Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!

Chương 1614-1615




Chương 1614

“Bạch Hạo nhảy lầu, không phải vì không chịu nổi việc Thiên Thịnh xảy ra chuyện, cùng với đả kích của chuyện mẹ con Bạch Viện ôm tiền bỏ trốn, mà là vì ông ấy bị cho uống một loại thuốc dẫn đến suy nhược tỉnh thần, loại thuốc đó rất có thể do Cố Việt Bân yêu cầu mẹ con Bạch Viện cho Bạch Hạo uống.” Phó Kình Hiên trầm giọng nói.

Bà cụ sửng sốt không thôi: “Lại còn có chuyện như vậy?”

“Đúng vậy.” Phó Kình Hiên mệt mỏi trả lời: “Sau khi biết chuyện này, lòng căm thù của Bạch Dương đối với nhà họ Cố đã lên đến mức không thể kiểm soát được. Bây giờ, cô ấy chỉ một lòng muốn Cố Việt Bân bị kết án tử hình và trả thù cho Bạch Hạo. Nhưng nếu cô ấy làm vậy thật, Cố Việt Bân chết đi, suốt quãng đời còn lại cô ấy sẽ cắn rứt lương tâm, vì chính cô ấy đã tiễn cha ruột của mình lên đài hành quyết.”

“Nói tóm lại, hiện tại chúng ta phải làm là dưới tiền đề không nói cho Bạch Dương biết thân phận thật sự thật sự, không để Bạch Dương giết Cố Việt Bân?” Bà cụ suy tư một chút rồi nói.

Phó Kình Hiên nâng cằm: “Đúng vậy.”

“Nhưng đã thế này thì làm sao giải quyết được ân oán giữa hai nhà Bạch Cố? Nếu không giải quyết ân oán giữa hai nhà, Bạch Dương sẽ sống trong thù hận cả đời.” Bà cụ bất lực nói.

Phó Kình Hiên mím môi: “Bây giờ chỉ có một cách, đó là đợi, đợi Cố Việt Bân chết.”

“Vậy phải đợi bao lâu?” Bà giãn đôi mày đang cau lại ra hỏi.

Phó Kình Hiên khẽ lắc đầu: “Không phải đợi quá lâu đây, có lẽ chỉ mấy tháng thôi, hiện tại Cố Việt Bân đã bị suy thận nặng, tìm được người phù hợp cực kỳ khó khăn, cho nên xác suất Cố Việt Bân tử vong là rất lớn, chỉ cần Cố Việt Bân chết, Bạch Dương mua lại Tam Thịnh và biến Tập đoàn Tam Thịnh mà Cố Việt Bân quan tâm nhất đời mình, thành Tập đoàn Thiên Thịnh, cũng coi như đã trả thù cho Bạch Hạo và nhà họ Bạch”

“Vậy ý con là, trong mấy tháng này chỉ cần âm thầm phối hợp với Bạch Dương làm gì đó với nhà Cố Việt Bân đúng không?” Bà cụ trầm ngâm nói.

Phó Kình Hiên ừ một tiếng: “Hiện tại chỉ có thể như thế này, chỉ cần Cố Việt Bân chết, nhà họ Gố tự nhiên sẽ biến mất. Sau này lỡ Bạch Dương có biết thân phận của mình, cùng lắm là tự kỷ một khoảng thời gian, mà sẽ không vì bị kẹp giữa hai nhà mà không thể làm gì.”

“Con nói vậy cũng đúng.” Bà cụ gật đầu: “Nếu con đã hạ quyết tâm rồi, thì cứ làm theo ý của con.”.

“Vâng, con biết rồi.” Phó Kình Hiên đặt lại khăn lau cuối cùng vào khay trà.

Bà cụ thở dài: “Không ngờ thân thế của Bạch Dương lại gập ghềnh như vậy.”

“Đây quả thực là chuyện không ai nghĩ tới.”

Phó Kình Hiên ngả người ra sau.

Dù sao thì hai mươi sáu năm trước, hai nhà Bạch Cố đã là kẻ thù truyền kiếp.

Nhưng không ai có thể ngờ rằng, Bạch Hạo lại thực sự nuôi đứa con của kẻ thù ngay trong nhà, còn nuôi nấng nó như con của chính mình.

Nói đến đây, anh thực sự cảm ơn Bạch Hạo vì đã đưa Bạch Dương đi, nếu không được vợ chồng Cố Việt Bân nuôi nấng Bạch Dương đã không trưởng thành được như bây, có lẽ cũng giống như Cố Tử Yên.

“Được rồi, bà nội, đã muộn rồi, bà tìm con có chuyện gì vậy?” Phó Kình Hiên tự rót cho mình một tách trà, sau đó hỏi bà cụ chuyện chính.

Bà cụ nhìn anh: “Không phải là chuyện gì quan trọng. Bà muốn nói chuyện với con về cổ phần của Kình Duy. Không bao lâu nữa, Kình Duy sẽ trưởng thành. Con tính sắp xếp như thế nào?”

Phó Kình Hiên suy tư vài giây: “5% cổ phần mà ba đưa cho Kình Duy, đợi nó trưởng thành con sẽ trả lại cho nó. Còn những tài sản khác, đợi Kình Duy trở lại rồi nói. Nó là em trai của con, con sẽ không đối xử tệ với no.


Chương 1615


Nguồn thiếu chương.