Cám ơn, cám ơn. Cô gái ôm một cái hộp lớn không ngừng hướng về phía Dao Dao nói cám ơn.
Không cần khách khí.
Ôi... Khi cô gái đó bước vào thang máy thì vô tình chân phải vấp phải chân trái làm cô ngã nhào xuống đất.
“Cô không sao chứ?” Dao Dao vội vàng ngồi xuống bên cạnh cô hỏi thăm.
“Hừ, lại nữa rồi. Vẫn là chiêu này. Không nghĩ tới nữ đều không buông tha.”
“Đúng vậy, giả bộ đáng yêu ư, thật không biết xấu hổ.” Bên trong thang máy hai người nữ đồng sự thấy cô gái ngã sấp xuống nhưng mặc kệ, không ngừng nói những lời châm chọc.
Các cô ta vì sao lại nói cô bé này như vậy Dao Dao rất không rõ.
“Tôi không sao. Ha ha, tôi bị ngã hoài ấy mà.” Cô gái cười hề hề, phủi bụi bậm trên người rồi khom người nhặt văn kiện rơi trên sàn.
“Để tôi giúp cô nha.” Dao Dao và cô gái đó cùng nhau nhặt văn kiện bên trong thang máy.
Lúc này ở bên trong thang máy hai người nữ đồng sự lại giở trò xấu, giẫm lên một phần văn kiện bị rơi dưới sàn, cô gái mở to mắt, ngẩng đầu lên cười ngọt ngào: “Các chị đạp phải văn kiện của tôi rồi, có thể lấy chân lên được không?”
“Sao, thật phiền phức!” Người nữ đồng sự kia khoanh hai tay ở trước ngực tức giận liếc mắt, cố sức giẫm lên mấy tờ văn kiện đó, xong rồi mới chịu lấy chân ra chỗ khác.
Cô gái cầm tờ văn kiện lên nhìn một cách khổ sở: “Nguy rồi. Đây là văn kiện mà Phong Tổng cần gấp bây giờ đều bẩn cả rồi. Làm sao bây giờ?”
Sao. Hai người nữ đồng sự thấy vậy, lần lượt liếc mắt nhìn nhau, miệng cười xấu xa.
Màn kịch này không thể thoát khỏi mắt Dao Dao, cô rõ ràng cảm giác được hai người phụ nữ kia đang cố ý gây khó dễ cho cô gái này.
Chẳng biết tại sao cô luôn cảm thấy cô gái này rất giống mình trước đây khi còn ở Bác Sâm, không khỏi sinh ra đồng cảm. “Này, cho tôi xem.”
Đưa văn kiện qua thì là một bản hợp đồng, vết chân rõ ràng giẫm lên phần ký tên. “Không có việc gì. Cô có cục tẩy không? Chỉ cần tẩy rồi lau một chút nên không có vấn đề gì lớn.”
“Thật vậy sao? Nếu có thể giải quyết được là tốt rồi. Nếu Phong Tổng đi công tác trở về mà thấy phần văn kiện này như vậy, anh ta nhất định sẽ phát giận.”
“Ha ha, thực sự là như thế, Phong Thần Dật của người nghiêm khắc như vậy mà thấy hợp đồng bị bẩn hắn nhất định sẽ phát giận. Chỉ có điều... Cô gái này...? Cô là người bộ phận nào?”
“Tôi à? Tôi là trợ lý Phong Tổng, đang thử việc. Cám ơn sự giúp đỡ của cô, sau này xin chiếu cố nhiều hơn.” Cô gái nói xong, ngọt ngào cười.
Dao Dao ngạc nhiên nháy mắt một cái, sao... trợ lý của Phong Thần Dật? Nhưng tính cách lơ mơ như vậy sao có thể làm việc với người như Phong Thần Dật. Thật là lo lắng cho tiền đồ của cô sau này…
Vừa nhận lời cám ơn xong, Dao Dao giống như là kẻ trộm lén lén lút lút tựu chạy vào phòng IT.
“Tiểu Lạc! “Nhưng vẫn bị Trưởng phòng phòng IT bắt lại.
“A, ha ha, trưởng phòng, có chuyện gì sao?”
“Hai ngày rồi cô không tới làm, cũng không xin nghỉ một tiếng, thật là!”
Sao, nghe những lời này của trưởng phòng thì xem ra Phong Thần Duệ cũng không có đem tên cô xoá khỏi Phong thị? Vậy thì tốt rồi.
“Thật ngại quá trưởng phòng. Tôi hai ngày qua bị sốt cao.”
“Thôi bỏ đi, bỏ đi, không sao. Miễn là... trợ lý Phong phó tổng nói với ta, nếu cô đi làm lại thì bảo cô lập tức đi tới phòng làm việc của phó tổng.”
Tới phòng làm việc của phó tổng?
Phong Thần Duệ người định cắm sào chờ nước sao? Dao Dao nhíu mày một cái: “Tôi biết rồi. “
Rồi đi về phía phòng làm việc của phó tổng.
“Cốc cốc cốc.”
“Vào đi.”
Bên trong phòng làm việc của Phong Thần Duệ truyền ra thanh âm, Dao Dao sắc mặt không thay đổi đẩy cửa vào: “Phong Phó tổng, tìm tôi có chuyện gì?”
“Em dâu?”
Phong Thần Duệ buông văn kiện trong tay, nhìn cô từ đầu tới chân: “Cô rốt cục cũng xuất hiện rồi. Nếu như cô không xuất hiện ở đây, phỏng chừng cô cả đời này cũng đừng nghĩ đến việc vào được cửa của Phong gia chúng tôi.”
Nghe khẩu khí Phong Thần Duệ… Tựa như đã có chuyện nghiêm trọng gì đó. Phong Phó tổng, anh có chuyện gì cứ việc nói thẳng.
“Tối hôm nay Thủ tướng mời cả gia đình Phong gia chúng tôi tới dự tiệc sinh nhật ông ta, Thần Dật bây giờ không có ở đây, vì vậy cô phải thay mặt hắn tới dự bữa tiệc. Cô hãy chuẩn bị đi. Thời gian là lúc tám giờ tối nay.”
Đúng là có chuyện như vậy!
Dao Dao đã sớm nghe nói nhà giàu có nhiều quy củ, giống như trường hợp yến hội lớn thì tất cả các thành viên phải tham dự, thiếu một người cũng không được, đơn giản chính là vì để chứng minh cho người ngoài thấy gia đình thực sự hòa thuận. Vì vậy, tuy bây giờ cô đã bị đuổi ra khỏi nhà nhưng bây giờ vẫn phải tham dự.
“Phong Phó tổng, bố tối hôm nay cũng dự họp sao?”
“Lời vô ích, không hiểu được cái gì gọi là toàn gia dự họp sao?”
Hắc, bố chồng dự họp thì tốt rồi. Lúc đó có thể nhân cơ hội lấy lòng ông ấy rồi, như vậy... Nói không chừng ông sẽ quên tin tức lần trước kia? Phong Phó tổng, không có chuyện gì nữa thì tôi ra ngoài trước đây.
“Ừ.”
Thời gian dần dần đã tới giờ tan làm, trước tiên Dao Dao chạy về Phong gia.
Tuy nói, lần trước đã gây ra chuyện nhưng nghĩ lại, Phong Tiêu lần này cũng không có làm khó cô gì, chỉ là trong suốt chuyến đi xem cô như thành người vô hình mà thôi.
Xe đi dự yến hội đậu ở cổng, mọi người Phong gia lần lượt leo lên xe.
“Bố, người cẩn thận một chút.” Nắm lấy thời cơ, Dao Dao bước nhanh tới cửa xe, đở cánh tay Phong Tiêu.
Ai ngờ Phong Thiêu gạt tay cô qua một bên.
“Nghê Bội, Lan Lăng.”
“Vâng ạ.” Lan Nghê Bội cùng Lan Lăng một người bên phải, một người bên trái đỡ ông ta lên xe.
Dao Dao xấu hổ đứng ở phía cửa xe, quả thực hận không thể tìm một cái lỗ mà đút mặt vào.
“Hừ, còn không mau lên xe?” Lúc này, Phong Thần Duệ còn không quên đẩy nhẹ cô một cái.
Quên đi!
Trải qua hai ngày trước sự kiện kia cô vẫn không rõ chuyện gì xảy ra sao? Lan Nghê Bội, Lan Lăng, Phong Thần Duệ rõ ràng là “người một nhà”, chỉ là khổ cho Phong Thần Dật, đều là một mình chiến đấu mà thôi.
Nghĩ đến đây, Dao Dao cũng có chút đau lòng.
Xe chậm rãi đi về phía trước, bên trong xe đại gia có một câu chuyện, một câu trò chuyện. Hay duy chỉ có Dao Dao như là người vô hình dường thấy rất vô vị, ngồi ở chỗ nhìn ra ngoài cửa sổ.
“Thần Duệ, sinh nhật ngày hôm nay có thể bác Thích ở Mỹ cũng có thể tới dự, con phải nắm lấy cơ hội lần này. Thị trường Phong thị chúng ta ở Mỹ rất cần sự giúp đỡ của hắn!”
Nghe Phong Tiêu nói, cái lỗ tai Dao Dao đột nhiên “duỗi” dài thật nhiều. Còn nhớ trước đó không lâu Thần Dật có nói qua, bố rất lưu tâm đến công ty bên Mỹ kia, nếu như ai có thể nắm được thị trường bên Mỹ về cho công ty thì như vậy vị trí Tổng tài Phong thị nhất định là của người đó.
Hiện tại Thần Dật không có ở đây, chẳng phải là bị Phong Thần Duệ cướp mất một cơ hội tốt sao?
Dao Dao theo bản năng liếc mắt Phong Thần Duệ, trên mặt hắn rõ ràng lộ vẻ vui vẻ.
“Dạ biết rồi thưa cha. Người cứ yên tâm giao cho con.”
Cười tựa như hoa. Cô không tin, nếu như ngày hôm nay Thần Dật có mặt ở đây, bố sẽ đem nhiệm vụ quan trọng như thế giao cho Phong Thần Duệ? Thiết...