Hai năm sau, tập đoàn Berson...
"Lạc Dao Dao, toàn bộ thang máy công ty do cô phụ trách , không được để xảy ra sơ suất, hiểu chưa?"
"Vâng, quản lý Trương."
Sau khi học xong trung học ở Nhật Bản, vừa về nước ngay lập tức Dao Dao tìm được việc làm:
- Tập đoàn Berson
- Nhân viên trực thang máy
- Mức lương 5000 tệ
Đối với tiền lương phong phú như vậy, chỉ có làm việc ở tập đoàn đệ nhất Trung Quốc, nếu không ám chỉ tập đoàn Berson, vậy đích thị là tập đoàn Phong thị rồi. Hiện nay, 2 tập đoàn này đang sánh vai nhau đứng ở vị trí số một bảng xếp hạng tập đoàn Trung Quốc. Chỉ tiếc...
Cô sẽ không bán mạng cho công ty của bạn trai cũ chứ!
2 năm trước, sau khi chia tay, Phong Thần Dật liền bị lão ba mang về Trung Quốc tiếp quản Phong thị, từ đó trở đi bọn họ không còn gặp nhau. Như vậy cũng tốt, sẽ không thấy cảnh đau lòng nữa.
"Hô... Công việc này thật không dễ dàng a." Tuy nói không quá mệt, nhưng phải dùng tới mười hai phần tinh thần, đồng thời phải nhớ kỹ dáng vẻ từng nhân viên để ấn đúng số tầng mà họ muốn đến. Chuyện này đối với căn bệnh không nhớ rõ mặt người của Dao Dao chính là một loại khiêu chiến.
Xem xem thời gian..."Đã qua giờ đi làm, không ai đi nữa chứ?" - thở dài một hơi, cô dựa toàn thân vào ở vách thang máy.
Nhưng vào lúc này...'Leng keng' - thang máy khởi động. "10 giờ rồi, còn người đi làm sao? Sẽ là ai? Lớn gan như vậy dám đến muộn?"
Một đoàn xe Rolls-Royce Phantom chậm rãi tiến vào cửa tập đoàn Berson, lúc này ở cửa đã đứng sẵn hai hàng người cung kính. Thấy xe dừng lại, tất cả mọi người khẽ cúi đầu, nín thở, dường như đang nghênh đón một nhân vật quan trọng nào đó.
Cửa xe mở ra, chỉ thấy một thân âu phục, đeo caravat, đi xuống. Trên người hắn mang theo luồng khí quân vương thô bạo, tựa hồ đem không khí chung quanh ép xuống mỏng manh.
"Ngự tổng." - tất cả mọi người chỉnh tề cúi đầu, gập lưng vuông góc mặt đất 90°.
Ngự Ngạo Thiên mặt không hề cảm xúc, mang theo mấy người thân cận tiến vào phòng khách Berson, mãi đến lúc hắn rẽ vào thang máy, những người ra nghênh đón mới dám ngẩng đầu lên.
"Hô... Khí chất của Ngự tổng luôn cường bạo như vậy, vừa nãy thực sự làm tôi sợ muốn chết." – mọi người chung quanh không hẹn mà cùng lộ ra ánh mắt tán thành...
Thang máy đến tầng một, Dao Dao ở ngoài thang máy chờ đợi, vừa thấy bên trong bốn nam một nữ nhất thời cả kinh...
Làm sao trên thế giới còn có nam nhân soái như vậy a? Nữ nhân kia cũng thật là đẹp. Đặc biệt là nam nhân đứng đằng trước kia, khí chất tỏa ra dường như bất tận. Có điều...
Tê... Nhìn hắn quen quen a, mình đã gặp hắn rồi sao? Quên đi, mặc kệ nó. Đưa tay ra, vừa muốn ấn nút thang máy, sắc mặt Dao Dao bỗng nhiên chùng xuống.
Xong, xong đời ...
Trong trí nhớ của cô, mấy người này hình như không thuộc tổ chức công ty, làm sao bây giờ? Ngày đầu tiên đi làm, cô không muốn bị mắng.
Một giọt mồ hôi theo thái dương chảy xuống, cô run rẩy ấn thang máy. Hi vọng, mình đoán đúng! ! !
"Sau khi tan việc chúng ta đi party đi?" Thang máy chậm rãi đi lên, phá vỡ không khí yên tĩnh, Long Kỳ mở miệng, hắn hướng Ngự Ngạo Thiên cười xấu xa.
"Tùy ngươi."
"Trước giờ đều là Người quyết định mà, sao hôm nay lại tùy ta. Vẫn là..."
'Leng keng' thang máy đột nhiên ngừng lại, Long Kỳ chuẩn bị nói tiếp, lập tức nhíu mày: "Sao đến nhanh vậy?"
Bên trong thang máy mọi người cùng ngẩng đầu nhìn về bảng hiển thị tầng...
Tầng 41, sao thang máy lại dừng ở tầng 41?
Chỉ thấy, sắc mặt Ngự Ngạo Thiên lập tức chùng xuống.
Long Kỳ tức giận hét lớn: "Này, sao thang máy lại dừng ở tầng 41??"
Sai rồi sao? Bọn họ không phải ở tầng 41? Xong đời! "Xin lỗi... Xin lỗi... Các vị lãnh đạo. Hôm nay là ngày đầu tiên tôi đi làm, cho nên mới... Xin lỗi, xin lỗi." – cô không ngừng cúi đầu xin lỗi.
Trong nháy mắt, Ngự Ngạo Thiên thoáng chốc căng thẳng, con ngươi đen thâm thúy xẹt qua một vệt lệ quang...