Thú Tu Thành Thần

Chương 767: Mẹ con tâm sự




Hạng Lâm cha của Hạng Vũ cũng không khỏi lắc đầu nói:

"Tiểu tử là cái quái gì vậy, thông qua 3000 cấp độ trong Tân Sinh nhưng chỉ mất vài năm, cảm giác thế nào cũng giống như tin giả mạo, nếu không phải do chính tổ chức của chúng ta thu thập ta còn không tin nữa cơ."

Hạ Lan nhìn qua lão công rồi nói:

"Tiểu tử này tài năng như thế này thì chắc chắn đủ rồi nhưng phẩm đức thì chúng ta còn phải xem xét có đạt tiêu chuẩn hay không."



Hạng Nam chép miệng nói:

"Người ta nhìn như thế là biết không thiếu nữ nhân rồi mắc gì phải vì một con cọp cái mà bỏ cả đàn dê, đâu phải ai cũng dễ mắc sai lầm như cha đâu."

Hạng Lâm điên cuồng nháy mắt với con trai để hắn ta câm miệng nhưng rõ ràng đang nói chuyện hăng say Hạng Nam không hề biết gì, hắn nhìn Hạng Lâm rồi hỏi:

"Mắt ngươi bị làm sao thế cha?"

Hạ Lan gằn giọng nói:

"Ngươi nói xem cha ngươi mắc sai lầm gỉ?"

Hạng Nam quay sang thì thấy trên mặt mẹ mình tràn đầy Băng giá, nhưng đúng lúc này Băng Thần và Hạng Vũ đi vào, Hạ Lan ngay lập tức vẻ mặt tươi cười chào đón hai người, Băng Thần hì nhan chóng thăm dò những người trong phòng.

Hắn nhỏ giọng thì thầm với Thiên Thư:

"Bảng chỉ số loại bỏ hết nghìn tỷ đi."

Tính danh: Hạng Nam

Thực lực: Hư Vô Nhị Trọng Thiên

Huyết mạch: Thần Long Huyết ( Thế Thần huyết mạch)

Thể chất: Thần Long Thể ( Thế Thần thể chất)

Đẳng cấp: 102

Lực lượng: 1000

Tốc độ: 240

Trí lực: 29

Thiên phú: 91

Hồn lực: 24

Pháp lực: 82

Nguyên tố: Kim

Độ thiện cảm: 75 (Yêu thích)

Tuổi thọ: 3 tỷ

Danh hào: Hư vô ( Viễn siêu thường nhân áp chế từ Siêu Thần trở xuống người một cách mạnh mẽ, huyết mạch càng cao áp lực càng giảm.)

Tính danh: Hạng Lâm

Thực lực: Viễn Cổ Nhất Trọng Thiên

Huyết mạch: Thần Long Huyết ( Thế Thần huyết mạch)

Thể chất: Thần Long Thể ( Thế Thần thể chất)

Đẳng cấp: 131

Lực lượng: 5200

Tốc độ: 2000

Trí lực: 30

Thiên phú: 90

Hồn lực: 260

Pháp lực: 520

Nguyên tố: Kim

Độ thiện cảm: 60 (Bình thường)

Tuổi thọ: 300 tỷ

Danh hào: Hư vô ( Viễn siêu thường nhân áp chế từ Siêu Thần trở xuống người một cách mạnh mẽ, huyết mạch càng cao áp lực càng giảm.)

Tính danh: Hạ Lan

Thực lực: Hồng Hoang Nhị Trọng Thiên

Huyết mạch: Cổ Linh Xích Huyết ( Chân Thần huyết mạch)

Thể chất: Cổ Linh Xích Thể ( Chân Thần thể chất)

Đẳng cấp: 129

Lực lượng: 2300

Tốc độ: 1200

Trí lực: 36

Thiên phú: 93

Hồn lực: 240

Pháp lực: 350

Nguyên tố: Ám

Độ thiện cảm: 80 (Yêu thích)

Tuổi thọ: 30 tỷ

Danh hào: Hư vô ( Viễn siêu thường nhân áp chế từ Siêu Thần trở xuống người một cách mạnh mẽ, huyết mạch càng cao áp lực càng giảm.)

Hạng Lâm nhìn thẳng Băng Thần mỉm cười nói:

"Vũ nhi mang bằng hữu về sao, mời ngươi ngồi chàng trai trẻ."

Băng Thần mỉm cười lễ phép nói:

"Cám ơn bá phụ."

Giọng nói ấm áp dễ nghe của Băng Thần làm người khác cảm thấy rất dễ chịu, hắn ngồi xuống gần Hạng Nam để cho Hạng Vũ ngồi gần mẹ mình, Hạng Lâm mỉm cười hỏi:

"Chàng trai trẻ tại sao người tới Hạng gia chúng ta?"

Băng Thần gãi đầu vẻ mặt xấu hổ nói:

"Thực ra ta bị mang đến đây bởi Hạng cô nương do nàng sợ ta bị người khác cướp đi."

Băng Thần nói chuyện kiểu này rất dễ gây hiểu lầm, Hạng Vũ vội vàng lắc đầu nói:

"Mọi người đừng hiểu nhầm chỉ do hắn ta bị người của Lữ Hồng Môn và Lam gia tìm đến thể nên ta cùng Trịnh tỷ mới phải gấp gáp mang người bỏ chạy như thế."

Hạ Lam mỉm cười nói:

"Ngươi không cần phải gấp, chúng ta có thể hiểu nhầm thanh cái gì?"

Bị mẹ nói như thế thì Hạng Vũ biết mình nói hớ, hít một hơi thật sâu nàng cố gắng bình tĩnh lại, Hạ Lan thấy con gái mình có vẻ không ổn rồi thế nên lấy khăn lau miệng rồi nói:

"Vũ nhi đi theo mẹ, chúng ta có chuyện cần nói với nhau."

Hạng Vũ nghe thấy thế thì khá vui mừng vội vàng đứng lên đi theo mẹ mình, Hạ Lan quay về đằng sau rồi nhỏ nhẹ nói:

"Lão công ngươi tiếp đãi khách nhân giùm ta."

Hạng Lâm ngay lập tức gật đầu nói:

"Ta biết rồi."

Dẫn Hạng Vũ vào phòng mình thì Hạ Lan nhíu mày hỏi:

"Con thích tên kia rồi sao?"

Hạng Vũ lắc đầu nói:

"Sao có thể như thế, ta cùng tên này mới gặp nhau chưa được nửa tiếng nữa làm sao có thể có chuyện ta thích hắn."

Hạ Lan lắc đầu nói:

"Theo phản ứng của ngươi thì chẳng giống những gì ngươi nói cả, cho ta biết từ lúc gặp hắn ta đến giờ ngươi có những phản ứng gì?"

Hạng Vũ cắn môi sau đó nói:

"Khi mới chộp được hắn vác mang đi thì ta chưa có cảm giác gì cả nhưng khi nhìn thấy mặt hắn thì ta rất bất ngờ sau đó chân tay hơi luống cuống ăn nói cũng không mạch lạc như trước, có điều chắc do ta tiếp xúc với người lạ thôi."

Hạ Lan lắc đầu mỉm cười nói:

"Ngươi thích người kia thật rồi nhưng chỉ là cảm nắng nhất thời thôi không có gì phải lo lắng cả, tiếp xúc thời gian dài thấy được mặt xấu của hắn ta thì người sẽ bình thường lại thôi, thời trẻ ta cũng bị cảm năng vài lần nhưng cuối cùng vẫn lấy cha ngươi đấy thôi."

Hạng Vũ nghe đến đây thì hỏi:

"Mẹ người có thể cho ta hỏi tại sao người chọn cha hay không?"

Hạ Lan mỉm cười nói:

"Bởi vì nhưng người ta thích lại không tốt đẹp như ta nghĩ, còn cha ngươi dù ta không có nhiều tình cảm nhưng hắn sủng ta, có nam nhân biết yêu thương mình là sự lựa chọn tốt nhất với một nữ nhân ngươi hiểu không?

Ngươi đang giống ta khi xưa nhan sắc rất đẹp thế nên ngươi có thể dễ dàng kiếm được một người yêu ngươi sủng ngươi, còn Băng Thần người này đến mẹ còn cảm thấy có chút rung động nhưng hắn ta có vẻ khá hoa tâm, đi theo hắn có đến hai cái nữ nhân, ngươi nếu dính vào thì không tốt."

Hạng Vũ gật đầu cười nói:

"Ta biết rồi, Băng Thần người kia chỉ là nhất thời sau đó cảm giác kia sẽ biến mất, tâm sự với ngài thật là tốt."

Hạ Lan mỉm cười nói:

"Có ích với ngươi là mẹ vui rồi."