Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!

Chương 1023




Chương 1023

“Tôi đỡ cô lên giường.” Trần Thi Hàm đứng dậy đi về phía cô.

Bạch Dương đã ngủ, Trần Thi Hàm lặng lẽ rời khỏi phòng rồi đi ra ngoài hành lang gọi điện cho Lương Triết.

Lương Triết nhấc máy, giọng nói có chút khàn khàn: “Có chuyện gì?”

“Cô Bạch đến Nam Giang rồi” Trần Thi Hàm dừng lại trước thang máy, nói.

Đầu bên kia điện thoại, Lương Triết vừa mới tổng duyệt xong, đang nghỉ ngơi ở khán đài dưới sân khấu chữ T. Nghe vậy, cậu ta đột nhiên dừng động tác lau mồ hôi: “Cô ấy đến rồi à?”

“Đúng vậy, Tổng giám đốc Bạch đặc biệt đến xem buổi biểu diễn của anh. Lúc trước không phải đã mời Tổng giám đốc Bạch sao? Tổng giám đốc Bạch nhận lời đương nhiên sẽ không nuốt lời liền đến đây rồi. Tại sao anh lại không nghe điện thoại của cô Bạch?” Trần Thi Hàm nhấn nút thang máy, hỏi.

Lương Triết rũ mắt: ‘Không vì gì cả.”

Trần Thi Hàm cười nhạo: “Nào, tôi đoán xem, anh chỉ đang sợ hãi thôi. Anh không dám đối mặt với Tổng giám đốc Bạch, rõ ràng tâm tư đen tối muốn chết, muốn độc chiếm Tổng giám đốc Bạch lại mạnh mẽ đè ép tâm tư này xuống nên mới cố ý trốn tránh Tổng giám đốc Bạch. Anh không mệt hả?”

Sắc mặt Lương Triết tối sầm lại như bị trúng tim đen nói: “Đủ rồi, cô muốn nói cái gì?

Trần Thi Hàm bĩu môi: “Tôi muốn nói, Tổng giám đốc Bạch không trách anh về chuyện lần trước, đừng có trốn tránh Tổng giám đốc Bạch nữa, Tổng giám đốc Bạch rất lo cho anh. A là hung thủ, ngược lại cứ để nạn nhân phải lo cho, chủ động tìm anh, anh có thấy bản thân quá đáng không hả?

Cậu chủ à, anh phải trưởng thành lên.”

Vẻ mặt Lương Triết rất khó coi: “Trần Thi Hàm, không đến lượt cô dạy dỗ tôi đâu.”

Trần Thi Hàm trợn trắng mắt: “Tôi mới là người không muốn dạy dỗ anh cái gì, tôi chỉ đang nhắc nhở anh. Nếu trong lòng có bệnh thì phải chữa đi, tránh có ngày anh mất lý trí làm tổn thương Tổng giám đốc Bạch. Ngoài ra, tôi phải nói trước với cậu một tiếng, tối nay nhìn thấy Tổng giám đốc Bạch, anh phải kìm chế tính tình của mình xuống, biết chưa?”

“Ý của cô là gì? Chị ấy bị làm sao?”

Lương Triết nghe ra trong lời cô ấy nói có gì đó không ổn, bàn tay đang cầm điện thoại siết chặt.

Trần Thi Hàm thở dài: “Bây giờ tôi không thể nói, nó sẽ ảnh hưởng đến tâm trạng đi sàn catwalk của anh, buổi biểu diễn kết thúc thì anh sẽ được biết thôi. Được rồi, không thèm nói chuyện với anh nữa, tôi đi vào thang máy.”

Nói xong cô ấy cúp điện thoại, không hề xem đối phương là sếp của mình.

Đối với Trần Thi Hàm, Lương Triết vẫn chưa phải là sếp của cô ấy, đến lúc trở về nhà họ Diệp mới phải.

Trong đại sảnh thời trang, Lương Triết nhìn màn hình điện thoại đã nhảy trở lại menu chính, nheo mắt, đang định dùng hack để kiểm tra mấy hôm nay có chuyện gì xảy ra với Bạch Dương thì người đại diện đi tới: “Tiểu Triết, nhanh lên, đợt tổng duyệt thứ hai bắt đầu rồi, mau lên sàn đi. “

Người đại diện cầm lấy điện thoại của cậu ta rồi đẩy cậu ta về phía sàn chữ T.

Màn đêm buông xuống.

Trần Thi Hàm đẩy Bạch Dương đến sảnh thời trang.

Vào thời điểm này, đã có rất nhiều người trong hội trường thời trang, không chỉ có các nhà lãnh đạo kinh doanh trong giới thời trang, mà còn cả những ngôi sao lớn trong làng giải trí, các nhà phê bình thiết kế nổi tiếng…