Thuật Sĩ Trong Thế Giới Marvel

Chương 103: Kinh nghiệm không đủ




Chaos Bolt trước nay luôn nổi danh nhờ khả năng xuyên thấu mạnh mẽ, bởi vì sức sát thương mà nó gây ra không chỉ là sát thương lửa mà còn là sát thương hỗn loạn do Tà Năng mạnh nhất tụ lại. 

Mà đối với loại năng lượng như Tà Năng, trừ phi bị năng lượng đối nghịch với nó là Thánh Quang (Light) đối kháng chính diện ra thì có thể ăn mòn tất cả mọi nguyên tố khác. 

Thế nên, khi Warlock nén Tà Năng lại rồi biến thành một mũi tên phóng ra thì chỉ có Paladin sử dụng lực Thánh Quang mạnh nhất ngưng tụ lại thành tấm khiên Thánh Quang mới có thể chống đỡ nổi, thậm chí ngay cả một người được tạo ra từ Thánh Quang như Priest nhưng nếu sử dụng khiên gỗ thì cũng không thể đỡ được do lực Thánh Quang không đủ. 

Còn các lực phòng ngự được tạo thành từ các nguyên tố khác thì đều chẳng thể chịu nổi sức xâm thực mạnh mẽ của Tà Năng. Thật sự đúng như câu nói không gì không phá nổi, không gì không xuyên được. 

Chính vì đặc tính như thế mà Chaos Bolt trở thành kỹ năng giết người cần có của tất cả các Warlock. Thường hay xuất hiện tình trạng Warlock tung ra đòn Chaos Bolt khiến tất cả các chức nghiệp khác đều tiêu đời mà Warlock khi chiến đấu thường tung ra đòn này mà không thèm suy nghĩ gì cả, khiến cho chiêu này được mệnh danh là Mũi Tên Não Tàn. 

Làm bị thương mười ngón tay cũng không bằng bẻ gãy một ngón tay. Có lúc lực xuyên thấu thật sự quan trọng hơn cả uy lực, cũng giống như khi đấu với xe tăng thì lựu đạn sẽ không thể sánh được với đạn xuyên giáp. 

Ban đầu, Evanson sở dĩ không chọn ra chiêu Chaos Bolt là vì anh chưa thể xác định được liệu kỹ năng này có đủ để giết chết Abomination hay không. Thế nên anh đã chọn cách tăng số lượng linh hồn tiêu hao để tung chiêu Soul Fire vốn có uy lực lớn hơn, vì đây là một kỹ năng có vẻ đảm bảo hơn. Nhưng thực tế đã chứng minh, đây là một sai lầm không nhỏ. 

Thật ra trong trận chiến này, Evanson đã phạm rất nhiều sai sót mà sở dĩ như thế là vì anh thật ra chưa hề có chút kinh nghiệm chiến đấu nào. 

Chuyện này cũng không có gì là lạ, hiện giờ Trái Đất trong thế giới Marvel nếu so với xứ Azeroth khói lửa triền miên thì rõ ràng là hòa bình hơn nhiều, thế nên Evanson hoàn toàn chưa trải qua trận chiến nào cả. 

Lúc trước, khi băng Tử Cục vẫn còn, Evanson đúng là đã có giết một đám xã hội đen đến quấy phá anh nhưng việc ấy có thể xem là chiến đấu được sao? 

Để giải quyết mấy tên nhãi nhép ấy thì Evanson chẳng cần phải sử dụng phép thuật hoàn chỉnh, chỉ cần vung tay là khiến chúng cháy ra tro rồi. Nếu không phải do linh hồn của chúng còn có chút tác dụng thì có khi cũng đã bị hút hết linh hồn rồi. 

Còn về lần vì cứu Tony Stark mà phải giao tranh với Obadiah, tuy bộ giáp của Obadiah rất mạnh nhưng ông ta vốn là một người thường yếu ớt, nếu luận về thể chất thì ông ta còn không bằng cả đám xã hội đen nhãi nhép hay ra đường đánh nhau nữa, thế nên Evanson chỉ cần dùng chút mẹo là có thể kết thúc trận chiến dễ dàng. 

Còn trận chiến lần này với Abomination mới có thể xem là trận chiến có ý nghĩa thật sự của Evanson. 

Cũng may, tuy Soul Fire là một lựa chọn sai lầm nhưng do Evanson sử dụng vượt giới hạn nên uy lực không hề nhỏ, khiến Abomination bị thương nặng nên khi anh ta bị Evanson kéo đến chỗ Hulk thì mới có cơ hội cho Evanson tiêu diệt hoàn toàn. 

Abomination đã chết, mọi người đều thở phào nhẹ nhõm. Khi Hulk bước đến bên bạn gái của anh để diễn trò sướt mướt thì Evanson bước đến xác của Abomination, anh định nhân lúc còn nóng thì làm một phát, à không phải, định nhân lúc Abomination vừa mới chết, linh hồn còn chưa tiêu tán thì hút linh hồn anh ta. 

“Ha, đập xe của tôi, lại còn khiến tôi tốn biết bao công sức, anh tưởng chết đi thế này là xong rồi sao?” Evanson lại bắt đầu hút linh hồn. 

“Rất khá.” Evanson nhìn viên Pha Lê Linh Hồn của Abomination rồi nói: “À, mình chợt có một ý rất hay.” 

Lúc này, Hulk và bạn gái anh đã kết thúc ủy mị, anh cảm thấy bản thân mình không thể nào hòa nhập lại cuộc sống của một người bình thường nữa. Nếu tiếp tục ở bên cô thì sẽ chẳng có kết quả gì, lại còn phải đề phòng người bố vợ sẵn sàng chặt anh ra từng khúc để nghiên cứu, tốt nhất là nên quy ẩn, thế nên anh quyết định bỏ đi. 

Tướng Ross nhìn theo hướng Hulk bỏ đi, chợt cảm thấy có chút cảm giác mất mát. Ông ta không biết mình có nên tiếp tục đuổi theo Hulk hay không, bởi lần này mạng sống của ông ta là do Hulk đã cứu. 

“Tướng quân.” Trong lúc Ross đang mâu thuẫn trong lòng thì Evanson bước đến nói: “Thay vì nghĩ những việc khác thì tốt nhất ông nên nghĩ xem làm sao xử lí hậu quả việc này.” 

“Cậu là ai?” Ross quay người lại hỏi. Ông ta hiện giờ thấy rất hiếu kỳ về thân phận của Evanson, bởi vì một người có thể giết chết Abomination thì sức mạnh rõ ràng là không thể xem thường. 

“Tôi à? Ha ha.” Evanson tháo mặt nạ ra, để lộ gương mặt thật của mình: “Tôi là cố vấn đặc biệt của SHIELD.” Tuy chỉ mới nhận chức chưa được một tuần nhưng Evanson tự nhận như thế cũng không có gì sai. 

Ross nghe đến chữ SHIELD thì liền cảm thấy máu sôi sùng sục bởi ông ta và SHIELD luôn đối đầu với nhau, hơn nữa vụ việc tranh giành mấy cái xác người tăng cường vừa rồi còn diễn ra rất căng thẳng. Nhưng ông ta vẫn kiềm được cơn giận, bởi lần hỗn loạn này thật sự không nhỏ, nếu SHIELD cứ kiên quyết muốn kiếm chuyện với ông ta thì ông ta chắc chắn sẽ phải ra tòa án binh. 

“SHIELD muốn gì?” Ross cố gắng hỏi bằng giọng hòa nhã nhất. Người ta là dao còn mình giờ là cá nằm trên thớt, cái thóp lớn như thế lại bị SHIELD nắm được, thế nên Ross cảm thấy hiện giờ không có một đám đặc vụ xông ra bắt ông ta thì chứng tỏ SHIELD đang có một yêu cầu đặc biệt gì đó. 

Không ngờ, Evanson lại trả lời thế này: “SHIELD đang muốn làm gì thì tôi không biết, việc đó phải xem Nick Fury suy nghĩ thế nào đã.” Sau đó trong lúc Ross đang bất ngờ thì anh lại nói tiếp: “Lần này tôi đến đây với thân phận cá nhân.” 

“Thân phận cá nhân sao?” Ross vừa nghe thấy thế thì liền thở phào nhẹ nhõm. Nếu đã đến với thân phận cá nhân thì có thể dễ nói chuyện hơn rồi. 

“Được rồi, thế cậu muốn gì?” 

“Thứ nhất, xác của Abomination phải giao lại cho SHIELD.” Evanson nói. 

“Như thế thì lại không đúng với thân phận cá nhân của cậu rồi.” Ross nheo mắt nói. Yêu cầu thế này rõ ràng đang tính vào công vụ. 

“Ha ha, nếu SHIELD thật sự chính thức hỏi quân đội chuyện này thì ông nghĩ mình có thể che giấu được không?” Evanson hỏi. 

Thật ra, nếu thật sự muốn giấu thì vẫn có thể giấu được, chỉ cần đẩy hết trách nhiệm lên người Hulk thôi. Lúc ấy có thể trả lời là con quái vật xanh lục Hulk hoành hành New York, anh hùng quân đội Blonsky đã anh dũng hi sinh mới đuổi được Hulk đi. Dù gì thì người dân cũng không phân biệt được ai tốt ai xấu. 

Nhưng sự việc vừa mới kết thúc nên Ross còn chưa nghĩ ra được cách này, thế nên ông ta cảm thấy đề nghị của Evanson cũng không sai nhưng vẫn có chút không nỡ: “Blonsky là thiếu tá quân đội Mỹ, di thể của cậu ta cần phải do quân đội xử lí.” 

“Trước mặt người thông minh thì không nên nói dối, tướng Ross à.” Evanson hoàn toàn không tin cái lí do cùn này: “Ông đã tạo ra hai con quái vật rồi, không lẽ ông còn muốn tạo ra con thứ ba sao?” 

Ross muốn nghiên cứu Abomination để tiếp tục cuộc thí nghiệm của mình, đây mới là mục đích thật sự của ông ta. 

“Được rồi, tôi đồng ý.” Ross cuối cùng cũng thở dài đồng ý, hết cách rồi, ai bảo đã bị SHIELD nắm thóp? 

“Được, việc công đã bàn xong, tiếp theo là việc tư.” Evanson cũng thở dài, sau đó chợt nắm lấy cà vạt của Ross: “Cái tên khốn này đã đập nát cái xe của tôi, việc này ông tính là việc công hay việc tư đây?”