Chương 1340
“Trên mạng.” Trình Minh Viễn trả lời: “Trên mạng lan truyền tin anh và Trương Lị Lị sắp đính hôn. Em thấy tin này xong là gọi ngay cho anh, không ngờ đó là giả. Đệch, mấy kênh truyền thông kia thật to gan, dám tung tin đồn thất thiệt”
Nghe anh ta lải nhải không ngừng, Phó Kình Hiên hơi nheo mắt lại, trong mắt xẹt qua một tia lạnh lẽo.
Trên mạng nói anh sắp liên hôn với nhà họ Trương?
Rốt cuộc là tại sao tin tức giả này lại lan †ruyền trên mạng?
Gương mặt tuấn tú của Phó Kình Hiên bỗng chốc u ám, anh cúp điện thoại của Trình Minh Viễn, đứng dậy rời khỏi ban công đi vào phòng làm việc.
Anh bật máy tính lên bắt đầu tìm kiếm tin †ức đính hôn của mình trên mạng.
Anh search tin, một lượng lớn nội dung liên quan bất ngờ nhảy ra, anh lăn nhẹ con chuột, mỗi một tin có liên quan đến tin tức liên hôn của anh với nhà họ Trương đều có hàng chục nghìn lượt bình luận và chia sẻ, độ hót không thua kém gì ngôi sao nổi tiếng giới giải trí.
Phó Kình Hiên nhíu mày, toàn thân phát ra hơi thở lạnh lẽo.
Anh không phải là người thích phô trương, cho nên xem các bình luận về bản thân trên mạng, anh chỉ cảm thấy phiền chán.
Nhưng bây giờ đã lên hot search, không thể áp chế ngay lập tức, cho nên chỉ có thể chịu đựng.
Phó Kình Hiên nhắm mắt, đè xuống cảm giác khó chịu trong lòng, sau đó mở mắt ra, tạm thời khôi phục lại trạng thái bình Tĩnh, nhấp vào bài đăng, sau đó mới hiểu ra †ại sao trên mạng đồn anh liên hôn với nhà họ Trương.
Bởi vì góc chụp của bức ảnh đó rất kỳ quái, như thể anh đang ôm Trương Lị Lị, đang ‘dịu dàng’ nhìn Trương Lị Lị, bất ngờ bị thợ săn ảnh chụp lại. Thợ săn ảnh tưởng mối quan hệ của anh với Trương Lị Lị không đơn giản, do vậy kết luận anh sắp đính hôn với Trương Ly Ly.
Nghĩ đến đây, Phó Kình Hiên cảm thấy rất †ức giận, sau khi ghi nhớ tên kênh truyền thông kia, anh cầm điện thoại lên chuẩn bị gọi cho trợ lý Trương.
Anh còn chưa kịp gọi thì đã có người gọi tới trước.
Là bà cụ gọi.
Bà cụ nghiêm giọng tra hỏi: “Kình Hiên, trên mạng nói cháu và cô gái nhà họ Trương sắp đính hôn, có thật hay không?”
Phó Kình Hiên chưa kịp trả lời, giọng nói khẩn thiết của Vu Y Cơ lại vang lên trong điện thoại: “Kình Hiên, tin này là giả đúng không? Mẹ nói với con này, con không được liên hôn với nhà họ Trương, nhà họ Trương đã sa cơ thất thế, con liên hôn với nhà họ Trương chỉ có…”
Bà ta còn chưa nói xong, âm thanh đột nhiên đứt đoạn.
Ngay sau đó, giọng nói của bà cụ lại vang lên: “Kình Hiên, đừng để ý đến mẹ cháu, cháu nói thật với bà đi, chuyện quái gì đang xảy ra vậy?”
“Là giả.” Phó Kình Hiên xoa xoa thái dương, đáp một câu.
Ở đầu dây bên kia, vẻ mặt bà cụ không chút thay đổi, dáng vẻ bà cụ vẫn nghiêm nghị như cũ, nhưng bàn tay đang nắm chặt gậy đầu rồng dần dần thả lỏng.
Sau khi biết tin trên mạng là giả, bà cụ cũng thở phào nhẹ nhõm.
“Cho nên, cháu không liên hôn với nhà họ Trương phải không?” Giọng điệu của bà cụ không còn nghiêm túc nữa mà dịu đi rất nhiều.
Phó Kình Hiên ừm một tiếng: “Đúng vậy.”
Bà cụ cuối cùng cũng mỉm cười: “Vậy thì tốt.”