Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!

Chương 947




Chương 947

Cố Việt Bân đối mặt với lửa giận của mọi người, trong lòng mặc dù cũng tức giận, nhưng không dám phát tác.

Mặc dù ông ta là chủ tịch, là người nắm giữ số cổ phần cao nhất Tam Thịnh, nhưng uy tín của ông ta trước những người này, từ lần trước sớm đã gần như thất bại rồi.

Cho nên thân phận chủ tịch của ông ta, căn bản là không áp chế được bọn họ.

Nếu như ông ta áp chế được bọn họ, bọn họ tuyệt đối sẽ liên hợp lại đối phó ông †a, loại trừ ông ta, mà ông ta lẻ loi một người, căn bản là đấu không lại.

Nghĩ đến đây, Cố Tử Yên thở sâu một hơi, mang theo một tia trấn an và lấy lòng nói: “Các vị, mọi người trước hết bình tĩnh một chút, có lẽ chuyện này, cũng không đến nỗi hỏng bét như chúng ta nghĩ.”

“không đến nỗi hỏng bét như chúng †a nghĩ?” Giám đốc Vương cười lạnh: “Cố Việt Bân, ông đang nằm mơ đấy à? Ông không thấy trên mạng bây giờ đã ầm ï đến như nào? Đầu đã liên hợp lại tẩy chay Tam Thịnh của chúng ta, bây giờ giá cổ phiếu của Tam Thịnh chắc chắn đang rớt một cách nhanh chóng, tổn thất này, ông gánh vác nổi không?”

“..” Cố Việt Bân há miệng, nhất thời nói không ra lời.

Đương nhiên gánh vác không nổi.

Ông ta đã hết tiền rồi, không có cách nào bù vào hao hụt của giá cổ phiếu.

Thấy Cố Việt Bân không trả lời được, giám đốc Vương hừ một tiếng: ‘Được rồi, cái khác tôi cũng không nói nhiều nữa, tôi đề nghị chín giờ buổi sáng ngày mai triệu tập đại hội cổ đông, một lần nữa tuyển chọn người nắm quyền tập đoàn.”

“Cái gì?” Con ngươi Cố Việt Bân co rụt lại, khiếp sợ nhìn giám đốc Vương.

Thế sao mà được!

Cố Việt Bân là người đầu tiên phản đối: “Giám đốc Vương, ông không thể làm như vậy!”

“Tại sao tôi lại không thể làm như vậy?”

Giám đốc Vương lạnh nhạt nhìn ông ta, ánh mắt lộ ra vẻ trào phúng không chút nào che giấu.

Khuôn mặt già nua của Cố Việt Bân cũng đỏ lên: “Bởi vì tôi là chủ tịch, còn là cổ đông của lớn nhất của Tam Thịnh, các ông muốn triệu tập hội đồng quản trị, đá tôi ra khỏi ghế chủ tịch, cái này không hợp lý!”

“Không có gì không hợp lí, chủ tịch tập đoàn có thể là không phải là cổ động lớn nhất, cổ đông lớn nhất cũng có thể không phải là chủ tịch, cái này chả có gì xung đột cả.” Giám đốc Vương nói.

Những giám đốc khác sôi nổi gật đầu.

“Không sai, chủ tịch, ông có thể giao vị trí ra, để người có năng lực lên đảm nhiệm, †ự mình nhàn hạ làm cổ đông lớn nhất không được à?”

“Đúng vậy, chủ tịch, ông còn không quản nổi chính mình, thì nói gì đến quản lý Tam Thịnh, mấy tháng nay, ông làm cho Tam Thị chướng khí mù mịt, khiến cổ đông chúng tôi tổn thất bao nhiêu lợi ích, lần trước chúng tôi là nể một tay ông thành lập Tam Thịnh mới tha thứ cho ông, để ông tiếp tục làm chủ tịch, lần này, chúng tôi có nói thế nào cũng không thể tha thứ nữa”

“Đã nghe rõ chưa? Cố Việt Bân, mọi người đều không đồng ý ông làm chủ tịch, cho nên đại hội cổ đông, nhất định phải triệu tập, nói chung lần này, ông không muốn từ chức cũng phải từ chức, nếu không chúng tôi sẽ rút cổ phần, trực tiếp đem Tam Thịnh phá sản luôn cho xong, dù sao Tam Thịnh ở trong tay ông cũng chỉ có thể thế thôi.”

Nói xong, giám đốc Vương thu thập đồ vật trước mặt, liếc cũng không liếc Cố Việt Bân một cái đã bước ra khỏi phòng họp.

Những giám đốc khác cũng nhao nhao theo ra.

Rất nhanh, trong phòng họp to như vậy, chỉ thừa lại một mình Cố Việt Bân.