CHƯƠNG 706
Bà Cố ngồi ở cạnh giường, nhìn Cố Tử Yên nằm trên giường, sắc mặt tái nhợt như †ờ giấy, không khác gì người chết, khóc không thành tiếng: “Tử Yên, Tử Yên của mẹ hu hu hu…”
Cố Việt Bân cũng đang ở trong phòng bệnh, ông ta đứng trước cửa sổ hút thuốc, nghe thấy tiếng khóc của bà Cố, ông ta vốn đã phiền lòng, lúc này càng thêm bực bội.
Ông ta vứt đầu thuốc trên mặt đất, ra sức mà dí, sau đó không vui quát lớn: “Được rồi, đừng khóc nữa, khóc phiền chết đi được!”
Tiếng khóc của bà Cố nghẹn lại, sau đó tức giận nhìn ông ta nói: “Cố Việt Bân, con gái ông đã như vậy, tôi đau lòng khóc vài tiếng ông đã chê phiền, ông có còn là người không?”
“Bà…’ Cố Việt Bân nghẹn họng, sau đó lại thở dài: “Được được được, bà tiếp tục khóc đi!”
Bà Cố thật sự khóc tiếp: “Việt Bân, ông nói xem chuyện gì đã xảy ra vậy, làm sao Tử Yên có thể bị người khác bắt nạt được?
Ông trời thật sự bị mù rồi!”
Cố Việt Bân nhìn Cố Tử Yên đang hôn mê bất tỉnh, sắc mặt không ngừng u ám: “Đúng vậy, ông trời mắt mù rồi, Tử Yên bị ức hiếp, kế hoạch của chúng ta cũng thất bại rồi.”
Bà Cố trừng mắt liếc nhìn ông ta: “Giờ là lúc nào rồi mà ông còn nghĩ đến kế hoạch của ông, con gái gặp chuyện không may ông không lo lắng sao?”
“Nếu tôi không lo lắng thì bây giờ tôi đã không ở đây, nhưng bây giờ tôi rất lo chuyện Tử Yên bị ức hiếp đã gây xôn xao, ồn ào ở trên mạng. Chắc chắn Kình Hiên đã biết rồi, bây giờ hủy hôn là chuyện ván đã đóng thuyền.” Cố Việt Bân đỡ trán.
Cuối cùng Bà Cố cũng nhận ra mức độ nghiêm trọng của vấn đề, bà không còn thời gian để khóc nữa, vội vàng hỏi: “Vậy…
Bây giờ chúng ta phải làm sao đây?”
Ánh mắt Cố Việt Bân u ám: “Còn có thể làm sao nữa, đành chịu thôi!”
Cho dù Kình Hiên yêu Tử Yên đi chăng nữa, nhưng Tử Yên đã làm ra loại chuyện này, chắc chắn Kình Hiên sẽ hủy hôn, ai lại muốn làm một con rùa lông xanh chứ? Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Hơn nữa không hủy hôn cũng sẽ bị bên ngoài cười giêu.
“Thật sự phải hủy hôn sao?” Bà Cố không muốn chút nào.
Một khi hủy hôn, những bà chủ kia sẽ nhìn bà như thế nào đây?
“Nếu không thì sao? Chúng ta không chỉ phải đồng ý hủy hôn với Phó Kình Hiên, thậm chí còn phải chủ động hủy hôn. Bây giờ mọi người trong giới đều biết Tử Yên xảy ra chuyện này rồi. Nếu chúng ta không chủ động hủy hôn, bọn họ sẽ càng cười giễu chúng ta, coi thường chúng ta, thậm chí còn nói chúng ta bám chặt không thả nhà họ Phó ở sau lưng đấy.” Cố Việt Bân mệt mỏi trả lời.
Bà Cố lại che mặt khóc: “Tại sao chúng Ị”
†a lại gặp phải chuyện thế này chứi Cố Việt Bân không nói gì, chỉ nhìn Cố Tử Yên với vẻ mặt khó chịu.
Tại sao gặp phải chuyện này ư?
Còn không phải tại cái đồ nghiệp chướng là Cố Tử Yên đây ư. Không có chuyện gì thì ngoan ngoãn ở nhà không được sao? Nhất định phải chạy ra ngoài khiến nhà họ Cố trở thành trò cười.
Lúc này, có người gõ cửa phòng bệnh, là trợ lý của Cố Việt Bân.
“Có chuyện gì vậy?” Cố Việt Bân nhìn trợ lý trầm giọng hỏi.
Trợ lý mở miệng đáp: “ Tổng giám đốc Cố, không ổn rồi, bên ngoài bệnh viện có rất nhiều phóng viên truyền thông đến muốn biết tình hình mới nhất của cô chủ.”