Thú Tu Thành Thần

Chương 920: Bất đắc dĩ




Lôi Tiến dẫn Băng Thần đi tới cổng của bí cảnh rồi khẽ giọng nói:

"Các đệ tử đã chờ sẵn ở bên trong, bây giờ chỉ cần ngài phát biểu vài điều sau đó biểu diễn một vài chiêu thức đã thất truyền để tạo cảm hứng cho thế hệ sau là được, nếu thành công thì ta đảm bảo đám đệ tử này sẽ sùng kính ngài hơn rất nhiều."

Băng Thần gật đầu cười nói: 

"Dù sao nhưng câu chuyện kể cũng đâu có bằng tận mắt chứng kiến, chúng ta nhanh vào trong nào."

Lôi Tiến cùng mấy người kia nối đuôi Băng Thần tiến vào trong, Băng Thần vừa vào thì đã nhìn thấy vô vàn người từ khắp mọi nơi đang tụ tập lại. số lượng nhiều đến mức hắn ta cũng không đếm hết được.

"Người làm tốt hơn cả những gì ta nghĩ."

Băng Thần quay lại không tiếc lời khen Lôi Tiến điều này khiến cho Lôi Tiến cảm thấy hãnh diện vô cùng, hắn ta cúi người nghiêm túc nói:

"Đây là chuyện ngài giao tất nhiên ta phải làm tốt nhất có thể rồi."

Lôi Tiến sau đó tiến lên phía trước để mở đường còn Băng Thần thì theo ngay sau, đứng trên đài cao lôi Tiến bắt đầu phát biểu:

"Rất nhiều người trong các ngươi ta biết vốn chỉ coi những truyền thuyết về người đã nâng đỡ chỉ dạy cho Lão tổ chỉ là chuyện bịa, thế nhưng may mắn ngài ấy cùng Lôi Thần Cung duyên số vẫn không cạn thế nên hôm nay các ngươi sẽ được chiêm ngưỡng những thứ mà cả đời chi dám ước ao."

Mọi người ở dưới đang xôn xao khi họ không biết Băng Thần và cung chủ muốn làm gì, Lôi Tiến đợi không khí lên cao một chút rồi nói:

"Ngài ấy sẽ thi triển hết những chiêu thức đã thất truyền cho chúng ta chiêm ngưỡng, tất nhiên nếu sau này các ngươi đạt để độ cao đủ để tiếp cận những Vũ kỹ này thì đây sẽ là lần chiêm ngưỡng đầy quý giá cho các ngươi, một đời người chắc sẽ chỉ có ngày hôm nay, bây giờ mới Băng Thần đại nhân phát biểu một vài lời."

Băng Thần đi lên phía trước khẽ ho khan một tiếng rồi nói:

"Mọi người trong đây có lẽ đã có khá nhiều người biết ta với một vài thân phận khác, có điều ở thế giới khác nhau thế nên thân phận của ta cũng khác đi rất nhiều, ta những tưởng có thể dứt duyên với Lôi Thần Cung, có điều có vẻ mọi chuyện đều có số của nó hết rồi.

Ta gặp được người của Lôi Thần cung rồi gặp được cả Lôi Tiến cung chủ của các ngươi, hắn ta nói đã làm thất truyền một số thứ, thế là nể mặt lão tổ của các ngươi là Lôi Phong thế nên ta đã bổ sung hết và hôm nay sẽ thi triển một số cái thậm chí ít người biết rằng nó có tồn tại.

Các ngươi sẽ được biết lão tổ Lôi Phong của mình giỏi đến mức nào, còn đường của hắn ta rất dài thế nên hôm nay ta sẽ cho các ngươi biết phải phấn đấu hết sức thì mới có thể không làm ô danh của hắn và cả của ta nữa, một chiêu ta chỉ làm một lần thế nên phải chú ý quan sát."

Băng Thần cả người sáng lên chậm rãi bay về khoảng đất trống được chuẩn bị sẵn, nơi này rộng gần 50 dặm đủ để hắn ta thi triển chiêu thức một cách khá thoải mái, bên dưới các đệ tử bắt đầu bàn tán xôn xao về chuyện này, ai cũng hi vọng mình không phải thất vọng.

Bọn họ đặc biệt là những người của thế giới Tân Sinh lại đặc biệt cận khi họ muốn có một cái đích thật xa để nhắm tới, thứ mà họ coi như là truyền thuyết chỉ đáng để hâm mộ chứ không phải để noi theo, họ cần tận mắt nhìn thấy thì mới có thể xác định một người có thể làm được chuyện đó.

Băng Thần sau khi phát biểu xong thì hắn ta phi hành đến trung tâm của mảnh đất trống kia, trên tay lôi điện sáng chói cả người năng lượng tích tụ, hắn dùng nguyên khí khuếch đại âm thanh nên:

"Tất cả mọi đệ tử của Lôi Thần Cung lui ra khỏi phạm vi 100 dặm quanh ta để tránh bị thưởng tổn vô ích."

Mọi người nhao nhao tránh ra khắp các hướng, bọn họ tuy không biết Băng Thần chiêu thức mạnh đến đâu nhưng với cương vị người thì triển thì hắn ta phải là người biết rõ nhất, hắn đã nói lui ra thì họ cứ lui cho chắc chắn.

"Lôi Thần Giáng Thế "

Luồng xung điện bắn ra bên ngoài ngay sát phạm vi 100 dặm, từng tia điện mang theo khí tức chết chóc khiến cho những người gần đó không tự chủ mà né nhanh ra bên ngoài, nhìn mấy tia điện to như mãng xà thì họ ớn hết cả người.

Băng Thần thực hiện thêm các chiêu khác trong Lôi Thần thập thức, phạm vi một trăm dặm nơi hắn thi triển các chiêu thức đã hoàn toàn hóa thành bình địa, đợi khi thu công hắn bay về phía đài cao Băng Thần to giọng truyền âm.

"Lôi Thần Thập Thức là do lão tổ của các ngươi trong suốt những ngày còn sống đã cực kỳ vất vả để có thể sáng tạo ra, uy lực ta thể hiện ra chỉ với một thành sức mạnh thì các ngươi biết nếu dùng hết sức để thi triển thì nó sẽ kinh khủng đến như thế nào.

Ta không hi vọng các ngươi có thể làm được như thế nhưng ít ra đừng tệ quá khiến lão tổ các ngươi bị người ta cười chê, bản thân ta thì không có nhiều thời gian thế nên ta cũng chỉ làm được đến thế thôi, còn lại thì các ngươi đành phải tự phấn đấu vậy."

Đi đến trước mặt Lôi Tiến hắn ta nhỏ giọng nói:

"Mục đích gì thì cũng đều đã hoàn thành, ta rời đi trước những chuyện khác thì các ngươi lo, không lâu nữa ta lên siêu cấp thế giới rồi, các ngươi bảo trọng."

Hắn ta biến mất sau cổng của bí cảnh thế nhưng những người khác vẫn lặng người do không thể làm gì khác được, Băng Thần đã làm hết những thứ hắn nên làm, bọn họ đám hậu bối không có quyền để yêu cầu nhiều thêm từ hắn, Lôi Thần Cung là của bọn họ chứ không phải của Băng Thần.

Đi ra khỏi kết giới thì Băng Thần quay lại chỗ mình đã hẹn trước với Hồng Hạ, lúc tới nơi thì nàng đã đợi sẵn từ bao giờ, nàng cũng nhìn thấy hắn sau đó khẽ cười nói: 

"Huynh đi về nhanh thế?"

Băng Thần cười nói: 

"Ta chỉ làm cho xong chuyện của mình thôi, nhắn tin cho tỷ tỷ ngươi rồi chúng ta đi về nghỉ ngơi thôi."

Hồng Hạ quấn chắt lấy người của hắn ta khẽ nói:

"Thế là ta lại sắp phải xa huynh rồi."

Băng Thần cười nói:

"Muội đừng về Thiên Khánh nữa, ở đây luôn với ta cũng được chứ có sao đâu."

Hồng Hạ cắn môi khẽ nói:

"Trước kia thì ta có lẽ ta sẽ làm như thế nhưng bây giờ mẫu thân biến mất chỉ còn có mình ta và tỷ tỷ, nàng tuy mạnh mẹ ở ngoài nhưng thức chất lúc nào cũng cần người quan tâm, với lại nàng nhất định sẽ không chịu bỏ công việc bên Thiên Khánh thế nên ta nhất định phải cùng nàng về."

Nàng nghe tiếng thở dài của Băng Thần sau đó hỏi:

"Huynh chắc chắn là mẹ của ta an toàn chứ?"

Băng Thần gật đầu nói: 

"Thứ đó hướng đến ta, chỉ cần ta còn chưa chạm mặt nó thì sẽ chẳng có chuyện gì xảy ra với mẹ nàng đâu cứ yên tâm đi."

Hồng Hạ thở dài thườn thượt còn Băng Thần thì thất sự bất lực trong chuyện này, bây giờ hắn ta chưa thể giải quyết ngay được, dù sao hắn ta còn chưa biết Cấm giới có chuyện gì nữa thì làm sao mà đi cứu người được.

Muốn liều mình thì cũng phải giải quyết cho xong những chuyện tại Vũ Trụ này cái đã.

Chính hắn cũng thở dài một hơi rồi nói:

"Đế ta dọn qua ở với các nàng một thời gian nhưng trước tiên phải để nhiệm vụ của ta hoàn thành cái đã, ta nghĩ chắc cũng chỉ mất ngày hôm nay thôi."