Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!

Chương 1644




CHƯƠNG 1644

Bạch Dương không biết trong lòng Phó Kình Hiên lúc này sóng to gió lớn, cô bưng ly nước anh vừa rót cho mình, uống một ngụm, mới mở miệng đáp: “Ừ, em không phải con ruột của họ, con gái ruột của họ vào lúc bốn năm tháng tuổi đã chết yểu rồi, sau khi con gái ruột của họ chết yểu, em mới đến nhà họ Bạch, thế nào, rất kinh ngạc sao?”

“Ừ…” Phó Kình Hiên rũ mắt, khẽ gật đầu: “Rất kinh ngạc.”

“Anh thật sự kinh ngạc sao?” Bạch Dương nghiêng đầu nhìn anh: “Nhưng sao em cảm thấy hình như anh không quá kinh ngạc mà?”

Ánh mắt Phó Kình Hiên lóe lên, rất nhanh lại khôi phục bình thường, buông lỏng tay siết ly nước, khẽ đáp: “Không có gì, anh rất kinh ngạc, chỉ là kinh ngạc không nhất định phải thể hiện hết trên mặt.”

“Được rồi.” Bạch Dương nhún vai, cũng không nghĩ nhiều có phải anh nói dối không.

Dù sao cô cũng không cho rằng anh sẽ lừa cô chuyện này.

“Đúng rồi, làm sao em biết mình không phải con ruột của họ?” Phó Kình Hiên nhấp ngụm nước, giọng có chút thăm dò.

Còn có người biết thân phận thật sự của cô nói cho cô biết sao?

Nếu vậy, người đó sẽ là ai?

Mục đích nói cho cô biết, lại là gì?

Phó Kình Hiên khẽ híp mắt, trong lòng không nhịn được thuyết âm mưu.

Lúc này, Bạch Dương đặt ly xuống, đáp: “Ban đầu em cũng không biết, là bác gái Lục, chính là mẹ của Khởi nói cho em biết, ngay cuối tháng trước.”

“Bà Lục nói?” Phó Kình Hiên mím môi.

Thì ra bà Lục cũng biết, Bạch Dương không phải con gái ruột của vợ chồng Bạch Hạo.

“Ngoại trừ chuyện này, bà ấy còn nói gì không?” Phó Kình Hiên nhìn Bạch Dương, lại hỏi.

Bạch Dương không hiểu hỏi lại: “Còn có thể nói gì?”

“Đương nhiên là chuyện liên quan tới ba mẹ ruột của em.” Ngón cái Phó Kình Hiên vân vê mép ly.

Bạch Dương lắc đầu: “Không có, bác gái hình như không biết ba mẹ ruột của em là ai, bà nói em là ba mẹ em nhận nuôi từ viện phúc lợi.”

“Thì ra là vậy.” Phó Kình Hiên có thể nhìn ra, cô không nói dối, trong lòng thở phào nhẹ nhõm.

Nhìn dáng vẻ, bà Lục cũng không biết Bạch Dương do vợ chồng Cố Việt Bân sinh.

Như vậy là đủ rồi.

“Đúng rồi, anh hỏi chuyện này làm gì?”

Bạch Dương nghỉ hoặc nhìn người đàn ông.

Người đàn ông khẽ lắc đầu: “Không có gì.”

“Vậy sao.” Bạch Dương thấy anh không chịu nói nhiều, cũng không truy hỏi.

Tuy nhiên, lúc này, người đàn ông lại chợt mở miệng lần nữa: “Bạch Dương.”

“Hử?” Bạch Dương ngẩng đầu: “Sao vậy?”

“Em…em đã không phải con gái ruột của vợ chồng Bạch Hạo, vậy em muốn biết ba mẹ ruột của mình là ai sao?” Phó Kình Hiên rũ mắt, khiến người ta không nhìn rõ đáy mắt anh: “Hoặc là, em có từng nghĩ đi tìm họ không?”

“Vấn đề này trước đây Khởi cũng từng hỏi em, lúc đó câu trả lời của em là không muốn biết, cũng không muốn tìm họ.” Bạch Dương xoay xoay ly nước trong tay, mặt nở nụ cười thản nhiên.