Thuật Sĩ Tại Giới Phù Thủy

Chương 16: Quần Đảo







"Đừng để ý tới hắn bọn họ, tối đa cũng là học đồ tiềm lực cấp ba thôi!"Lam Dạ khinh thường nói."Ừm! Hoàn toàn chính xác, đối với việc học tập trở thành Phù Thủy thì tư chất tương đối quan trọng!" Lôi Lâm cũng phụ họa.Mặc dù có chút im lặng đối với việc đám thiếu niên này hiện tại đã bắt đầu kéo bè kết phái, nhưng hắn chọn lọc hành vi phù hợp với lợi ích bản thân.Trong số các học đồ, Gia Môn có vốn liếng độc lập, nhưng Lôi Lâm Khả không có thiên phú tốt như vậy, chỉ có thể gia nhập vào quần thể, mà so sánh thì vòng tròn do Khắc Lôi Uy Nhĩ cầm đầu có tiền đồ hơn một chút."Ha ha...!Hoan nghênh! Hoan nghênh! Đã có sự gia nhập của cậu, thực lực của đoàn thể chúng ta sẽ càng hùng hậu, một ngày nào đó, tôi muốn người kia phải hối hận!"Khắc Lôi Uy Nhĩ khẽ cắn răng, tiếp đó, mấy người hẹn đến buổi tối lại tụ họp rồi từng người về nhà gỗ."Bối Lỗ, cậu mới vừa nói không ở cùng một đại lục là chuyện gì?" Lôi Lâm tìm tới Bối Lỗ nhìn có vẻ hiền hoà nhiệt tình nhất để hỏi thăm, đối với lời nói khi nãy của thiếu niên này, hắn, trong lòng Lôi Lâm có chút để ý."Ây...!Chuyện này, cậu biết là đại lục này của chúng ta kỳ thật diện tích rất nhỏ, ở bên ngoài đều là gọi Khoa Lý quần đảo!""Quần đảo? ?" Lôi Lâm há to mồm, dựa vào lữ trình nửa năm qua, hắn có thể khẳng định phiến đại lục này tối thiểu cũng lớn bằng đại lục Á Âu ở kiếp trước, thế mà chỉ là quần đảo?"Ô! Thực xin lỗi! Kiến thức dịa lý là của tôi rất yếu, thường xuyên khiến lão sư gia đình tức giận đến phát run!" Lôi Lâm giải thích.Trên thực tế, Gia tộc Pháp Lôi Nhĩ chỉ là gia tộc tử tước, lịch sử gia tộc rất ngắn, còn không có nội tình của đại quý tộc, không biết những chuyện này rất bình thường."Ha ha!" Nghe Lôi Lâm nói như vậy, Bối Lỗ vui vẻ cười: "Tôi cũng vậy! Lão sư dạy lễ nghi quý tộc của nhà tôi bị tôi làm tức giận mà bỏ đi năm người! Về sau, cha tôi bỏ một tháng mươi kim tệ mà cũng không có ai đến dạy tôi, những chuyện này là cha tôi đặc biệt nói với tôi trước khi đi đấy!""Chúng ta nói tiếp chuyện vừa rồi đi, nơi này của chúng ta là quần đảo Khoa Lý, ở bên ngoài còn có một cách gọi là Quần đảo Hoang Mạc !""Hoang Mạc?" Lôi Lâm hơi nghi hoặc, "Số lượng người ở đây vẫn rất nhiều mà, công quốc cũng không ít, chỉ vì thiếu thốn tài nguyên thôi?""Không sai! Đối với quần đảo Khoa Lý mà nói, bởi vì khí hậu hoàn cảnh ở bên này, hoặc là còn nhân tố ở phương diện khác ảnh hưởng, nên trên vùng đất này đã không thể sinh ra tài nguyên mà Phù Thủy cần có rồi, ngoài học đồ vô vọng tấn cấp cùng Phù Thủy quyết định quy ẩn ra, trên phiến đại lục này gần như không tìm thấy dấu vết của các Phù Thủy khác!""Thì ra là thế!" Lôi Lâm gật đầu, truyền thuyết về Phù Thủy tuy ở quê nhà bọn họ có truyền lưu, nhưng toàn bộ gia tộc Pháp Lôi Nhĩ cũng chỉ có vị lão tổ tông kia từng gặp Phù Thủy, bởi vậy có thể thấy được trình độ hiếm có của Phù Thủy."Mà chúng ta muốn đi biển bên kia, mới thật sự là đại lục! Nghe nói, phía bên kia không chỉ có đủ loại tài nguyên mà Phù Thủy cần, còn có vô số di tích bí ẩn, phòng thí nghiệm còn sót lại, từng địa vực đều có học viện cùng lưu phái được tạo thành từ việc trao đổi học thuật lẫn nhau!""Ở đại lục đó, Phù Thủy không phải truyền thuyết! Tuy vẫn tương đối hiếm thấy, nhưng người bình thường cũng có thể nhìn thấy! Chỉ có tại đó, chúng ta mới có thể tiến hành học tập trở thành Phù Thủy!" Trong ánh mắt Bối Lỗ lộ ra vẻ hướng tới."Thì ra là thế! Vậy đại lục đó gọi là gì?" Lôi Lâm lại hỏi."Không biết!" Bối Lỗ lắc đầu: "Đại lục này quá lớn! Vẫn luôn không có tên gọi thống nhất, mà chúng ta cần đi tới phía nam đại lục, gọi là khu vực Nam Hải! Chỉ là bở Nam Hải đã rộng lớn hơn toàn bộ quần đảo Khoa Lý chúng ta vài lần rồi!""Hí! ! !" Lôi Lâm hút một miệng khí lạnh."Lớn như vậy? ? ?""Thế giới này rộng lớn bao la, cậu đứng ở nơi càng cao, có thể thấy càng xa! Đây là lời nói của một người ngâm thơ mà tôi rất ưa thích." Bối Lỗ tổng kết."Cám ơn cậu đã giảng giải! Tôi nghĩ, tôi cần một quãng thời gian để tiêu hóa chuyện này!" Lôi Lâm tạm biệt Bối Lỗ, đi vào nhà gỗ thuộc về mình.Trên cửa gỗ màu vàng có ghim một tấm sắt, viết ký hiệu số "9", nhìn có chút rỉ sắt.Đẩy cửa ra, mùi mục nát khó ngửi cùng tro bụi cùng đánh tới.Lôi Lâm không khỏi liên tục hắt hơi."Xem ra, đây chỉ là chỗ ở tạm thời, rất đơn sơ!" Trong nhà gỗ ngoài một chiếc giường gỗ và một cái ghế thì không còn có đồ vật gì nữa.Lôi Lâm tìm một mảnh vải để lau cái ghế, ngồi ở phía trên.Cót kẹtzz! ! Cót kẹtzz! ! Chiếc ghế con phát ra tiếng vang vì không chịu nổi gánh nặng, khiến Lôi Lâm lo lắng một giây sau cái ghế này sẽ vỡ tan."May mắn chỉ ở một đêm! Điều kiện như thế này, vẫn nên quét dọn trước một chút!"Lôi Lâm vỗ vỗ bụi bẩn trên người, đi ra khỏi nhà gỗ, hắn và Kiều Trị đã hẹn nhau, hiện tại chính mình đã tìm được học viện rồi, cũng nên đi nói cho bọn hắn biết, về sau cũng tiện viết thư liên hệ.Nhóm học đồ Lôi Lâm đã tính là tới muộn, đợi các học đồ cùng xe với Lôi Lâm chọn xong học viện, tất cả các lều vải đại học viện chiêu sinh đã có rất ít người tiến vào xem, nhìn có vẻ quạnh quẽ không ít."Cửu Hoàn Bạch Tháp, chính là ở đây rồi!" Lôi Lâm đi đến khu cư trú của học đồ đằng sau, ngăn cản một nữ sinh quen mặt cùng xe."Lôi Ti, chào bạn, biết Kiều Trị ở đâu sao?" Lôi Ti là nữ sinh có mái tóc màu đỏ, phát dục rất sớm, hiện tại có thể trông thấy đường cong linh lung trên người cô bé."Lôi...!Lôi Lâm!" Lôi Ti hơi xấu hổ, trong lúc đồng hành trên xe ngựa, Lôi Lâm đã mấy lần ra tay cứu không ít học đồ, khiến cô bé này rất có hảo cảm đối với Lôi Lâm."Kiều Trị ở phòng 13, mình đi gọi giúp bạn!" Lôi Ti xách váy, nhanh chân chạy đi.Ngửi được hương nước hoa trong không khí, Lôi Lâm không khỏi rung động."Lôi Lâm!" Tâm tình này rất nhanh đã bị một giọng nói đầy kinh hỉ đánh gãy.Kiều Trị rõ ràng đã tắm rửa qua, thay quần áo khác, lại cạo còn râu, bây giờ nhìn rất có tinh thần."Cậu chọn xong học viện rồi hả?" Kiều Trị vỗ vỗ bả vai Lôi Lâm."Chọn xong rồi, học viện Hắc Cốt Lâm!" Lôi Lâm đáp."Hắc Cốt Lâm à!" Kiều Trị sờ cằm, "Nghe đám học tỷ nói thì đây là một học viện nổi danh vì pháp thuật Bóng ma, Tử Linh! Hy vọng buổi tối cậu sẽ không bị xương khô dọa khóc!""Học tỷ?" Lôi Lâm lắc đầu, càng có nhận thức mới đối với năng lực câu gái của Kiều Trị."Hắc hắc...!Có thể tới tham gia kiểm tra học đồ đều là con cái quý tộc, còn có một biểu tỷ nhà bà con xa mà tôi vừa vặn biết thôi!" Kiều Trị cười dâm, dáng vẻ đã kiếm được."Về phần xương trắng gì đó, tôi nghĩ không chỉ buổi tối, ban ngày cũng có thể nhìn thấy!" Lôi Lâm cười khổ, không lâu trước đây, hắn mới vừa hoàn thành khế ước nhập học trước sự chứng kiến của một khung xương khô."Bất kể nói thế nào, biết địa phương là được rồi, về sau thường liên hệ!" Kiều Trị thay đổi vẻ vui cười lúc trước, sắc mặt chân thành."Về sau thường liên hệ!" Lôi Lâm gật đầu."Đúng rồi! Cậu biết Bối Tư Tháp đi nơi nào sao?" Kiều Trị đột nhiên hỏi."Bối Tư Tháp?" Lôi Lâm lắc đầu.Trải qua lần trước bị đàn Thực Hủ Lang tập kích, nữ sinh rất mỹ lệ kia đã trầm mặc rất nhiều, chẳng qua cuối cùng vẫn chèo chống đến hiện tại."Ừm! Tôi nghe đám đồng bạn nói tư chất của cô nàng không được, chỉ có cấp 2, tiến vào Thấp Địa Hoa Viên!""Tôi biết rồi! Cám ơn!" Đối với cô bé này, Lôi Lâm hoàn toàn không có bao nhiêu hứng thú.Tuy đây là cô gái mà nguyên chủ phi thường ái mộ, nhưng đối với hắn thì mười ba mười bốn tuổi vẫn là thiếu nữ đấy! Mấy lần trước, cũng chỉ là trò đùa dai của trẻ con thôi."Sao đây? Có phải cảm giác không đoạt được cô nàng tới tay khá là đáng tiếc..." Kiều Trị lại lộ vẻ dâm đãng."Lăn đi..."Sau một hai giờ, sắc trời đã hoàn toàn tối lại, Lôi Lâm đã ở khu vực thuộc học viện Hắc Cốt Lâm, cùng các học đồ khác hưởng thụ bữa tối mà học viện cung cấp.Lần này đồ ăn được cung cấp rất là phong phú, bởi vì ngày mai sẽ phải đi rồi, ở phương diện này rất là hào phóng.Đủ loại nước trái cây rượu ngon, ngỗng nướng thơm ngào ngạt, còn trứng cá muối, tùng lộ, salad hoa quả, khiến Lôi Lâm từ khi lên thảo nguyên vẫn không được ăn đồ ngon gì có khẩu vị tốt hẳn ra.Các học đồ chia làm mấy vòng tròn ăn uống, khóe mắt Lôi Lâm thoáng nhìn, đã phát hiện khô lâu đạo sư Đa La Đặc đứng ở một bên, mà Gia Môn thỉnh thoảng đi lên đang nói gì đó cùng hắn."Trong số chúng ta, có thể được đến một học đồ tư chất cấp 5, thật sự là quá may mắn!"Bối Lỗ kéo xuống một cái đùi ngỗng nướng, hung hăng cắn một miếng."Từ khi Gia Môn đến, Đa La Đặc đạo sư mật đàm với hắn mấy lần, cũng không biết đang nói cái gì?""Trong thời kì là học đồ, tư chất tốt sẽ có ảnh hưởng mang tính quyết định đối với việc Phù Thủy tu hành, Đa La Đặc đạo sư như vậy cũng rất là bình thường, Bối Lỗ, ăn ngỗng nướng đi!"Giọng nói của Khắc Lôi Uy Nhĩ trở nên lạnh lingf, Bối Lỗ uống một ngụm nước trái cây, tranh thủ thời gian cúi đầu xuống, chuyển ánh mắt nên cái đùi ngỗng nướng."Đối với Phù Thủy mà nói, mặc dù tư chất quan trọng nhưng cũng không phải là tất cả, chỉ có tri thức lắng đọng cùng tích lũy, mới là động lực để Phù Thủy không ngừng tấn chức!"Một học đồ khác có tư chất cấp 3 bổ sung.Tuy nói thì nói như thế, nhưng nhìn Gia Môn cùng đạo sư ở một bên cười cười nói nói, bầu không khí trong vòng nhỏ vẫn thoáng trầm xuống, đám người yên lặng ăn mỹ thực, đều có chút không thấy ngon miệng."Ha ha...!Cổ Lực Tra, nói mau, về sau, về sau thế nào rồi?"Bên kia, học đồ tư chất cấp thấp tạo thành vòng tròn, Cổ Lực Tra ngồi ở bên trong, tựa như đang kể một chuyện cũ mạo hiểm.Tài ăn nói của hắn rất tốt, ngữ khí lại khôi hài, Ny Ti cùng Đa Đa Lệ Nhĩ ôm bụng không ngừng cười duyên, tựa như hai chú chim sơn ca đang líu lo.So sánh ra thì bên này quạnh quẽ hơn rất nhiều.Đám người tôi xem cậu, cậu nhìn tôi, đều dài cổ, vểnh tai nghe, chỉ có Khắc Lôi Uy Nhĩ vẫn giữ vẻ kiêu ngạo.Nhìn thấy Lam Dạ tư chất cấp 4 cũng hận không thể đi qua nghe, nhưng da mặt lại mỏng thì Lôi Lâm cười thầm."Rốt cuộc vẫn là một đám trẻ con ah!"Bữa tối trôi qua rồi, sau khi đám người tạm biệt nhau đều trở về gian phòng của mình.Trải qua quét dọn đơn giản, nhà gỗ của Lôi Lâm miễn cưỡng có thể ở lại, ít nhất không có nhiều tro bụi như vậy.Lôi Lâm nằm ở trên giường, quần áo cũng không cởi, hai mắt vô thần nhìn về phía nóc nhà, tựa như đang ngẩn người."Rốt cục đã tiến vào học viện rồi! Tu hành Phù Thủy, cũng đang mở rộng cửa với mình!".