“Anh đi đi.
” Bạch Dương phất tay.
Anh ta đi rồi, Bạch Dương ngẫm nghĩ rồi cũng lấy điện thoại di động ra, mở Messenger điểm vào ảnh đại diện con ngỗng trắng lớn: Cảm ơn sự chỉ điểm của anh.
Z-H: Thành công rồi à?
Bạch Dương mỉm cười, bấm chữ như bay: Thành công rồi, anh nói Đàm Vị là người cao ngạo, cho nên tôi cố ý dùng tự do mua bán để khích tướng anh ta, anh ta đã bị tôi làm cho cảm động rồi.
Với tính tình của Đàm Vị sẽ không về xin tiền ba mẹ, lại không bán Giai Ngẫu, cho nên sẽ phải rất lâu sau này mới có thể kiếm đủ số tiền gấp ba số tiền đã bán.
Tới lúc đó, có lẽ Thiên Thịnh đã lấy lại sự huy hoàng.
Cho dù Đàm Vị có mua lại Giai Ngẫu, Thiên Thịnh cũng không bị tổn thất.
Đọc tiếp tại TАмliπh247.
me nhé!
Z-H: Chúc mừng.
Bạch Dương: Cảm ơn, nếu không nhờ có sự chỉ điểm của anh, tôi cũng không thể nhanh chóng thành công được như vậy.
Tôi mời anh ăn cơm nhé?
Cô vừa gửi lời này qua đã hối hận.
Chuyện đêm đó dường như vẫn còn hiện rõ trước mắt.
Đến lúc gặp mặt, chắc sẽ phải lúng túng lắm.
Mặt khác, trong phòng của khách sạn, Phó Kình Hiên mặc một cái áo choàng tắm màu đen đang ngồi bắt chéo hai chân trên sofa, nhìn điện thoại với ánh mắt thâm trầm.
Ăn cơm à?
Phó Kình Hiên mím môi: Không cần.
Bạch Dương nhìn thấy được tin nhắn lại này, cô thở phào nhẹ nhõm: Vậy được rồi, lần sau lại nói.
Z-H: Ừ.
Bạch Dương thoát khỏi messenger, Lục Khởi đã quay trở lại: “Bảo bối, anh mời em đi ngâm suối nước nóng nhé?”
Ánh mắt Bạch Dương lập tức sáng lên: “Được chứ.
Em cũng đã lâu không ngâm rồi.
”
Sáu năm trước, sau khi kết hôn với Phó Kình Hiên, cô đã bỏ xuống tất cả thú vui, cô cũng sắp quên mất cảm giác khi ngâm suối nước nóng thế nào rồi.
“Vậy chúng ta mau đi thôi.
” Lục Khởi kéo tay cô, đi thẳng đến chỗ suối nước nóng.
Thay xong đồ pijama, hai người đi tới suối nước nóng nam nữ riêng.
Lục Khởi đảo mắt, ôm vòng eo mềm mại của Bạch Dương: “Cục cưng, chúng ta tắm chung, được không?”
Bạch Dương cười với anh ấy một cái, sau đó đẩy cùi chỏ một cái.
“Ai ui!” Lục Khởi mặt đau khổ che bụng: “Cục cưng, em đánh anh?”
Bạch Dương liếc mắt nhìn anh ta: “Không được đánh à? Tắm chung mà anh cũng nghĩ ra được.
”
“Tắm chung thì sao, chúng ta cũng là ngừơi yêu mà.
” Lục Khởi lập tức phản bác.
“Người yêu giả.
” Bạch Dương lười để ý anh ta, vắt khăn lên vai, vén rèm đi vào suối nước nóng có chữ phòng nữ to đùng.
Suối nữ không có một bóng người, hết sức yên tĩnh.
Bạch Dương cởi đồ tắm trên người xuống, chỉ quấn một chiếc khăn tắm dài đến đùi, bước xuống bồn tắm một mình.
Nhiệt độ nước rất cao, toàn thân cô hồng hào, thoải mái hừ một tiếng.
.