Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!

Chương 1266




Chương 1266

Cố Mạn Tình siết chặt hai tay, nhìn Bạch Dương chằm chằm bằng ánh mắt hung ác nham hiểm: “Phá huỷ nhà họ Cố? Cô có bản lĩnh đó ư?”

Bạch Dương khoanh tay trước ngực: “Cô nói thử xem? Sau lưng tôi có nhà họ Trình, có nhà họ Lục, thậm chí, chỉ cần tôi lên tiếng, nhà họ Phó cũng sẽ ra mặt giùm tôi. Bây giờ, cô còn cảm thấy tôi không có bản lĩnh hủy hoại nhà họ Cố nữa không?

Chỉ cần tôi muốn, tôi có thể nhờ họ ra tay ra tay ngay lập tức. Còn nhà họ Cố, chắc chắn không trụ nổi đến sáng mai, sẽ biến mất trong dòng lịch sử.”

Nếu không phải vì nhà nước không cho phép, cô thật sự muốn làm vậy, vì đây là cách đơn giản nhất để huỷ hoại nhà họ Cố, cũng là cách thẳng thừng nhất, hiệu quả nhất.

Nhưng nếu làm như vậy, cô cũng sẽ nhanh chóng bị nhà nước xử lý, Thiên Thịnh mà cô dốc lòng muốn phát triển cũng sẽ bị nhà nước tịch thu. Thậm chí ngay cả nhà họ Trình và nhà họ Lục, cũng sẽ bị chính phủ chèn ép.

Vậy nên cô mới không làm như thế, mà chọn cách an toàn và chậm nhất để đối phó nhà họ Cố.

Cố Mạn Tình mới tiến vào giới thượng lưu chưa được bao lâu, có rất nhiều chuyện còn không hiểu rõ. Nhưng điều đó cũng không có nghĩa là cô ta không biết địa vị của nhà họ Trình và nhà họ Lục tại Hải Thành.

Nhà họ Trình không lăn lộn trong giới kinh doanh mà là giới quan chức.

Tục ngữ có câu, buôn bán chẳng bì được quan. Nếu nhà họ Trình trực tiếp ra tay với nhà họ Cố, nhà họ cũng không có sức chống đỡ.

Còn nhà họ Lục, tuy chỉ là thế gia hạng hai ở Hải Thành, nhưng hiện tại đối phó với nhà họ Cố cũng không hề gặp bất kỳ khó khăn nào.

Ngoài ra, còn có nhà họ Phó mạnh hơn cả nhà họ Trình và nhà họ Lục…

Cố Mạn Tình nghĩ tới đây, sắc mặt tái mét, thay đổi xoành xoạch rất khó coi.

Vì cô ta biết những gì Bạch Dương nói đều là thật. Chỉ cần cô bằng lòng, nhà họ Cố thật sự sẽ sụp đổ bất cứ lúc nào.

Cũng tức là cô ta thật sự không thể chọc tức Bạch Dương. Nếu chọc cô nổi nóng, lỡ như Bạch Dương không màng quy định của nhà nước, trực tiếp ra tay với nhà họ Cố thì rắc rối to.

Tới lúc đó, cô ta lại trở thành Lý Thất bụi bặm, bẩn thỉu như trước kial Không, cô ta tuyệt đối không thể trở về dáng vẻ đó được!

Cố Mạn Tình véo lòng bàn tay, cắn chặt môi dưới rồi nhìn Bạch Dương: “Cô Bạch, †ôi biết cô một lòng muốn phá huỷ nhà họ Cố, nhưng nếu cô thật sự làm vậy thì cô sẽ phải hối hận đấy.”

“Hối hận?” Bạch Dương nhướng mày, sau đó cười mỉa: “Tôi chỉ phá hủy gia đình kẻ thù thôi mà, tại sao lại hối hận? Cho nên Lý Thất ạ, cô hãy trân trọng cuộc sống của cô chủ nhà họ Cố bây giờ đi. Có lẽ cũng chẳng còn bao lâu nữa, cô không còn là cô chủ nhà họ Cố nữa đâu.”

Dứt lời, cô vẫy tay ngăn chiếc xe đi ngang qua.

Cố Mạn Tình đứng yên tại chỗ nhìn chiếc †axi dần đi xa, hai tay siết chặt, móng tay cắm sâu vào lòng bàn tay.

Cô ta cứ như không hề cảm thấy đau đớn, hoàn toàn không định buông tay mình ra.

Đôi mắt nhìn chằm chằm về hướng chiếc taxi mới rời đi, đáy mắt hiện vẻ lạnh lẽo, u ám khiến người ta ớn lạnh.

Đầu bên kia, trong chiếc taxi.

Bạch Dương nhận được cuộc gọi của Phó Kình Hiên: “Em gặp Lý Thất ở trước cổng bệnh viện à?”