Thừa Kế Nghìn Tỷ Sau Ly Hôn

Chương 447




Chương 447

Ông cụ Bạc nghe Bách Gia Tính nói tới phản ứng của cư dân mạng hiện giờ, đúng như dự đoán, trên cơ bản dư luận đều đang đồn đoán về việc con của Thẩm Thanh Ngọc là của ai, tin nóng thứ hai chính là Thẩm Thanh Ngọc biết chơi.

Bạc Vĩnh Cơ rất hài lòng, không ngờ hai chị em Lâm Mai Chi vẫn có tác dụng.

“Xem ra chuyện này sẽ nhanh chóng có thể có một kết quả viên mãn.”

Bạc Vĩnh Cơ ngẩng đầu, nhìn trời xanh mây trắng ngoài cửa sổ, híp mắt cười lên.

Bách Gia Tính phụ hoạ một câu: “Đúng thế thưa ông chủ.”

Hai chủ tớ đang nói chuyện, dưới lầu truyền tới một tiếng thắng xe chói tai.

Bạc Vĩnh Cơ nhíu mày một cái: “Ai về đấy?”

Bách Gia Tính đi lên sân thượng, vừa vặn nhìn thấy Bạc Minh Thành vừa xuống xe, sắc mặt anh hơi thay đổi, quay trở lại nói cho Bạc Vĩnh Cơ: “Ông chủ, là cậu hai về.”

Bạc Vĩnh Cơ ngờ thấy lời của Bách Gia Tính, nụ cười trên mặt dần nhạt đi.

Bạc Vĩnh Cơ biết, Bạc Minh Thành cũng không dễ gạt như Lâm Mai Phương.

Chuyện lần này, xem ra không thể lừa gạt được nữa.

Nhưng trên thực tế, ông ta thật sự chẳng làm gì cả.

Bạc Minh Thành có thể nói gì được ông ta chứ?

Cùng lắm ông ta cho một khoản tiền, để Lâm Mai Phương và Lâm Mai Chi rời khỏi đây thôi.

Bạc Minh Thành đi thẳng một mạch đến phòng làm việc ở lầu ba, khi ngang qua lầu hai thì đúng lúc Tần Minh Tú đang chuẩn bị ra ngoài, nhìn thấy Bạc Minh Thành, bà ấy mở miệng định hỏi tin tức Thẩm Thanh Ngọc mang thai đang lan truyền trên mạng là như thế nào, nhưng chỉ kịp gọi một tiếng “Minh Thành” thì anh đã bước lên cầu thang lầu ba rồi.

Bạc Vĩnh Cơ đã dặn Bách Gia Tính mở cửa sẵn đợi Bạc Minh Thành, anh vừa đi vào thì Bách Gia Tính cũng tinh ý lui ra ngoài.

Trong căn phòng làm việc rộng bốn mươi lăm mét vuông, Bạc Vĩnh Cơ ngồi trên chiếu tatami, cất tiếng hỏi: “Lúc nãy ông ở ban công nhìn thấy cháu vừa về đến nhà, dạo này công ty bận lắm à? Cháu ngồi xuống đi.”

Ông ấy hoàn toàn không nhắc gì đến chuyện mang thai của Thẩm Thanh Ngọc. Dứt lời, ông ta ngẩng đầu liếc Bạc Minh Thành một cái: “Sao vậy, cháu muốn đứng cao như thế để nói chuyện với ông à?”

Ánh mắt của Bạc Minh Thành chợt thay đổi, nhưng rốt cuộc anh vẫn ngồi vào vị trí ở đối diện ông cụ Bạc: “Bận ạ.”

Bạc Minh Thành trả lời câu hỏi trước của ông nội mình, sau đó nói tiếp: “Cho nên cháu hy vọng ông có thể không gây thêm phiền toái cho cháu.”

“Ý của cháu là gì hả Minh Thành?” Nghe anh nói như vậy, biểu cảm trên gương mặt của ông cụ Bạc lập tức đanh lại.

Bạc Minh Thành vẫn bình thản nhìn ông ấy: “Ý của cháu là gì, cháu nghĩ ông nội hiểu rõ hơn ai hết mà. Thẩm Thanh Ngọc đã điều tra sự việc lần trước rồi, bây giờ ông lại làm ra chuyện như vậy nữa, ông cho rằng làm như thế này thì cô ấy sẽ chịu tái hôn với cháu sao?”

Ông cụ Bạc đùng đùng nổi giận, hừ lạnh một tiếng, hung hăng vung tay ném hết toàn bộ sách ở trên bàn xuống đất: “Cháu không có bằng chứng mà dám đem chuyện ở trên mạng đổ hết lên đầu ông sao? Bạc Minh Thành, trong mắt cháu còn có người ông nội này không hả?”