Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!

Chương 760




CHƯƠNG 760

Mặc dù nhà họ Cố không thiếu tiền nhưng tiền tiêu vặt hằng tháng của cô ta cũng chỉ có một trăm vạn mà thôi. Hơn nữa tháng nào cô ta cũng dùng hết ngay từ đầu tháng rồi. Vì hàng tháng cô ta đều phải mua những chiếc túi xách và những đôi giày hàng hiệu mới ra. Sau khi dùng hết tiền tiêu vặt thì cô ta hay dùng tiền của Phó Kình Hiên.

Nhưng bây giờ hôn ước giữa cô ta và Phó Kình Hiên đã giải trừ rồi. Lúc cô ta còn chưa tỉnh lại, Phó Kình Hiên đã khóa hết tất cả thẻ ngân hàng mà anh để ở chỗ cô ta rồi. Cuối cùng cô ta cũng không thể dùng được một đồng tiền nào của anh nữa. Tiền mua thủy quân và tài khoản marketing lần này cô ta đều dùng tiền tiết kiệm, mà cũng đã dùng mấy trăm vạn rồi.

Ba nghìn vạn, bán cô ta đi cũng không đủ!

Hơn nữa cô ta cũng không dám mở miệng xin tiền ba. Bây giờ tập đoàn Tam Thịnh đã mấy đi tất cả hợp đồng hợp tác với Phó Thị, tài chính bắt đầu xuất hiện sự đứt gấy. Chắc chắn ba sẽ không cho cô ta nhiều tiền như vậy chỉ để xào tin đồn.

Nghĩ nghĩ, Cố Tử Yên cắn môi, cuối cùng nghĩ ra một cách. Khóe miệng cô †a cong lên một nụ cười âm hiểm: “Như thế này, anh nhanh đi rải tin rằng tôi sẽ livestream ra ngoài đi, nói rằng tôi chuẩn bị livestream kể lại toàn bộ quá trình tôi bị Bạch Dương làm hại.”

Ánh mắt của người đứng đầu đám thủy quân sáng lên: “Cách này đúng là rất hay.

Cứ vậy đi, lần này dù là ai muốn ép tin này xuống cũng không dám làm. Bởi vì một khi chèn ép livestream của ngài thì cũng đồng nghĩa với việc xác nhận rằng đúng là Bạch Dương đã làm ra chuyện như thế. Nếu không thì sao lại sợ ngài livestream kể lể chứ. Cô Cố, tôi làm ngay bây giờ đây.”

“Làm đi.” Cố Tử Yên nở một nụ cười lạnh lễo.

Tập đoàn Thiên Thịnh.

Một chiếc Maybach dừng cách đó không xa.

Cửa kính xe ở chỗ ngồi phía sau hạ xuống, Phó Kình Hiên nhíu mày nhìn về phía cửa lớn Thiên Thịnh, nơi đang có một đám phóng viên la hét muốn đi vào.

Các nhân viên an ninh của tập đoàn Thiên Thịnh đứng thành một hàng ra sức ngăn cản đám phóng viên này.

Nhưng mấy tên phóng viên điên cuồng vô cùng nên các nhân viên càng ngăn cản, bọn họ lại càng chen chúc mạnh hơn.

Thấy các nhân viên an ninh sắp không chống đỡ nổi nữa, Phó Kình Hiên cầm di động lên: “Đi qua hỗ trợ đuổi hết đám phóng viên này đi đi.”

“Vâng!” Một giọng nói hùng hậu truyền tới từ phía bên kia điện thoại.

Giây tiếp theo, Phó Kình Hiên đặt di động xuống, mấy chiếc xe đặc biệt đã được cải tạo chạy qua bên cạnh chiếc Maybach của anh, sau đó dừng lại trước cửa lớn tập đoàn Thiên Thịnh.

Cửa xe mở ra, mười mấy người mặc đồng phục huấn luyện màu đen từ trên xe bước xuống.

Mười mấy người này đều thân cao hơn mét tám, cơ thể cường tráng, khuôn mặt vô cảm, vóc người cơ bắp cuồn cuộn nên trông bọn họ vô cùng không dễ chọc.

Những người này đều là vệ sĩ chuyên nghiệp đến từ công ty bảo an dưới tay tập đoàn Phó Thị. Mỗi người đều đã trải qua huấn luyện cực kỳ nghiêm khắc và khắc khổ, chỉ đứng một chỗ thôi cũng có thể dùng khí thế áp đảo mọi người.

Vốn dĩ đám phóng viên còn đang kêu gào không ngừng, vừa thấy những vệ sĩ này lại nhanh chóng im bặt lại.