Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!

Chương 1628




Chương 1628

Bạch Viện sau khi đi vào phòng họp, đầu tiên là nhìn lướt qua tất cả mọi người, nhất là Bạch Dương, cô ta nở một nụ cười khiêu khích mà khinh thường với Bạch Dương rồi lại thu ánh mắt nhìn Đoàn Hựu Đình, nụ cười trên mặt, cũng trở nên chân thật hơn: “Chú Đoàn.”

Cô ta thân thiết gọi đối phương.

Sắc mặt Bạch Dương càng thêm lạnh.

Chú Đoàn?

Cô ta lại còn thật sự gọi ra được!

Chẳng lẽ cô ta không biết, lúc ba vẫn còn, Đoàn Hựu Đình chính là kẻ thù không đội trời chung của ba sao?

Nhưng mà cũng đúng, một người ngay cả ba mình cũng có thể hạ độc chết, sao có thể để ý những cái này chứ.

“Cháu gái Bạch Viện đến đây, ngồi đi.”

Đoàn Hựu Đình cười ha ha lên tiếng, sau đó kéo một cái ghế bên cạnh mình, ý bảo Bạch Viện ngồi xuống.

Người không biết thật sự cho rằng hai người là một cặp chú cháu tình cảm tốt đấy.

Bạch Viện ngồi xuống bên cạnh Đoàn Hựu Đình, bởi vì vị trí kia của Đoàn Hựu Định, vốn chính là đối diện với Bạch Dương.

Cho nên sau khi Bạch Viện ngồi xuống, cũng có thể rõ ràng đối mặt với Bạch Dương.

Bạch Viện nhếch miệng cười với Bạch Dương: “Chị à, em đã về rồi, có phải chị rất bất ngờ không?”

Bạch Dương nhíu mày, không trả lời, chẳng muốn trả lời, xem cô ta như không khí.

Mà hành động như thế của Bạch Dương, lại làm trong lòng Bạch Viện vô cùng tức giận.

Cô ta tình nguyện Bạch Dương chọc ngoáy lại cô ta, cũng không muốn Bạch Dương phớt lờ cô ta như thế.

Giống như là, cô ta là một thứ rác rưởi gì vậy.

“Ha, kiêu cái gì, lát nữa xem chị có còn kiêu được nữa không.’ Bạch Viện cười lạnh một tiếng, giây sau lại vội vàng thay đổi biểu cảm trên mặt, nói với Đoàn Hựu Đình bên cạnh: “Chú Đoàn, làm phiền chú rồi.”

“Yên tâm cháu gái Bạch Viện, chú nhất định sẽ cố gắng lấy cho cháu vị trí chủ tịch, cho dù không lấy được, cũng sẽ không để cô ta ngồi lên.” Ánh mắt Đoàn Hựu Đình hung ác nham hiểm liếc nhìn Bạch Dương đối diện, đáp lại.

“Vậy thì cảm ơn chú Đoàn.” Bạch Viện kích động đến mức cả người run rẩy.

Ánh mắt Đoàn Hựu Đình khinh bỉ nhìn cô †a một cái, lại nhanh chóng thu lại ánh mắt, giống như là chưa xảy ra chuyện gì, mở miệng nói: “Cháu gái Bạch Dương, chú vừa mới nói rồi, chú không phản đối cháu làm chủ tịch, nhưng cháu có thể lên làm chủ tịch được hay không, phải xem bản lĩnh của mình, bây giờ cháu gái Bạch Viện đã đến đây, hai chị em các cháu rốt cuộc ai thích hợp làm chủ tịch, phải xem chị em các cháu sắp xếp thế nào rồi.”

“Sếp Đoàn, tôi có một vấn đề.” Ngón tay Bạch Dương gõ lên mặt bàn: “Tại sao ông lại cho rằng Bạch Viện có tư cách cạnh tranh vị trí chủ tịch tập đoàn với tôi? Cô ta có năng lực sao? Cô ta có cổ phần sao?

Nếu như cô ta đều không có, ông kéo cô ta lên đây đánh trận, để cô ta tranh đoạt vị trí chủ tịch với tôi, có phải là quá qua loa rồi không? Như vậy tôi sẽ cho rằng ánh mắt của ông căn bản không đủ tư cách đảm nhiệm chức vụ tổng giám đốc, cho nên ông cũng đừng trách tôi không nể mặt lúc trước ông cứu Thiên Thịnh, trực tiếp cưỡng chế lên làm chủ tịch tập đoàn, rồi lai loại bỏ phần cổ phần công ty trong tay ông!”

Sở dĩ cô vẫn luôn không làm như vậy, khắp nơi nhịn Đoàn Hựu Đình một phần, cũng là vì năm đó sau khi ba qua đời Đoàn Hựu Đình đã ngăn cơn sóng dữ kéo Thiên Thịnh trở lại.