Chương 770
Đoàn Hựu Đình cũng bất mãn nhìn sang: “Đây là chuyện của tôi và phó tổng giám đốc. Một đứa thư ký nhỏ nhoi như cô đột nhiên chen vào làm gì… Tổng giám đốc Phó?”
Giọng nói của ông ta cất cao lên trong nháy mắt, không thể tin nổi nhìn Phó Kình Hiên.
Lúc ông ta vào đây đã thấy bên cạnh Bạch Dương có người đang đứng rồi.
Nhưng ông ta cứ tưởng là thư ký, lại vì đang vội muốn hỏi tội Bạch Dương nên mới không nhìn kỹ khuôn mặt người kia.
Ai mà ngờ rằng người mà ông ta cho rằng là thư ký quèn thế mà lại là tổng giám đốc của tập đoàn Phó Thị, Phó Kình Hiên!
Đoàn Hựu Đình khiếp sợ nhìn Phó Kình Hiên: “Tổng giám đốc Phó, ngài… sao ngài lại ở đây?”
Ông ta chỉ chỉ Phó Kình Hiên rồi lại chỉ chỉ Bạch Dương: “Ngài cùng Bạch Dương…
Các người…”
“Tôi tới đây là muốn bàn bạc công việc với phó tổng giám đốc Bạch. Đừng quên rằng tôi và Bạch Dương còn đang hợp tác với nhau về nguồn năng lượng mới.”
Anh không thể nói rằng anh đến đây là vì lo cho Bạch Dương được.
Anh biết nếu mình nói vậy thì cô sẽ không vui.
Bạch Dương nhướng mày.
Mặc dù ngạc nhiên vì thế mà Phó Kình Hiên lại nói dối, nhưng cô cũng không vạch †rần anh ngay mặt.
Cứ theo anh đi.
“Hóa ra là vậy.’ Đoàn Hựu Đình cũng không nghi ngờ.
Dù sao thì trong cái vòng luẩn quẩn này, ai mà chả biết Phó Kình Hiên không yêu cô vợ trước Bạch Dương này nên mới ly hôn với cô.
Cho nên hôm nay anh đến đây chắc chắn là vì việc công. Dù sao thì cũng không thể là vì Bạch Dương được.
“Cái gì kia, tổng giám đốc Phó, chuyện mà tôi và Bạch Dương vừa nói…”
“Tôi nghe được hết!” Phó Kình Hiên cụp mắt lạnh nhạt nói: “Ông muốn mang người dưới tay rời khỏi Thiên Thịnh. Bây giờ ông có thể đi rồi”
“Cái gì?” Đoàn Hựu Đình không thể tin được những gì mình vừa nghe thấy. Ông †a trợn trừng hai mắt: “Tổng giám đốc Phó, đây là chuyện của Thiên Thịnh chúng tôi.
Ngài nhúng tay vào hình như không tốt lắm thì phải?”
Ông ta không hề có ý định sẽ thật sự rời khỏi Thiên Thịnh.
Ông ta nói vậy thì để uy hiếp Bạch Dương mà thôi.
Sao Phó Kình Hiên này lại coi là thật vậy chứ.
“Không có gì không tốt cả. Bây giờ một nửa sản nghiệp của tập đoàn Thiên Thịnh đều dựa vào Phó Thị tôi nên mới sống lại được. Huống chỉ phó tổng giám đốc Bạch còn đang hợp tác hạng mục nguồn năng lượng mới với tôi. Thế nên là đối tác hợp tác lớn nhất của Thiên Thịnh, tôi cho rằng hẳn là tôi có đặc quyền tham dự những tranh đấu nội bộ Thiên Thịnh chứ nhỉ?” Ánh mắt sâu thẳm của Phó Kình Hiên dừng trên người Đoàn Hựu Đình.
Miệng Đoàn Hựu Đình mở rồi lại đóng: “Nói thì nói vậy, nhưng mà…”
“Sao lại không được?” Phó Kình Hiên lại cắt ngang lời ông ta một lần nữa: “Những hợp tác này đều là tôi ký với phó tổng giám đốc Bạch. Tổng giám đốc Đoàn muốn mang người rời khỏi Thiên Thịnh, tất nhiên sẽ ảnh hưởng đến sự hợp tác của Thiên Thịnh và Phó Thị. Đương nhiên là tôi phải đứng về phía phó tổng giám đốc Bạch rồi.”