Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!

Chương 1047




Chương 1047

Bạch Dương thở dài: “Hai ba năm đúng là hơi dài, nhưng có thể trị khỏi thì là chuyện tốt, thôi thì cứ từ từ vậy.

“Cũng chỉ có thể như vậy.” Lục Khởi gật đầu, sau đó khởi động xe: “Cục cưng! Em muốn về bệnh viện số 3 hay là vịnh Tiên Thuỷ?”

“Vịnh Tiên Thuỷ đi! Giờ đầu em đã không sao rồi, chỉ là mắt không nhìn thấy mà thôi. Chắc cũng không cần ở tiếp bệnh viện bên kia nữa, đi kiểm tra định kỳ là được rồi. A Khởi! Lát nữa đến bệnh viện số 3, anh giúp em làm thủ tục xuất viện.” Bạch Dương lấy lại suy nghĩ và trả lời.

Lục Khởi chuyển động tay lái: “Được!

Nhưng Lý Thất bên kia thì em định khi nào xử lý?”

“Hôm nay, càng nhanh càng tốt.” Bạch Dương nheo mắt, lạnh lùng nói: “Anh gửi cho em chân dung của Lý Thất, em đã gửi cho phía cảnh sát rồi, sau khi bên đó tìm nhân viên của anh hỏi chuyện thì sẽ đến nhà họ Cố triệu tập Lý Thất”

“Em gửi cho cảnh sát khi nào vậy?” Lục Khởi tò mò.

“Lúc anh đưa Tiểu Triết đến bệnh viện số 1” Bạch Dương phủi cái túi xách ở chân.

Trần Thi Hàm ngồi ở ghế phụ quay đầu nói chen vào: “Là tôi đã gửi giúp tổng giám đốc Bạch”

“Đúng thế!” Bạch Dương cười.

Chẳng mấy chốc, đã đến vịnh Tiên Thuỷ rồi.

Lục Khởi và Trần Thi Hàm dìu Bạch Dương vào phòng.

Lục Khởi chợt nhớ ra điều gì, anh ta đề nghị: “Cục cưng! Hay là anh sắp xếp cho em một người giúp việc ở lại đây chăm sóc cho em trước khi đôi mắt em chưa hồi phục, nếu không có một mình em thì anh cũng không yên tâm”

“Tổng giám đốc Lục! Ý kiến này cũng hay đấy” Trần Thi Hàm cũng đồng ý.

Bạch Dương ngồi trên sô pha: “Em biết, em cũng đã nghĩ đến, chỉ là em chưa liên hệ với công ty dịch vụ gia đình.”

Với tình hình này của cô thì đúng là cần một người giúp việc.

Khoảng thời gian này, cô không thể đến tập đoàn nên chỉ có thể ở nhà. Nếu không có người giúp việc thì cô hoàn toàn không thể tự chăm sóc cho mình.

Cũng không thể để Thi Hàm hoặc một người nào khác đến đây chỉ để chăm sóc cho cô chứ?

“Để anh liên lạc cho, nhà họ Lưu có làm về mảng dịch vụ gia đình, Lưu Bàn Tử là bạn học của anh. Anh đến tìm anh ta thì chắc chắn anh ta sẽ sắp xếp một người giúp việc có thân thế rõ ràng và tay chân sạch sẽ, như vậy thì khi em dùng đến cũng không cần lo lắng người giúp việc có vấn đề” Lục Khởi vỗ ngực bảo đảm nói.

Bạch Dương nhận lấy cốc nước mà Trần Thi Hàm đưa cho: “Được! Vậy thì nhờ anh rồi: “Chuyện nhỏ, chậm nhất là tối nay, người giúp việc sẽ xuất hiện.” Lục Khởi nói.

Anh ta vừa dứt lời thì điện thoại reo lên.

Lục Khởi lấy điện thoại từ trong túi ra xem, cười gượng một tiếng: “Cục cưng! Có thể là anh phải về trước đây, lát nữa anh có một bữa tiệc.”

“Vậy thì anh đi đi, ở đây đã có Thi Hàm rồi, anh không cần lo.” Bạch Dương uống ngụm nước và nói.

Trần Thi Hàm ngồi bên cạnh dùng điều khiển từ xa của TV đổi kênh, nghe vậy vội gật đầu nói: “Không sail Còn có tôi đây, trước khi người giúp việc đến, tôi sẽ luôn ở bên cạnh tổng giám đốc Bạch.”