Thuần Huyết Huyết Tộc

Chương 13




Dòng nước mang theo hơi lạnh chớp mắt tiếp xúc với da thịt Long Tử Nguyệt khiến nàng bất tri bất giác từ từ tỉnh lại. Mở mắt nhìn quang cảnh xung quanh, Long Tử Nguyệt nhận ra cái ao này là thuộc Lâm Hiên viên, là nơi ở của Vô Phong, phía đông tòa biệt viện, trồng rất nhiều những gốc đào to lớn kia, chỉ là hiện giờ không phải mùa hoa đào nở, nên cành lá có vẻ xơ xác đìu hiu. Vô Phong nghe tiếng nước dao động trong bồn gỗ, xoay người lại thì thấy Long Tử Nguyệt đã tỉnh, hắn vén nhẹ tay áo lộ ra cổ tay trắng noãn như nữ tử đưa đến chạm vào bờ môi nàng. Long Tử Nguyệt ngơ ngác nhìn, không hiểu ý hắn muốn làm gì đành phải mở miệng dò hỏi: "Chủ tử...?"Vô Phong không thấy Long Tử Nguyệt có phản ứng gì ngao ngán trả lời nàng: "Uống đi "

Long Tử Nguyệt cũng không khách sáo hé môi lộ ra hàm răng trắng tinh, chậm rãi cắn tay Vô Phong. Chỉ là Long Tử Nguyệt không có nghĩ ngợi nhiều về ký ức lúc trước Vô Tình ăn uống ra sao, theo bản năng mà cắn nhưng cắn mãi vẫn k thấy tay Vô Phong chảy máu, nàng ngượng ngùng nhả tay hắn đã dính đầy nước miếng của nàng ra, rồi tròn mắt nhìn hắn. Vô Phong lại có cảm giác bất lực, giờ phút này hắn đã tin phần nào rằng Long Tử Nguyệt đã không còn là "muội muội" ngày xưa của hắn nữa vì cái bản năng cơ bản nhất: mọc nanh để hút máu, khả năng tự nuôi sống cơ thể nàng còn không có thì...

Vô Phong rút tay về nhe răng lộ ra hai chiếc răng nanh nhọn hoắc rồi tự cắn xuống cổ tay của hắn, một dòng máu đỏ tươi mang theo mùi thơm ngào ngạt quyến rũ xông thẳng vào khứu giác Long Tử Nguyệt đang đói rã rời kia. Máu cũng đã chảy, Vô Phong lần nữa đưa tay về khóe môi Long Tử Nguyệt, lúc này răng nanh của nàng được mùi máu kích thích nhanh chóng mọc nhọn ra. Long Tử Nguyệt vội vàng há miệng hút lấy tựa như món ăn ngon ngọt không thể cưỡng lại được.

Tay Vô Phong chảy máu một lúc da thịt đã gần lành lại thì bị Long Tử Nguyệt cắn thêm một cái, dòng máu lại tiếp tục chảy ra thêm. Vô Phong thấy Long Tử Nguyệt ngậm lấy tay hắn, hắn không thấy đau mà hắn như cảm thấy môi nàng thật mềm, cái lưỡi ấm nóng, mang theo độ ẩm càn quét cổ tay hắn. Chết tiệt, cơ thể Vô Phong lại nổi lên phản ứng không nên có rồi, hắn sắp hóa thành sói rồi... Vô Phong khó khăn kiềm chế bản thân, để Long Tử Nguyệt uống được một lượng kha khá thì vội vàng giằng tay khỏi miệng nàng. Long Tử Nguyệt đang uống ngon lành thì bị Vô Phong giằng tay về, thấy tủi thân, nhưng nàng chợt nhớ ra nàng tỉnh dậy là do bị lạnh, nhìn xuống thân thể thì thấy bản thân đang lõa lồ, nàng cũng không có vẻ gì là kinh ngạc mấy chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía bóng dáng cao lớn màu trắng gần bên cạnh chăm chú nhìn hắn một lúc.

Vô Phong vẫn luôn quan sát từng ánh mắt, cử chỉ của Long Tử Nguyệt, thấy nàng không có la lối hét ầm lên, không có ngại ngùng xấu hổ, cũng không có biểu hiện gì đặc biệt chỉ ngước mặt lên rồi nhìn hắn. Vô Phong bỗng có loại xúc động muốn đặt Long Tử Nguyệt bên dưới ra mà sức "dày vò" nàng, để xem lúc đó nàng còn có thể bình tĩnh mà nhìn hắn nữa hay không! Tuy chỉ là nghĩ mà cơ thể Vô Phong lại nảy sinh lửa dục vừa bị hắn dập tắt. Long Tử Nguyệt thấy Vô Phong không nói gì nên nàng cũng thông minh im lặng theo, đưa tay lên rửa sạch những vệt máu còn dính trên cơ thể, Long Tử Nguyệt cứ tự nhiên mà tắm ngay trước mặt Vô Phong, trực tiếp coi hắn thành không khí.

Không phải là Long Tử Nguyệt nàng không biết ngại ngùng mà do tư tưởng của nàng ở hiện đại không thuộc dạng cổ hủ, nàng thích ai sẽ bày tỏ với người đó, đến được thì đến còn không thì đường ai nấy đi. Tuy rằng chưa bao giờ xảy ra tình trạng "bạn giường 419" (tình một đêm) nhưng nàng không phải nữ sinh ngây thơ đến mức nắm tay, hôn môi là có thể mang bầu. Theo tư tưởng Long Tử Nguyệt dù có xảy ra quan hệ trước hôn nhân thì cũng chẳng làm sao, miễn an toàn là được, nàng không coi trọng cái tấm màng mỏng đó lắm. Tính cách như vậy bạn bè Long Tử Nguyệt thường coi nàng như nam nhân mà đối đãi, mà bản thân nàng cũng không rảnh đi quan tâm thiên hạ nghĩ gì về nàng.