Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!

Chương 1622




Chương 1622

Nghe thấy lời của thư ký Đồng, bước chân của Bạch Dương lập tức dừng lại, vội vàng xoay người: “Cô nói cái gì? Em gái tôi?”

Chẳng lẽ lại là Bạch Viện?

“Vâng, người quản lý chắc chắn nói như vậy.” Thư ký Đồng gật đầu: “Người quản lý còn nói, người phụ nữ còn lấy hộ chiếu của mình, tên bên trên là Bạch Viện, người quản lý cảm thấy cái tên Bạch Viện này, rất giống với tên của ngài, cho nên tin rằng là em gái ngài, không đuổi đối phương đi, sợ làm ngài không vui.”

Cho nên đây cũng không xem là thất trách của người quản lý.

Chỉ có thể trách người phụ nữ giả mạo em gái sếp Bạch kia.

“Quả nhiên là Bạch Viện!” Bạch Dương nắm chặt tay, sắc mặt có chút khó côi.

Vừa rồi cô mới suy nghĩ cái người phụ nữ tự xưng là em gái mình, có phải là Bạch Viện không.

Bây giờ sự thật chứng mình, chính là vậy.

“Sếp, ngài biết Bạch Viện kia?” Thư ký Đồng tò mò nhìn Bạch Dương, thấy sắc mặt Bạch Dương không tốt, thử hỏi: “Sếp Bạch, vậy Bạch Viện kia, có phải có ân oán với ngài không?”

“Cô nên biết, ba của tôi vẫn còn một cô con gái nhỏ chứ?” Bạch Dương không đáp mà hỏi lại.

Thư ký Đồng gật đầu: “Biết, từng nghe sếp Bạch nói qua, không phải là Bạch Viện này, thật sự là em gái của ngài chứ?”

“Đúng.” Bạch Dương ừ một tiếng: “Là vợ thứ hai của ba tôi sinh.”

“Thì ra là vậy.’ Thư ký Đồng bừng tỉnh hiểu ra: “Tôi còn tưởng rằng là có người lừa đảo giả mạo em gái ngài chứ, nhưng mà…

Thứ ký Đồng nhíu mày: “Tôi nghe sếp Bạch nói cô em gái này của ngài cùng với mẹ kế sáu năm trước đã cuỗm hết tiền của Thiên Thịnh chạy đi, bây giờ cô ấy lại xuất hiện, còn trực tiếp đến Thiên Thịnh, không phải là có âm mưu gì chứ?”

Bạch Dương nhếch cặp môi đỏ mọng không nói gì.

Thực tế, cô vô cùng đồng ý với lời này của thư ký Đồng.

Bạch Viện bị nhà họ Lý đưa đến nước M, theo lý thuyết, nên ngốc ở nước M.

Nhưng Bạch Viện không có, mà lại quay về Hải Thành, còn trực tiếp đến Thiên Thịnh, hơn nữa cố ý chiếm vị trí đỗ xe của cô khiêu khích cô, không có âm mưu là không thể.

“Đi tra xem Bạch Viện ở đâu, xe cô ta vẫn luôn đỗ ở bãi đỗ xe, như vậy cô ta hẳn là đang ở Thiên Thịnh, sau khi tìm được cô ta, mang cô ta đến chỗ tôi.” Bạch Dương nhíu mắt lại, sắc mặt lạnh băng nói.

Vốn cô định cuối tháng tự mình đến nước M, đưa Bạch Viện về nước, để Bạch Viện cúi đầu trước bia mộ của ba mà xin lỗi cho đàng hoàng.

Kết quả không ngờ cô còn chưa đi, Bạch Viện đã tự mình về nước.

Cũng tốt, lại bớt thời gian cho cô.

“Tôi biết rồi sếp Bạch, tôi đi ngay” Thư ký Đồng gật đầu đáp lại, lập tức đi làm.

Bạch Dương tiếp tục đi lên trước, đi vào sau bàn làm việc của mình, vừa ngồi xuống, điện thoại lại run lên, một tin nhắn nhảy ra, là Phó Kình Hiên gửi đến.

Lông mày nhíu chặt của Bạch Dương lập †ức giãn ra, mở tin nhắn ra xem: Biết là ai khiêu khích không?

Cô biết, anh sẽ hỏi cái này.

Bạch Dương cười một cái, đánh chữ trả lời: Biết rồi, là Bạch Viện.