Thú Tu Thành Thần

Chương 770: Vô lý




Hắn ta ngạc nhiên vì nếu sáng nay nàng ăn mặc sexy một thì tối nay không chỉ đơn giản là hấp dẫn không mà còn có cái gì đó rất nghệ thuật, tuy nàng ăn mặc có thể nói rất hỏa bạo nhưng không làm cho người khác cảm thấy khó chịu. 

Băng Thần mỉm cười nói:

"Hạng Vũ cô nương hôm nay đẹp lắm." 

Hạng Vũ nghe Băng Thần nói thế thì đáp lại:

"Tất nhiên hôm nay ta đẹp rồi, dù sao chúng ta mới quen biết nhau một hôm thôi mà."

Băng Thần mỉm cười không để ý mà hỏi:

"Thế chúng ta chuẩn bị đi đâu?"

Hạng Vũ mỉm cười nói:

"Hôm nay chúng ta sẽ không đi đâu cụ thể cả, đơn giản là dùng xe đi khắp các phố phường thôi, trên đường ta sẽ tiện thể giới thiệu các nơi nổi tiếng trong thành phố."

Nàng sau đó dẫn Băng Thần đến một trận pháp sau đó hai người xuất hiện tại trung tâm của thành phố khi đã bịt kín mặt, Băng Thần không ngờ mình vừa mới tới nơi đây nhưng đã trở thành đối tượng bị truy nã của các thể lực lớn.

Hạng Vũ dẫn hắn đi thuê một chiếc xe có hai bánh gần tương tự như xe máy nhưng khác hơn một chút, nàng ban đầu muốn chở nhưng Băng Thần lắc đầu bởi hắn thấy xung quanh đều là nam chở nữ, tuy bất đắc dĩ khi phát hiện Băng Thần hóa ra cũng có nguyên tắc như thế nhưng Hạng Vũ vẫn chỉ Băng Thần lái sau đó hai người bon bon đi trên đường.

Băng Thần tiếp thu rất tốt thế nên hắn lái xe dù lần đầu tiên tuy nhiên do có kinh nghiệm chạy những thứ tương tự như xe máy thế nên hắn vẫn chạy bình thường, Hạng Vũ dần dần giới thiệu tất cả các địa danh trong thành phố cho hắn.

Đi được năm tiếng sau đó thì chuyện này trở nên nhàm chán, hai người đi vào rạp chiếu phim nhưng Băng Thần hơi thất vọng khi nội dung các bộ phim mà hắn ta có thể coi lại không quá đa dạng, Hạng Vũ thấy Băng Thần còn cau mày nhìn mấy cái poster thì vội vàng nắm tay hắn ta kéo vào trong rạp.

Nàng mỉm cười nói:

"Chúng ta nhanh vào xem đi không kẻo trễ."

Băng Thần đi theo nàng vào thì thấy trong đây cũng không khác trái đất nhiều cho lắm, có khác biệt thì cũng chỉ là do công nghệ nơi đây đã quá mức tiên tiến, Hạng Vũ xem cùng Băng Thần được một lát thì nàng mới hỏi:

"Băng Thần ta có thể hỏi ngươi ít chuyện được hay không?"

Hắn ta gật đầu cười nói:

"Cô nương cứ hỏi tự nhiên, ta nếu có thể sẽ trả lời hết."

Nàng mím môi hỏi:

"Ngươi thăng cấp từ Hạ cấp vi diện lên tận đây trong khoảng thời gian không dài, thế những nữ nhân của ngươi ở những chốn cũ thì sao?" 

Băng Thần khá ngạc nhiên khi nàng hỏi khó như thế, nhưng hắn vẫn tự tin trả lời:

"Các nàng đã được ở nơi có thể khiến cho các nàng vui vẻ đồng thời phát triển tốt hơn, nói ra chắc cô nương cũng biết Lam Hoa Cung chứ?"

Hạng Vũ gật đầu nói:

"Ta biết chứ, công hội đứng đầu cao cấp vi diện cơ mà sao ta có thể không biết."

Băng Thần mỉm cười nói:

"Các nàng hiện tại đang tu luyện tại đó, tính ra điều kiện tu luyện của họ còn tốt hơn ta."

Hạng Vũ hơi ngạc nhiên hỏi:

"Nếu các nàng đã ở đó sao ngươi lại tới U Minh thế giới?"

Băng Thần mỉm cười thản nhiên nói:

"Dù ta có ta làm gì thì cũng không thể thay đổi rằng ta là nam và Lam Hoa Cung thì chỉ tuyển nữ, với lại ta cũng không muốn gia nhập vào tổ chức cùng sever để tạo bất lợi cho các nàng, U Minh thế giới tính ra chính là một sự lựa chọn không tệ cho ta."

Hạng Vũ nghe xong mỉm cười nói:

"Ta còn tưởng ngươi sẽ trả lời ta rằng người rời bọn họ ở vi diện dưới thì tình cảm cắt đứt, không ngờ ngươi cao tay đến mức mang được các nàng lên cao cấp vi diện, ngươi làm sao có thể làm được chuyện đó?"

Băng Thần mỉm cười nói:

"Đây là bí mật của ta, chỉ có những người thân nhất của ta mới có thể biết thôi."

Hạng Vũ cười một tiếng cho bớt xấu hổ, rõ ràng không ai có thể nói bí mật lớn thế cho người mình chỉ mới quen, nàng xấu hổ nói:

"Ta chỉ tò mò thôi chứ không có ý đào xới bí mật của ngươi đâu."

Băng Thần nhìn thẳng lên màn hình rồi nói:

"Ta biết điều đó chứ, ngay từ lúc mới gặp ta đã biết cô nương hoàn toàn không giống như vẻ bề ngoài của mình."

Tay hắn đưa lên vuốt nhẹ làn môi hồng của nàng rồi nói:

"Ta nghĩ có lẽ vẫn chưa có nam nhân nào nếm thử mùi vị của nó, căng mịn, mềm mại tựa bông, nhìn thôi đã khiến người ta muốn cắn một cái, nếu có thể hôn một cái thì cảm giác chắc rất thần kỳ." 

Hạng Vũ ánh mắt dại ra nhìn hắn ta hỏi:

"Vây hôn cảm giác như thế nào?"

Băng Thần mỉm cười nói:

"Cái này không nói được phải thử mới biết ngươi có muốn thử không?"

Hạng Vũ trong đầu chẳng suy nghĩ gì cả mà đã trả lời:

"Có chứ."

Ngay sau đó nàng cảm thấy môi bình bị bao trùm, sau đó có thứ gì đó luồn lách qua cạy mở hàm rằng ngà đi vào trong cuốn lấy chiếc lưỡi nhỏ của nàng ta lấy đi từng chút mật ngọt trong miệng nàng, cả người nàng mềm nhũn ra sau đó bị hắn kéo vào trong lồng ngực tận tình khi dễ.

Rất lâu sau nụ hôn kết thúc, Băng Thần đặt nàng về chiếc ghế của mình sau đó hỏi:

"Thế cô nương bây giờ đã biết cảm giác hôn là như thế nào chưa?"

Hạng Vũ cắn môi sau đó nói:

"Ngươi khi dễ ta."

Đôi mắt nàng ngấn nước khiến Băng Thần có chút bối rối, dù sao khi nãy cũng do hắn cảm xúc nhất thời thôi, hắn cười trừ nói:

"Ta có lỗi người muốn mắng chửi trách phạt gì ta cũng chịu."

Hạng Vũ liếc mắt nhìn hắn rồi nói:

"Ta tạm thời chưa nghĩ ra, nhưng trước tiên ta cần phải biết lại cảm giác khi nãy."

Nàng đứng lên ngồi vào trên đùi của hắn ta sau đó bờ môi chủ động dâng hiến, rõ ràng khi nãy nàng còn chưa cảm nhận rõ ràng thế nên muốn biết tường tận, Băng Thần cũng cười trong lòng và tận tình hưởng thụ mỹ nhân như ngọc.

Hai người hôn nhau say đám nhưng không biết rằng cách đó không quá xa có hai người miệng cũng há hốc không ngậm vào được, Hạng Nam nhìn qua mẹ mình rồi nói:

"Tỷ tỷ bị tiếng sét ái tình đánh phát chết luôn rồi, mẹ ngươi xem có cách nào giải cứu nàng ta không, làm sao có chuyện mới quen nam nhân có một ngày đã chủ động ôm hôn rồi."

Hạ Lan cắn môi không nói gì cả, nàng cũng không ngờ con gái mình lại bị chinh phục nhanh như thế, rõ ràng hai người chỉ nói chuyện với nhau mấy câu thôi, vô lý