Thú Tu Thành Thần

Chương 824: Tạo ấn tượng




Bỏ qua hết mấy lo lắng xa xôi thì Băng Thần chẳng ngán mấy người kia mấy, cùng lắm thì hắn ta cụp đuôi làm người một thời gian để tu luyện thôi, với lại dù thế nào thì không gian hoạt động chính của hắn ta vẫn là Tân Sinh chứ không phải trong thực tại.

Độ tuổi để tham gia Tân Sinh lại bị hạn chế thế nên chuyện có người phát hiện ra thân phân của hắn ta càng khó khăn hơn bao giờ hết, chưa hết kiếp trước hắn còn hay mặc đạo bào, tóc tai thì bù xù chứ đâu có phẳng phiu như thế này.

Phải đến tận khi lên tới Thần giới thì mới quan tâm tới vẻ bề ngoài bởi dù sao cũng có lão bà rồi, khi có thêm đệ tử thì hắn mới tạo ra hình ảnh đạo mạo, còn bây giờ Băng Thần nhìn trẻ trung phóng khoáng hoàn toàn khác với hình ảnh xưa kia.

Băng Thần suy nghĩ vẩn vơ được một lát thì Tiêu Tử Vi đã lượn lờ ở gần hắn rồi hỏi:

"Vừa nãy có chuyện gì thế?"

Hắn khẽ cười nói:

"Thực ra đó là cơ duyên của ta thôi."

Giới tu luyện có quy tắc chung là không được hỏi đến cơ duyên của người khác, Băng Thần đã nói thế thì Tiêu Tử Vi cũng không hỏi nhiều nữa, nàng khẽ cười rồi hỏi:

"Băng Thần ngươi thử nghĩ xem lần này có lâu như lần trước không?"

Băng Thần khẽ lắc đầu nói:

" Ta nghĩ không lâu như lần trước đâu, có vẻ ngươi không chú ý nhưng lần này số lượng cá nhân được phân bố tới một nơi thật sự qua dày đặc, ngươi thử nghĩ xem cứ một tòa nhà một người thì trong một cái thành phố chẳng phái không muốn đánh nhau cũng phải đánh hay sao.

Đã thế số lượng quái vật còn ít đến thảm thương, nếu không phải ta giết hết toàn bộ người trong thành phố này thì ngươi nghĩ mình còn quái để đế giết sao, ta sẽ có khi còn không đủ để chia nhau một buổi sáng ấy chứ.

Cứ theo cái đà va chạm này thì số người chết sẽ tăng cực kỳ nhanh chóng, huống chi bây giờ một người ít nhất phải có vài triệu điểm trong người, giết một người được 25 triệu, có nghĩ con số này có đủ để liều hay không."

Tiêu Tử Vi gật đầu nói:

"Có lẽ lợi ích có thể làm lu mờ ánh mắt của rất nhiều người."

Băng Thần gật đầu rồi thẳng thắn nói:

"Những người có tu vi cao như ta chẳng hạn, nếu không thể giết trên trăm người thì số điểm sẽ chẳng thấm tháp vào đâu, thế nên không những phải giết người mà còn phải cố gắng giết thật nhiều, đó cũng chính là lý do khiến ta đồng ý hợp tác một cách dễ dàng như thế."

Tiêu Tử Vi nhìn hắn rồi hỏi:

"Thế số điểm để thăng cấp của ngươi là bao nhiêu thế?"

Băng Thần mỉm cười nói:

"Số điểm để ta thăng cấp là 900 triệu, giết cả con quái vật cùng toàn thành phố mà vẫn chưa đủ đấy."

Đặc biết những người cần nhiều điểm như Băng Thần thì càng cần phải giết người nhiêu hơn, Tiêu Tử Vi thầm than may mắn, nếu nàng không chịu chủ động thì có khi nàng đã chết dưới tay của hắn rồi cũng nên. 

Phương thức giết người và thực lực tổng thể của Băng Thần thì nàng đã thọ giáo, chẳng biết hắn có còn che giấu gì nữa hay không nhưng hắn dùng một nửa thực lực đã đủ giết mười cái như nàng rồi.

Băng Thần nhìn nàng có vẻ lo lắng nhìn mình thì hỏi:

"Ngươi đang nghĩ gì thế?"

Tiêu Tử Vi mỉm cười nói:

"Ta đang nghĩ tại sao ngươi lại lợi hại như thế, không ngờ ta yếu ớt như thế lại gặp được ngươi, phải công nhận hai người chúng ta thật sự có duyên đấy."

Băng Thần mỉm cười nói:

"Ta cũng công nhận hai chúng ta có duyên thật, bù trừ khuyết điểm cho nhau một cách gần như hoàn hảo, đây cũng chính là lý do ta muốn làm bằng hữu với ngươi, chỉ tiếc là sau sự kiện sẽ ít có cơ hội gặp mặt."

Tiêu Tử Vi nghĩ nghĩ rồi hỏi:

"Ngươi đang ở sever nào?"

Băng Thần cười hỏi:

"Ngươi muốn qua sever của ta?"

Tiêu Tử Vi gật đầu nghiêm túc nói:

"Dù sao cha mẹ ta cũng đã bắt ta phải tự lập, có điều ta cần chỗ dựa, ngươi lại mạnh như thế thì khi ta tới nơi ngươi tu luyện chắc cũng không bị người ức hiếp chứ nhỉ."

Băng Thần mỉm cười nói:

"Cái đó thì tất nhiên rồi, ta cũng rất hoan nghênh ngươi đến chỗ ta tu luyện, dù sao ta thật sự có rất nhiều tài nguyên đủ để bao nuôi ngươi."

Tiêu Tử Vi nhìn hắn rồi nói:

"Ta là bằng hữu của người chứ không phải tiểu tam của ngươi mà cần ngươi bao nuôi, cái ta cần là sự bảo vệ ngươi hiểu không?"

Hắn nhìn nàng rồi hỏi:

"Ở nơi cũ ngươi bị ức hiếp phải không?"

Tiêu Tử Vi ngao ngán thở dài:

"Nơi của chúng ta mọi người đều đã tu luyện từ sớm, đám người vào trước cấp độ cao hơn đã thế còn toàn đi cướp quái của ta, ngươi nghĩ xem bọn họ có đê tiện hay không?" 

Băng Thần cười nói:

"Thực ra ta nghĩ họ muốn dành quái với ngươi thực ra không phải để tăng cấp độ đâu."

Tiêu Tử Vi nắm chặt tay lại rồi nói:

"Rõ ràng là như thế rồi, ta nghĩ họ định phá không cho ta thăng cấp để làm trò vui, có điều ta lại cảm giác chẳng vui tý nào trước mấy trò đùa của họ."

Băng Thần cũng chẳng muốn nói thêm gì cả, có lẽ nơi nàng sống lưu hành phong cách tán gái bằng phương pháp để lại ấn tượng, hắn quyết định hỏi thêm một câu để chắc chắn:

"Có phải những kẻ trêu chọc ngươi đều là nam hết có phải hay không?"

Tiêu Tử Vi gật đầu nói:

"Đúng thế, đám người này cha mẹ bọn họ không biết dạy họ rằng không được mang phụ nữ ra làm trò đùa hay sao?"

Không ngờ có chỗ còn lấy chiêu này ra để chọc gái, đám này bị ghét cũng phải thôi, một ngươi còn ấn tượng chứ qua nhiều người thì lại khác hẳn, chẳng sao nàng lại tỏ ra tức giận một cách bất lực.

Giống như cô nữ sinh cấp hai bị đứa con trai ngồi sau lưng kéo tóc vậy, càng nàng chỉ biết chửi bới trong tuyệt vọng mà không biết được rằng đám con trai làm thế chỉ vì muốn gây chú ý, nói chung tâm lý của một sinh vật có trí khôn quá mức phức tạp.

Khác nhau giữa đám nam nhân kia và đám học sinh cấp hai là một đám có mục đích rõ ràng, còn đám kia thì chỉ biết sáng chọc người ta buổi chiều thì đi về nhà lấy hình của người ta ra xem, Tiêu Tử Vĩ thấy hắn tự cười một mình thì nói:

"Ngươi đã chào đón ta thì tốt, đến lúc đó khi ta qua sever của người thì ngươi phải chịu trách nhiệm về ta nha."

Băng Thần gật đầu nói:

"Ngươi yên tâm ta sẽ giữ lời."

Ngay vào lúc này thì hệ thống cũng thông báo.

- Số lượng ngươi chơi đã đủ chuẩn bị diễn ra vòng thứ 3.

- Vòng thứ ba luật lệ sẽ được thông báo sau bây giờ các người chơi chuẩn bị để dịch chuyển.

Tiêu Tử Vi thấu thông báo hiện ra thì gấp gáp hỏi:

"Sever của ngươi là gì?"

Băng Thần mỉm cười nói:

"U Minh."