Thừa Kế Nghìn Tỷ Sau Ly Hôn

Chương 489




Chương 489

“Thẩm Thanh Ngọc.”

Hai giọng đàn ông vang lên cùng lúc, cả hai cùng sững người.

Thẩm Thanh Ngọc phản ứng rất nhanh, cô nhìn Bạc Minh Thành trước rồi không nhanh không chậm cởi áo khoác ngoài trả lại cho Phó Ngọc Hải: “Tôi đến nhà rồi, cảm ơn.”

Thái độ cô ung dung, nụ cười trên mặt không thay đổi.

Bạc Minh Thành nhìn thấy, lại không bới móc lỗi sai.

Nhưng anh ta nhìn qua Phó Ngọc Hải bên cạnh Thẩm Thanh Ngọc, khó chịu trong lòng, không ngờ Phó Ngọc Hải lại mỉm cười với anh ta.

Truyện đề cử: Giam Cầm Một Bông Tuyết Nhỏ

Bất chợt Bạc Minh Thành đen lại, tuy nhiên anh ta lại nhìn về Thẩm Thanh Ngọc, đối phương ngay thẳng đến nỗi anh ta không tìm được cơ hội trách mắng.

Anh ta không phải đến tìm Thẩm Thanh Ngọc để cãi nhau.

Cuối cùng, Bạc Minh Thành nhẫn nhịn nhìn Phó Ngọc Hải nói tạm biệt Thẩm Thanh Ngọc, hai người chia tay nhau, người sắp tái hôn với Thẩm Thanh Ngọc là anh, vào lúc này lại dư thừa một cách rõ ràng.

Sau khi Phó Ngọc Hải đi, Thẩm Thanh Ngọc mới nhìn Bạc Minh Thành: “Có chuyện sao?”

Bạc Minh Thành cúi đầu nhìn Thẩm Thanh Ngọc, nhíu mày, muốn hỏi cô sao tối vậy rồi mà còn ở đi cùng Phó Ngọc Hải, nhưng cuối cùng lại nhịn xuống: “Ông nội muốn nhanh chóng tổ chức hôn lễ.”

“Ồ, được thôi.”

Thẩm Thanh Ngọc không hề bất ngờ, dù sao cô cũng lên tiếng rồi, đương nhiên ông cụ Bạc muốn nhanh chóng bắt cô về lại nhà họ Bạc.

Thái độ của cô rất bình thản, Bạc Minh Thành cảm thấy Thẩm Thanh Ngọc không có chút nào giống với muốn tái hôn với mình: “Thẩm Thanh Ngọc, em thật sự muốn tái hôn với tôi sao?”

Thẩm Thanh Ngọc nhìn anh ta, nụ cười trên mặt nhàn nhạt: “Tôi nói rồi, tôi muốn trả thù anh.” Đáp án y hệt như lần trước.

Bạc Minh Thành mím môi: “Nếu như em thấy vội vàng quá thì tôi có thể nói với ông nội, tổ chức muộn chút cũng không có vấn đề gì, chúng ta…”

Lời “Sống cùng với nhau một thời gian” vẫn chưa kịp nói ra, Thẩm Thanh Ngọc đã lên tiếng: “Ông cụ vội như vậy thì cứ nhanh làm thôi.”

Cô cũng muốn nhanh kết thúc chuyện này, cắt đứt hoàn toàn với Bạc Minh Thành, với cả nhà họ Bạc, không muốn dây dưa tiếp nữa.

Bạc Minh Thành nghe cô nói vậy thì trong lòng vui mừng.

Xem ra, ông cụ Bạc nói không sai, Thẩm Thanh Ngọc chỉ cứng miệng mềm lòng, thật ra cô cũng cần một cái bậc để bước xuống.

Anh ta nhớ lại hơn hai trăm tin nhắn trong điện thoại, đây là lần đầu tiên anh mềm lòng trong mấy năm qua: “Được.”

Anh nói rồi, dừng lại một chút: “Tôi sẽ bảo thư ký Lâm gửi những thông báo có liên quan, em không muốn trả lời thì không cần trả lời.”

Cô theo đuổi anh ta nhiều năm rồi, lần này, đổi lại anh ta chủ động đi.