Chương 1621
Phó Kình Hiên khẽ cười một ttiếng: “Anh biết em sẽ nói như vậy, được, vậy em tự mình làm, nhưng mà có cái gì không giải quyết được, gọi điện cho anh.”
“Được.” Bạch Dương gật đầu đáp lời, sau đó mở cửa xuống xe, đứng ở bên ngoài xe phất phất tay với người đàn ông: “Anh quay về đi, trên đường chú ý an toàn, tạm biệt!”
“Tạm biệt!” Phó Kình Hiên khẽ gật đầu, sau đó đánh xe rời đi.
Nhìn xe anh hoàn toàn rời đi, Bạch Dương †hả tay xuống, thu lại nụ cười trên mặt, đi đến vị trí đỗ xe của mình, khuôn mặt nhỏ lạnh lùng lấy điện thoại ra, gọi một cuộc.
Rất nhanh, công ty vận tải gần đây, đã phái người đến.
Bạch Dương chỉ vào chiếc xe đỗ trên vị trí đõ của mình, lạnh lùng nói: “Phiền các anh kéo chiếc xe này đi, kéo ra ven đường là được rồi.”
Đây là chỗ đỗ xe của cô.
Cô là cổ đông lớn nhất Thiên Thịnh, nếu như cứ thể bỏ mặt xe người khác đỗ ở đây khiêu khích mình, đây không phải là rõ ràng làm người ta thấy cô nhu nhược dễ bắt nạt sao?
Sau khi truyền ra, còn quản lý Thiên Thịnh thế nào?
Công nhân viên Thiên Thịnh cũng sẽ cho rằng người làm chủ như cô, không có chút sức uy hiếp nào, không có cách nào dẫn dắt Thiên Thịnh đi tiếp.
“Vâng cô Bạch, bây giờ chúng tôi sẽ chuyển chiếc xe này đi.” Đội trưởng tiểu đội vận tải sau khi nghe yêu cầu của Bạch Dương, lập tức sắp xếp.
Một đoàn mấy người bắt đầu làm việc.
Bạch Dương đứng một bên nhìn, đồng thời còn gọi điện cho thư ký Đồng.
Thư ký Đồng nhanh chóng nghe máy: ‘Sếp Bạch.”
“Thư ký Đồng, cô có biết xe đỗ ở chỗ của tôi, là của ai không?” Bạch Dương nhìn chiếc xe nhật này hỏi.
Vẻ ngoài chiếc xe có vẻ rất mới, có lẽ là xe mới mua.
Hơn nữa, cô bây giờ cực kỳ không muốn thấy xe nhật, cái này làm cô không nhịn được nhớ đến hình ảnh lần trước Cố Tử Yên lái xe đâm vào cô và Phó Kình Hiên.
Cố Tử Yên lúc đó, lái đúng là một chiếc xe Nhật.
Mà bây giờ đã lâu như vậy, không có chút †in tức nào của Cố Tử Yên, cũng không biết trốn đến nơi nào.
“Đỗ ở vị trí của ngài?” Đầu bên kia điện thoại, gương mặt thư ký Đồng vô cùng nghỉ hoặc trả lời: “Thật xin lỗi sếp Bạch, sáng nay tôi không đi qua bãi đỗ xe, không biết có người đỗ trên vị trí của ngài.”
“Vậy sao?” Bạch Dương gật gật đầu, tỏ vẻ đã biết, sau đó lại nói: “Vậy cô tìm người quản lý bãi đỗ xe, hỏi xem tình hình thế nào.
“Vâng thưa sếp Bạch.” Thư ký Đồng lên tiếng.
Bạch Dương cúp điện thoại, để điện thoại xuống, tiếp tục xem đội vận tải bên kia.
Đợi đến khi chiếc xe Nhật này bị đưa lên xe tải, cô mới đi qua, nhặt biển báo cấm trên đất, lại lần nữa đặt lên vị trí đỗ xe của mình.
Sau khi đặt xong, Bạch Dương thanh toán cho tiểu đội vận tải, rồi đi về phía thang máy.
Rất nhanh, cô đi đến phòng làm việc của mình.
Thư ký Đồng đang đợi cô ở cửa phòng làm việc, thấy cô đi đến, báo cáo lịch trình hôm nay trước.
Báo cáo xong, mới bắt đầu nói đến kết quả hỏi được từ chỗ quản lý bãi đỗ xe: “Sếp Bạch, người quản lý nói, chủ nhân chiếc xe kia, là một người phụ nữ, hơn nữa người đó còn nói là em gái của ngài, cho nên người quản lý mới không đuổi chủ chiếc xe kia đi”