[Góc tường có một bức tranh, hiển nhiên là không quá được chủ nhân yêu thích, trên mặt bám một lớp bụi dày, giống như đã rất lâu rồi chưa có ai lau chùi qua, bên cạnh bức tranh đặt một con búp bê hình thù kỳ quái, không giống những con búp bê trưng bày trong thành phố, thay vì nói là búp bê, còn không bằng nói nó là một nhúm vải lộn xộn —— bị Carlos cầm lên đánh giá.
"Một lão già như ông ta suốt ngày ở nhà may búp bê vải, nói không chừng là thứ đồ vật tà ác gì đó... Uy!"
"Cậu sẽ để thứ tà ác gì đó trong phòng khách cho người ta tùy tiện nhìn hả?" Ardo từ kẽ răng nhả một câu.
"Tớ mới không chơi loại đồ chơi này!"
"Câm miệng, đồ ngốc!"
Haingười làm ăn trộm vừa đấu võ mồm vừa cẩn thận lên lầu, thế nên Carlos khôngphát hiện trên mặt trái con búp bê như đống vải vụn được cậu đặt xuống nơi sángsủa có viết một hàng chữ nhỏ —— "Xưởng đồ chơi Tuổi Thơ, 2003"]
Không biết các bạn thế nào chứ Wattpad không còn hỗ trợ trên laptop của mình nữa, cho nên mình quyết định chuyển nhà sang Wordpress Nhàn: https://batuulamphong.wordpress.com/2020/11/09/thu-ve-cuoi-cung-priest/
Cảm ơn các bạn đã đồng hành cùng An trong suốt mấy chục chương truyện mà mong các bạn chịu khó đi cùng An đến khi hoàn. Thank you <3