Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!

Chương 1441




Chương 1441

“Tôi không cảm thấy áp lực gì đâu. Anh cũng nói rồi đấy, chỉ là một miếng bánh kem thôi mà, chưa đến mức phải thấy áp lực. Bạch Dương mỉm cười.

Phó Kình Hiên thở phào, bờ môi mỏng hơi mỉm cười: ‘Vậy thì tốt, em nếm thử xem vị bánh kem này đi?”

“Ừ” Bạch Dương gật đầu, cầm cái nĩa lên xúc một miếng bánh kem cho vào miệng.

Bánh kem vừa mềm vừa mịn, mới cho vào miệng như đã tan ra, ngọt nhưng không ngấy, ngon không thể cưỡng lại được.

Bạch Dương vui vẻ cười tít mắt, trên khuôn mặt hiện ra biểu cảm hạnh phúc.

Phó Kình Hiên thấy vậy, đôi môi mỏng khẽ cong lên, nở một nụ cười: “Xem ra em thích lắm nhỉ”

“Mùi vị rất ngon.” Bạch Dương thẳng thắn cho lời khen.

Phó Kình Hiên cầm cốc cà phê lên: “Em thích là được rồi, ở đây vẫn còn mấy miếng bánh, lát nữa em gói mang về để dành ăn từ từ.”

“Vậy tôi không khách sáo đâu nhé.” Bạch Dương cầm tách hồng trà lên uống một ngụm.

Thật sự cô rất thích chiếc bánh kem này.

Nếu đã ăn một miếng rồi thì ăn thêm mấy miếng chắc cũng… không sao đâu nhỉ.

Ăn bánh kem xong, Bạch Dương bỏ đĩa xuống, đưa tay lấy cái túi bên cạnh đưa cho Phó Kình Hiên: “Đây là trang sức mà anh cho tôi mượn vào lần trước. Cảm ơn anh nhé.”

“Không có gì.” Phó Kình Hiên cầm lấy cái túi rồi đưa cho trợ lý Trương: “Cất kỹ vào.”

“Vâng thưa tổng giám đốc.” Trợ lý Trương gật đầu rồi cầm cái túi đi vào phòng nghỉ ngơi của anh.

Ở đó có cái két sắt.

Bạch Dương đánh mắt nhìn bóng lưng của trợ lý Trương: “Các anh không kiểm tra lại sao? Không sợ tôi đánh tráo cái gì à?”

“Không cần đâu, tôi tin em sẽ không làm như vậy.” Phó Kình Hiên uống một ngụm cà phê rồi trả lời: “Cho dù em có đánh tráo thì tôi cũng sẽ không oán giận.”

Anh nhìn cô, trong ánh mắt vừa ẩn chứa thâm tình lại không kém phần nghiêm túc.

Trong lòng Bạch Dương khẽ run lên, mí mắt buông xuống.

Thấy cô như vậy, Phó Kình Hiên chỉ đành thở dài một hơi.

Mặc dù cô không khó chịu với sự theo đuổi của anh, nhưng khi đối mặt với tình cảm ngay thẳng của anh, cô vẫn có chút mâu thuẫn.

Mà mâu thuẫn kiểu này, đến khi nào cô mới phát hiện rằng mình đã lại phải lòng anh nữa rồi đây?

Nếu không phải vì sợ phản tác dụng thì bây giờ anh đã nói rõ ràng hết mọi chuyện với cô rồi.

Đang nghĩ ngợi thì bỗng tiếng chuông điện thoại reo lên, là điện thoại của Bạch Dương.

Cô lấy điện thoại từ trong túi xách ra xem, thấy người gọi đến là thư ký Đồng, Bạch Dương cười ngại ngùng với Phó Kình Hiên: “Tổng giám đốc Phó, tôi ra ngoài nhận điện thoại một chút nhé.”

“Được.” Phó Kình Hiên gật đầu.

Bạch Dương dùng ngón trỏ vuốt biểu tượng nhận cuộc gọi màu xanh sang bên phải, kề điện thoại lên tai: “Alo.”

“Tổng giám đốc Bạch, biển số xe mà cô nhờ tôi tra vào sáng nay đã có kết quả rồi.”

Thứ ký Đồng báo cáo.