CHƯƠNG 1646
Bạch Dương ngồi thẳng người: “Anh không cảm thấy cách làm này của em khiến người ta không cách nào tiếp nhận sao?”
Dù sao cũng không phải tất cả mọi người đều có thể chấp nhận cách báo ơn này của CỔ.
“Sẽ không.” Phó Kình Hiên lắc đầu: “Chỉ cần em cho là đúng, vậy em cứ can đảm làm, bất kể thế nào, anh cũng sẽ cùng em.”
Hơn nữa, chỉ một đứa bé mà thôi, anh lại không phải không thể chấp nhận.
Càng huống hồ, đứa bé đó lại không phải cô và người khác sinh.
“Cảm ơn anh.” Nghe thấy sự ủng hộ khích lệ của Phó Kình Hiên, Bạch Dương ấm lòng, cũng rất cảm động, biểu cảm trên mặt cũng trở nên dịu dàng.
“Em không cần cảm ơn anh, sau này chúng †a chính là một thể, cho nên anh đương nhiên đứng về phía em.” Phó Kình Hiên vươn tay ra, vén sợi tóc rơi xuống bên tai cô: “Nhưng em không thể khiến Bạch Viện một mình mang thai.”
“Em biết.’ Bạch Dương ‘ừ’ một tiếng, nghiêm túc nói: “Bạch Viện nhất định sẽ không ngoan ngoãn mang thai, nói không chừng còn lén lút bỏ đứa bé, cho nên ngay †ừ đầu em không muốn Bạch Viện mang thai, em chỉ cần gien của cô ta là được rồi.
Có gien của Bạch Viện, đi nước ngoài tìm cơ quan chuyên môn, mười tháng sau, đương nhiên sẽ có một đứa bé.
“Vậy thì được, cần anh giúp đỡ sao?” Phó Kình Hiên gắp một con tôm đã lột vỏ vào bát cô, hỏi.
Bạch Dương lắc đầu: “Không cần, tự em là được rồi.”
“Được, nếu có cần giúp, em có thể nói thẳng với anh, em không cần cảm thấy như vậy không tốt, chúng ta sắp tái hợp rồi không phải sao?” Phó Kình Hiên đặt đũa xuống, nghiêm túc nhìn cô.
Bạch Dương đối diện với ánh mắt anh, nhìn sự mong mỏi trong mắt anh, cuối cùng gật đầu: “Được, có gì cần, em sẽ tìm anh.”
“Ừa.” Phó Kình Hiên cong môi cười.
Cơm xong, đã là tám giờ tối.
Phó Kình Hiên lái xe đưa Bạch Dương về vịnh Tiên Thủy.
Phó Kình Hiên cùng cô đi tới căn hộ của cô.
“Anh ngồi sofa xem tivi một lát, em đi pha trà cho anh.” Bạch Dương vừa đặt †úi xuống, vừa nói với người đàn ông bên cạnh.
Người đàn ông khẽ ngẩng đầu: “Không cần pha trà, nước lọc là được rồi.”
“Vậy cũng phải ngồi một lát.” Bạch Dương nói xong, đến phòng bếp.
Phó Kình Hiên ngồi xuống sofa, không xem †ivi, mà nghiêng đầu nhìn phía phòng bếp.
Nhìn một lát, anh chợt đứng dậy, nhấc chân đi về phía đó.
Đến cửa bếp, Phó Kình Hiên nhìn người phụ nữ đang bận rộn bên trong.
Người phụ nữ đeo tạp dề, đang rửa ly trà.
Rõ ràng vừa rồi anh đã nói không cần pha trà, cô cũng đồng ý rồi, nhưng hiện tại xem ra, dường như vẫn là chuẩn bị pha một ấm.
Mà nhìn hành động rửa ly trà của cô, cô bình thường không uống trà, cho nên cũng không dùng ly trà.
Bây giờ lấy ly trà ra rửa sạch, rất dễ thấy, là đặc biệt vì anh.
Nghĩ tới đây, trái tim Phó Kình Hiên ấm áp, nhấc chân đi tới, từ phía sau ôm lấy người phụ nữ.