“Ngự Ngạo Thiên! Anh không cảm thấy như này rất buồn nôn sao?” Dù đã hết sức duy trì sự bình tĩnh nhưng vẫn không thể nào mà kiềm chế được, cô nhanh chóng bước đến chỗ của Ngự Ngạo Thiên.
Lúc này, ngồi một bên đôi mắt của Thương Vân Nhân tối sầm lại, nhạy bén phi người ra trực tiếp chặn trước mặt cô: “Cô gái, tôi không cho phép cô dùng thái độ đó mà nói chuyện với bạn trai tôi.”
Bạn trai? Đây là Ngự Ngạo Thiên đang muốn tìm bạn gái mới sao?
Nói thật, thời điểm tới nhìn thấy hai người ân ái một màn, đã khiến Dao Dao không kịp đề phòng nhìn kỹ khuôn mặt của cô gái này.
Hiện tại nhìn kỹ một chút. Cô thật không ngờ Ngự Ngạo Thiên lại thích thể loại này. Chẳng trách hắn vì cô gái xinh đẹp này mà phóng đãng ** 3 ngày nay.
Nhưng, không phải hắn đã từng nói sẽ không nhanh như vậy mà thích một cô gái khác sao?
Có điều quên đi, Ngự Ngạo Thiên có thể tìm được người con gái mà hắn yêu, vậy thì đáng lẽ cô phải cảm thấy vui vẻ mới đúng chứ, như vậy hắn có thể buông tha cô chính là một kết cục hoàn mỹ rồi. “Ngự Ngạo Thiên, dựa theo thỏa thuận mà nói, là tôi phải nghe theo những lời anh nói. Nhưng trong thỏa thuận không có đề cập đến điều lệ là một người phụ nữ sẽ theo hầu hạ hai người đàn ông đúng chứ? Hoặc là chúng ta một đao cắt đứt, hai là anh thu hồi lại lời nói với em trai mình, anh chọn đi!”
Đối mặt với thái độ không quan tâm đến mình của Dao Dao khiến cho Thương Vân Nhân không thể nào mà kiềm chế được cơn tức giận này, đưa bàn tay lên mà tát cô một cái: “Tôi nói lại một lần nữa, tôi không cho phép cô dùng thái độ đó mà nói chuyện với bạn trai tôi!”
Tay ôm một bên gò má, cô lạnh lùng quét mắt qua Thương Vân Nhân một chút, lần thứ hai mang theo ánh mắt giận dữ mà tìm đến Ngự Ngạo Thiên: “Ngự Ngạo Thiên! Anh nói đi...”
Thương Vân Nhân thấy Dao Dao vẫn không nhìn mình, lần thứ hai giơ tay lên tát cô nhưng khi hạ xuống thì…
Dao Dao đột nhiên nắm cổ tay cô: “Này cô gái, cô tốt nhất là đừng nên được voi mà đòi tiên, tôi nói rõ cho cô biết, kỳ thực khi tôi vào đây người đáng bị đánh là cô chớ không phải là tôi, tôi đã khoan dung cho cô rất nhiều lần rồi, vậy mà cô còn muốn thế nào nữa hả?”
Vốn không muốn cùng bạn gái của Ngự Ngạo Thiên có va chạm gì nhưng vẫn là không nhịn được mà, thật là phiền! Nói xong, cô đột nhiên buông lỏng tay Thương Vân Nhân ra.
“Ngạo Thiên?” Thương Vân Nhân không phải là kẻ ngốc, từ câu nói của Dao Dao cô đã nghe ra được điều gì rồi. Lạnh lùng quay đầu về phía sau mà nhìn Ngự Ngạo Thiên.
“Cô ấy là tình nhân của anh.” Ngự Ngạo Thiên mặt không cảm xúc, im lặng mở miệng nói.
Đọng lại trong mắt hắn là ánh mắt xa lạ giống như lần gặp mặt đầu tiên của bọn họ vào hai năm trước.
Dao Dao thật sự hoài nghi, vậy là mấy tháng vừa qua ở cùng Ngự Ngạo Thiên đều là do cô nằm mơ, bọn họ căn bản là không quen biết nhau? Hay là hắn còn để ý đến chuyện của Phong Thần Dật? hay là sợ bạn gái hắn ghen, nên cố ý biểu hiện ra gương mặt xa lạ như vậy?
“A ha… cô gái, câu chuyện nãy giờ, tôi thật không để ý đến nhưng mà... Cô chỉ là người tình của Ngạo Thiên còn tôi đây là bạn gái của anh ta, là quan hệ gì thì kẻ ngu đến mấy cũng phải hiểu chứ?”
Cô rất rõ cái mối quan hệ tình nhân này đều ở thế bị động mà. “Này cô gái, xin cô trước tiên hãy hiểu một điều rằng, tôi hôm nay đến đây không phải là để tranh cướp cái gì của cô, vì thế mà khi nãy hai người đã làm cái gì tôi đều không quan tâm. Nếu như cô thật sự có bản lĩnh như vậy thì tốt nhất cô hãy kêu Ngự Ngạo Thiên nhanh chóng bỏ tôi đi!”
Dao Dao vừa nãy nói xong lời này, trong mắt Ngự Ngạo Thiên liền xẹt qua một tia âm u. Thương Vân Nhân nghe xong càng nghẹn không nên được lời nào.
“Được rồi, xem ra hôm nay đến đây cũng không có kết quả gì. Xin lỗi đã quấy rầy hai người.” Cô khẽ mỉm cười, tựa như chưa từng có chuyện gì xảy ra và nhanh chóng rời khỏi biệt thự.
Có thể nói, Dao Dao ngày hôm nay thật mạnh mẽ, thật không nhìn ra dáng vẻ ngây ngô của một cô bé nữ sinh thường ngày, trái lại khí thế tràn đầy, không một chút thất lễ.
“Ngạo Thiên xem ra tình nhân của anh bị anh chiều cho hư rồi nha.” Khi Dao Dao vừa đi khỏi, Thương Vân nhân nở nụ cười bĩu môi.
Ngự Ngạo Thiên chậm rãi kéo lỏng chiếc cà vạt ở cổ ra, chậm rãi nhìn cô mà nói: “Chuyện của tôi… không phiền cô phải quản! Mặt khác hình như cô đã hiểu lầm mối quan hệ giữa chúng ta rồi, cô chỉ là... Tình một đêm** mà biến thành bạn tình của tôi mà thôi.”
“Ngự Ngạo Thiên, anh!”
“Xuỵt, bình tĩnh chút nào.” Hắn cười khẩy, đưa tay ra vỗ nhẹ trên gò má Thương Vân Nhân: “Tôi đối với thân thể cô chỉ là chút cảm giác mới mẻ mà thôi, cô tốt nhất là đừng phá hỏng chuyện này, bằng không hậu quả... Cô không thể nào mà đoán trước được đâu!” Nói xong câu nói âm u này hắn liền bỏ qua mặt cô gái này mà rời đi.
Sau khi bóng lưng Ngự Ngạo Thiên rời đi, giờ khắc này cô mới chân chính mà thừa nhận lời đồn “Ngự ngạo Thiên là kẻ vui giận bất thường, máu lạnh vô tình.”
Ba ngày qua, bọn họ như hình với bóng ở cùng nhau. Lúc đó cô còn bỏ qua lời đồn đáng sợ kia của Ngự Ngạo Thiên, luôn cảm giác được bên hắn rất tốt. Nhưng bây giờ lại không như vậy nữa…
“A, quả nhiên hắn là kẻ máu lạnh vô tình như trong lời đồn. Khi làm tình** thì thân mật xem nhau là bạn tình đến khi không còn thì lập tức xem như người xa lạ sao? Có điều, như vậy thật thú vị!” Cô nhếch miệng cười lên một nụ cười quỷ dị, vặn người ngồi trên ghế sofa cao hứng thầm thì: “Không hổ danh là nam nhân mà Thương Vân Nhân này coi trọng. Bây giờ phải làm sao đây? Ngự Ngạo Thiên tôi càng ngày càng yêu thích anh rồi!”
……...
“Tiểu La Li?” Long Diệp vừa lái xe vào biệt thự liền thấy Dao Dao đi ra, hắn kéo cửa sổ xuống, vội vàng vẫy vẫy tay: “Tiểu La Li!”
“Long tổng Kinh lý?” Dao Dao bước nhanh lại cạnh xe Long Diệp: “Thật là trùng hợp nha.”
“Ha Ha, Tôi vừa mới nhận được điện thoại của Long Kỳ, muốn đến tìm Ngự Ngạo Thiên nói chuyện. Liền nghĩ, chắc là cậu ấy cùng cô đang ở đây.”
Giờ phúc này, hiện tại nơi này không còn là chỗ ở của cô nữa, cô cười lên một nụ cười lúng túng: “Ha Ha.”
“Vừa vặn, tôi cũng có chút chuyện muốn hỏi cô, cô lên xe trước đi.”
Dao Dao mở cửa xe ngồi vị trí kế bên tài xế, Long Diệp chậm rãi đem xe dừng lại bên ven đường. “Kỳ thực, khi các người công bố kết thúc, tôi liền cảm thấy Ngự Ngạo Thiên có gì đó không đúng, cô đến cùng đã chọc gì đến hắn sao?”
Công bô kết thúc? Chính là lúc Phong Thần Dật chúc mừng sinh nhật cô sao? “Lúc đó, tôi căn bản cũng chưa từng thấy Ngự Ngạo Thiên mà.”
“Hả? Vậy thì thật kì lạ. Sau khi các cô công bố kết thúc, Ngạo Thiên rõ ràng đã chạy đến sân luyện tập tìm cô mà.”
Cái gì? Chạy… chạy đến sân luyện tập? Vậy hắn chẳng phải là tận mắt chứng kiến cô cùng với Phong Thần Dật sao?
Chẳng trách khi từ cục cảnh sát trở về nhà, Ngự Ngạo Thiên liền đem một câu như vậy mà khẳng định sao. “Hắn, hắn… đến sân luyện tập tìm tôi làm gì chứ?”
“Đương nhiên là để chúc mừng sinh nhật cô rồi.”
“Hắn chúc mừng sinh nhật tôi? Không phải là hắn chúc mùng sinh nhật Mạc tiểu thư sao?”