Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!

Chương 1577




Chương 1577

Nhưng nếu không đón nhận thì sẽ khiến anh mất mặt trước bọn họ, không thể nào xuống nước được.

Địa vị của anh cao như thế, nếu cô làm anh mất mặt thì chắc chắn chẳng phải chuyện nhỏ, anh sẽ trở thành chủ đề bàn tán những lúc trà dư tửu hậu của người trong giới.

Phải biết trong giới này có vô số người đều đang muốn kéo anh ngã ngựa, dù sao Phó Thị cũng do anh quản lý quá lâu rồi. Nhưng ngặt nỗi thủ đoạn của Phó Kình Hiên quá mạnh mẽ, lại tràn đầy bản lĩnh nên bọn họ không thể đả động được. Song nhìn trò cười của anh thì bọn họ vẫn hả hê như thường.

Thế nên trước mắt, cô chỉ có một lựa chọn thôi.

Nghĩ vậy, Bạch Dương thở dài, khẽ vuốt vạt áo rồi ngồi xuống ghế ở trước mặt, quay đầu mỉm cười với người đàn ông sau lưng: “Cảm ơn tổng giám đốc Phó.”

Phó Kình Hiên nhếch môi: “Không cần đâu”

Dứt lời, anh đã kéo một chiếc ghế khác, ngồi xuống bên cạnh cô.

Nhân viên phục vụ vẫn luôn chờ trong phòng bao, biết Phó Kình Hiên là người đãi khách nên khi thấy anh ngồi xuống, người phục vụ kia lập tức đưa menu tới.

Phó Kình Hiên nhận lấy, không hề lật ra mà đưa cho Bạch Dương: “Em xem muốn ăn gì?”

Bạch Dương hơi ngượng ngùng đẩy menu trở lại cho anh, nhỏ giọng nói: “Anh gọi đi, em ăn gì cũng được.”

Đùa đấy à, cô ngồi ghế do anh kéo đã đủ khiến người khác chú ý lắm rồi, sao giờ còn dám gọi món trước chứ.

Trong số những người ở đây, thân phận của cô là thấp nhất, thế nên sao cô có thể giành thứ tự gọi món trước các tổng giám đốc khác được?

Nếu cô là vợ anh thì đó sẽ là lẽ đương nhiên, nhưng quan trọng cô không phải thế. Dù cho Phó Kình Hiên bảo cô gọi thì cô cũng không thể làm vậy được.

Cô biết, nếu như cô gọi thật thì mấy ông sếp kia ngoài miệng không nói gì chứ trong lòng chẳng thoải mái gì cho cam, cho nên cô vẫn nên ngồi im thì tốt hơn.

Nhìn thái độ đắn đo của Bạch Dương, Phó Kinh Hiên lập tức hiểu rõ nguyên do của cô, anh cầm menu lên: “Được, vậy để anh gọi vậy.”

Nói xong, anh lật menu ra, gọi vài món.

Bạch Dương càng nghe càng nhíu chặt mày.

Những món này… không phải đều là món cô thích sao?

Bạch Dương nhìn Phó Kình Hiên.

Phó Kình Hiên nở nụ cười với cô, khép menu lại: “Lấy thêm nước ép xoài tươi, ngoài ra không lấy thêm gì nữa.”

Nước ép xoài tươi cũng là gọi cho cô.

“Vâng thưa anh Phó.” Nhân viên phục vụ gật đầu.

Phó Kình Hiên đặt menu lên mặt bàn, xoay mặt bàn kính, menu lập tức chuyển đến trước mặt một tổng giám đốc: “Mọi người muốn ăn thì cứ gọi thoải mái, đừng ngại.”

“Ha ha, nếu tổng giám đốc Phó đã nói thế thì chúng tôi cũng chẳng ngại đâu nhé.”

Người nọ cười tươi, cầm menu bắt đầu gọi món.

Đợi đến khi cả bàn gọi đủ thì đã là mười mấy phút sau.

Phòng bếp lập tức chuẩn bị thức ăn, món lên đầu tiên chính là nước ép xoài mà Phó Kình Hiên gọi.

Phó Kình Hiên rót ra một ly, đặt trước mặt Bạch Dương: “Đừng uống nhiều quá, lát ăn mất ngon đấy.”