Thừa Kế Nghìn Tỷ Sau Ly Hôn

Chương 416




Chương 416

Cơ thể Trần Nguyên Thảo cứng đờ, nuốt một viên thuốc này thôi đã cực kỳ khó chịu rồi, uống hai viên thì cô ta hoàn toàn không khống chế được bản thân mất.

Nhưng rõ ràng Thẩm Thanh Ngọc không cho cô ta cơ hội lựa chọn: “Cô Trần, tôi không thích dùng bạo lực lắm đâu”

‘Thẩm Thanh Ngọc vừa dứt lời, hai người đàn ông canh cửa bước tới vài bước, như thể chỉ cần Thẩm Thanh Ngọc ra lệnh thì họ có thể lập tức xông lên, ném viên thuốc đó vào miệng cô ta vậy.

Trần Nguyên Thảo nhìn hai người đàn ông đó, cô ta biết cho dù mình từ chối thì cũng không được, thế nên chỉ đành run rẩy cầm viên thuốc đó lên, nhắm mắt uống.

Trên tay Thẩm Thanh Ngọc trống không, cô rụt tay lại, hài lòng cười nói: “Cô Trần là một người thẳng thắn, vậy chúc cô Trần có một đêm vui vẻ.”

Trần Nguyên Thảo không lên tiếng, cô ta cúi đầu, không biết đang nghĩ gì.

‘Thẩm Thanh Ngọc nhìn Trần Nguyên Thảo lần cuối, cười với Phó Ngọc Lam rồi sau đó đi tới sô pha cầm túi xách của mình lên, nhấc chân rời khỏi phòng.

Vừa ra khỏi khách sạn, Thẩm Thanh Ngọc nhận được điện thoại của Trần Ánh Nguyệt.

Thù đã báo rồi, tâm trạng Thẩm Thanh Ngọc rất tốt: “Ừm hửm?”

“Tiểu Ngũ, tan làm chưa?

Tớ đang ở chỗ Đàm Anh Phương, cậu muốn sang đây quẩy chung không?”

‘Thẩm Thanh Ngọc nhướng mày: “Được thôi, đợi tớ.”

Cúp điện thoại, Thẩm Thanh Ngọc lấy xe, lái thẳng đến quán bar của Đàm Anh Phương.

Trần Nguyên Thảo vốn cho rằng Thẩm Thanh Ngọc đi rồi thì người khác cũng sẽ đi theo.

Cô ta vẫn chưa nuốt thuốc xuống, chỉ ngậm trong miệng, nếu còn không nhổ ra thì cô ta không nhịn được mà nuốt xuống mất.

Trần Nguyên Thảo đợi vài phút, sắp không đợi được nữa, cô †a đứng lên muốn đến nhà vệ sinh nhả thuốc đã tan trong miệng ra. Thế nhưng cô ta vừa đứng lên thì bị Phó Ngọc Lam ngăn lại: “Cô Trần muốn làm gì?”

Trần Nguyên Thảo không dám lên tiếng, đưa tay chỉ về phía nhà vệ sinh.

Phó Ngọc Lam lạnh lùng nhìn cô ta: “Cô Trần, tôi khuyên cô đừng nên giở trò gì, lần này chị Thẩm chỉ bắt cô uống hai viên thuốc, nhưng nếu cô muốn giở trò, thật sự chọc giận chị Thẩm thì không chỉ đơn giản là hai viên thuốc thôi đâu.”

“Cô Trần vẫn muốn vào giới giải trí đúng không?

Còn cả em trai của cô Trần nữa, năm nay vừa vào giới làm thực tập sinh nhỉ?

Cô cảm thấy, nếu cô Thẩm lên tiếng thì cô Trần và em trai cô còn có thể lăn lộn trong giới giải trí không?”

Từng câu từng chữ thư ký của Thẩm Thanh Ngọc nói đều như bóp chặt lấy cô ta, Trần Nguyên Thảo biến sắc, tầm mắt lại liếc nhìn hai người đàn ông canh ở cửa, cô ta ý thức được Thẩm Thanh Ngọc sớm đã đoán ra cô ta sẽ không ngoan ngoãn phối hợp.

Nghĩ đến những lời thư ký Thẩm Thanh Ngọc vừa nói, Trần Nguyên Thảo cũng không dám giở trò gì nữa, vội nuốt thuốc ngậm trong miệng xuống.

Phó Ngọc Lam thấy cô ta đã nuốt xuống thì đi sang bên cạnh cầm một chai nước suối lên, vặn mở nắp rồi đưa đến trước mặt cô ta: “Thuốc không dễ uống chút nào nhỉ, cô Trần uống nước cho dịu lại đi”

Nói như có vẻ rất quan tâm nhưng rõ ràng ý của đối phương là sợ lát nữa cô ta nhả ra, uống nước thì hòa tan vào nước, cô ta không thể nào nhổ ra được nữa.