Thú Tu Thành Thần

Chương 953: Chán thật




Những trận chiến sau đó Băng Thần đã có tính toán của mình rồi, hắn ta muốn dùng lại chiến thuật cướp rừng đã dùng trước đó để đánh lừa đối thủ của hắn ta rằng đây là cách chơi của hắn ta. Nếu mọi chuyện diễn ra như bình thường thì rừng bên kia sẽ cẩn thận hơn rất nhiều bất kể hắn ta có thực sự cướp rừng hay không.

Lo lắng cẩn thận quá mức sẽ làm khả năng di chuyển của những người này trở nên cực kỳ hạn chế và Băng Thần chẳng cần làm gì thêm cũng có thể dùng kỹ năng cá nhân đè chết đối thủ.Quả nhiên tất cả không nằm ngoài dự đoán của Băng Thần.

Hắn thắng thêm liên tục hai trận nữa với sự chủ quan của đối thủ trong trận đầu, còn trận tiếp theo thì chỉ có thể trách đối thủ của hắn ta quá xui xẻo. Ba người bên đó chính là những người ở chung tổ đội với Băng Thần trong trận đầu tiên như Văn Phong.

Chung đội với Băng Thần thì có cô nàng xạ thủ duy nhất của trận đó, ba người kia quyết định giả điên chết liên tục vào tay cô nàng xạ thủ đến khi không ai có thể ngăn cản nàng ta được nữa. Cuối cùng đây trở thành trận chiến duy nhất hắn thắng mà không cần phải hoạt động tay chân quá nhiều.

Kết thúc hai trận này thì chỉ còn hai mươi người của bốn cái tổ đội chiến thêm hai trận nữa, cơ hội đã rất gần thế nên không ai chịu buông bỏ. Với sự nghiêm túc của đồng đội Băng Thần dù rất khó khăn nhưng vẫn chiến thắng ở trận cuối cùng.

Bây giờ thì chỉ còn phải chiến đấu với đám người trong Tân Sinh, còn mười người nữa không biết mấy vị Thần Vương kia sẽ nghĩ ra cách gì để chọn ra người mạnh mẽ nhất. Nguyên Tố Nữ Thần nhìn xuống phía dưới xem các thí sinh thì cũng thể hiện ra một vẻ mặt khác lạ khi nhìn thấy Băng Thần.

Chiến Thần Thiên Hùng nhíu mày nhỏ giọng hỏi:

"Ngươi có thấy người kia giống một người quá không nhỉ?"

Nguyên Tố Nữ Thần mỉm cười nói:

"Không phải giống một người mà giống hai người mới đúng, tìm hiểu kỹ lịch sự Thần giới ngươi sẽ biết được Thần Đế thứ nhất của Thần giới Đạp Thiên Vân bề ngoài cũng hệt như thế. Ta đây có thể khẳng định Vương Minh tên khốn khiếp kia là chuyển thế của Đạp Thiên Vân, còn người này thì ta không dám chắc."

Nghe đến Vương Minh thì Không Gian Thần Vương lạnh hết cả sống lưng nhưng khi hắn ta muốn nói gì thì ở đằng sau một âm thanh vang lên:

"Các ngươi không cần phải đoán làm gì, người đó chính là người mà các ngươi nghĩ tới, đó là chưa kể hắn ta đã có chín kiếp làm Thần Đế rồi chứ không phải hai đừng cố ngăn hắn. Chìa khóa lấy lại bình yên cho vũ trụ của chúng ta do hắn ta nắm giữ.

Kiếp này hắn ta tính cách cũng đã hoàn toàn khác rồi thế nên các ngươi không cần phải lo lắng hắn ta sẽ trỏ thành một thảm họa di động, thế nhưng tốt nhất vẫn kêu người khác đừng khiêu khích hắn ta."

Nguyên Tố Nữ Thần lắc đầu nói:

"Chưa chắc hắn ta đã chiến thắng nên chưa phải lo đến vấn đề đó đâu."

Đế Thiên Lan mỉm cười một cách lạ lùng rồi nói:

"Ngươi còn hiểu hắn nhiều hơn ta thế mà người vẫn nói được câu đó sao, gặp lại hắn ta là điều mà ngươi không thể tránh khỏi. Những chuyện sau đó như thế nào ta không đoán trước được thế nhưng với tính cách của hắn ta thì ngươi không thoát được đâu."

Nguyên Tố Nữ Thần cười khểnh nói:

"Ta không thoát được thì chắc có lẽ ngươi cũng thế thôi."

Đế Thiên Lan nhún vai thản nhiên nói:

"Ta đã từng nói khi nào hắn mạnh hơn ta thì bản thân của ta sẽ thuộc về hắn, huống chi ta là người theo đuổi hắn trước thì khi không chạy làm sao lại muốn thoát."

Hai người kia ngoài sự lo lắng thì chẳng còn suy nghĩ gì khác, Chiến Thần sau đó nhỏ giọng hỏi:

"Có phải " bọn họ " chọn hắn hay không?"

Đế Thiên Lan đương nhiên hiểu hắn ta nhắc tới " bọn họ " là ai, nàng ấy gật đầu nói:

"Đúng như thế."

Chiến Thần cười khổ nói:

"Chắc chắn là Thiên Thư chọn người rồi, chỉ có hắn ta mới có thể đưa ra quyết định như thế."

Đế Thiên Lan lắc đầu nói:

"Cái này thì ngươi nhầm rồi, lần này nhờ sức mạnh của Vận Mệnh họ mới tìm thấy một chủ nhân như ý và người được chọn chính là Băng Thần. Họ đã lựa chọn kẻ có duyên với mình, ta thấy đây là một quyết định rất đúng đắn khi cả hai bên là những mảnh ghép hoàn hảo của nhau."

Nguyên Tố Nữ Thần thở dài một hơi khẽ nói:

" Chúng ta không cản được hắn thì thôi coi như hắn có là Vương Minh của xưa kia thì vẫn đỡ hơn phải chết dưới tay một kẻ muốn làm gỏi cả mấy cái vũ trụ."

Băng Thần không biết về những trao đổi giữa bọn họ mà vẫn đang nghỉ ngơi trong thời gian chờ đợi để ra luật thi đấu chính thức, tuy trước đó cũng có thông báo sơ lược về giai đoạn bốn rồi. Nhưng không đời nào có chuyện họ để cho từng người đánh nhau như bình thưởng bởi như thế thì quá nhạt nhẽo rồi.

Khoảng một ngày sau thì mấy vị Thần Vương cùng Đế Thiên Lan cũng thống nhất quy cách chiến đấu giữa các người chơi, vẫn là thi đấu một một thế nhưng lại theo một cách hoàn toàn mới lạ chứ không nhàm chán như Băng Thần nghĩ.

Thông báo thể thức thi đấu

Vòng cuối "Con đường số mệnh "

- Đầu tiên sẽ năm con đường với hai người đi chung một hướng, trên con đường có đủ các loại khả năng có thể xảy ra, cũng có trăm ngàn loại bẫy xuất hiện. Các thí sinh muốn về đích thì vừa phải tránh hết những loại cạm bẫy có thể gặp đồng thời tiêu diệt đối thủ của mình thì mới được bước tiếp.

- Những người hoàn thành chặng thứ nhất và loại bỏ được đối thủ của mình sẽ đi vào con đường tiếp theo, các cánh cổng sẽ mở ra để mọi người chọn lựa, lưu ý rằng có một con đường sẽ chỉ có một nguồi đi vào và nó thông thẳng đến trận chung kết.

Nghe xong thông báo thì những người còn lại đều cười khổ một tiếng, luật lệ như thế này chẳng khác nào nói chỉ cần đủ may mắn thì có thể lấy hạng nhì dù cho chẳng đủ năng lực. Băng Thần cũng khẽ mỉm cười một tiếng bởi không ngờ mấy người tính tình cứng ngắc như thế kia cũng nghĩ ra cách thi đấu không tệ một chút nào.

Đúng mười hai giờ trưa ngày hôm sau Băng Thần thấy năm cánh cổng không gian hiện ra trước mặt mình và đây là lúc để hắn ta lựa chọn con đường vận mệnh của mình. Chỉ cần chọn đúng thì thắng một vòng này hắn sẽ đơn giản bước đến trận chiến cuối cùng.

Sau một hồi đắn đo Băng Thần quyết định đi vào con đường nằm ở chính giữa, phía trên Thần giới Không Gian Thần Vương thở dài một hơi rồi nói:

"Chán thật, có lẽ vận mệnh đã được an bài rồi."

Nguyên Tố Nữ Thần mỉm cười nói:

"Biết sao giờ cứ xem thôi."