Thú Tu Thành Thần

Chương 713: Chuyển nhà




Băng Thần hoàn toàn không biết một nụ hôn bất ngờ lại dẫn đến nhiều chuyện như thế, hắn ta làm đồ ăn rất nhanh nhưng cái gì thì cũng phải có thời gian nhất định mới có thể hoàn thành được bởi hắn ta không còn có thể điều khiển lửa như trước nữa.

Khi Băng Thần vừa chuẩn bị xong một số món kho cùng hầm thì cũng là lúc Tô Linh đi vào, hắn nhìn nàng mỉm cười nói:

"Tô Linh tỷ ngươi vào đây xem ta nấu đồ ăn ư?"

Tô Linh nhìn hắn thật chăm chú sau đó nhảy lên ôm chặt lấy Băng Thần miệng hồng chặn lấy hắn, Băng Thần trong lòng thở dài nhưng miệng thì vẫn sảng khoái thưởng thức, cứ phải thoải mái đã rồi mọi chuyện tới đâu thì tới.

Thậm chí do cơ thể Tô Linh đã thuộc về đạt chuẩn thế nên tay chân của Băng Thần cũng bắt đầu táy máy, đến khi Băng Thần đã quá đáng lắm rồi thì Tô Linh mới dùng sức đẩy hắn ta ra nhưng nào có dễ thế, nàng đã khiến hắn ta hứng lên thì phải chịu trách nhiệm đến cùng.

"Hư..ư.. hư "

Nhưng cuộc chơi của Băng Thần đành chấm dứt khi hắn ta nghe được tiếng ho khan của Loan Phượng phía bên ngoài, tay hắn rút ra khỏi khu đào nguyên đã bị hắn kích thích cho đầy nước, đặt nàng xuống khi tay rời khỏi vòng ba đầy đặn thì vẻ mặt hiện lên sự tiếc nuối rõ ràng.

Tô Linh nhỏ giọng nói:

"Dám làm phải dám chịu, kiếp này ta nhất định ỷ lại vào ngươi, nếu không không đối xử tốt với ta thì ta chết cho ngươi xem."

Nói xong nàng chạy ra khỏi phòng bếp, Băng Thần nghe xong câu đe dọa không chút đáng sợ của nàng thì không khỏi mỉm cười, hắn ta nghĩ tới kiếp trước mình đi tu đến bây giờ chính hắn vẫn chưa hiểu rõ lý do mình làm như thế.

Sau Tô Linh thì không ai còn tới làm phiền Băng Thần nữa, khi đã rảnh tay Băng Thần làm đồ ăn tốc độ nhanh hơn hẳn, những món ăn cuối cùng cũng dễ chế biến nên mười phút sau Băng Thần đã sắp xong hết đồ ăn ra bàn.

Xong hết tất cả thì hắn ta mới cất tiếng:

"Mọi người xuống ăn cơm này."

Mấy cô gái nghe được tiếng gọi của Băng Thần thì lập tức đi xuống, Loan Phượng nhìn bàn đồ ăn thịnh soạn thơm ngát hương thì bắt đầu hoài nghi nhân sinh , nàng không cam tâm hỏi Băng Thần:

"Ngươi học được nấu ăn từ khi nào thế?"

Băng Thần cười nói:

"Tử Mộng nói muốn ăn thế nên ta lên mạng xem rồi bắt trước thôi chứ cần gì phải học tập."

Loan Phượng gật đầu nói:

"Mùi thơm với trang trí như thế này thì đã quá tốt rồi còn mùi vị không tốt cũng không có vấn đề gì cả đúng không mọi người."

Băng Thần cười nói:

"Ta nghĩ mùi vì không đến mức tệ lắm đâu mọi người nhanh dùng bữa khi đồ ăn còn nóng đi, hôm nay cả thịt yêu thú bổ dưỡng vô cùng."

Mọi người nhanh chóng vào bữa nhưng hơn hai mươi món trên bàn làm mọi người không biết gắp gì, nhưng khi vừa ăn xong đũa đầu tiên thì mắt mọi người trợn tròn, họ không thể tin được những thứ đồ ăn này do Băng Thần làm ra.

Loan Phượng thì không thể hiểu ba mươi sau năm nay mình sống trên đời có ích lợi gì, đồ ăn do Băng Thần làm ngon hơn bất cứ thứ gì nàng từng ăn, Tử Mộng và Tử Lan nhìn vào Băng Thần ánh mắt lập lánh ánh sao.

Người anh toàn năng của bọn họ đã quay trở lại, bây giờ chỉ cân chờ thân thể của Băng Thần về lại trạng thái cũ nữa thì không còn gì để chê cả, nghĩ đến vấn đề này thì họ lại một lần nữa nhìn về Băng Thần rồi hỏi:

"Băng Thần nếu cứ theo đà giảm cân này thì đến bao nhiều lâu nữa thân thể huynh sẽ trở lại bình thường như xưa?"

Băng Thần nghĩ một chút rồi nói:

"Thế cường độ tập luyện của ta bây giờ thì chắc mất một tháng bởi mấy cái cân nặng cuối cùng ta cũng chưa muốn chúng mất đi ngay, có lẽ đợt khảo hạch này ta sẽ giữ mình ở khoảng 120 cân.

Như thế trong chiến đấu ta sẽ có năng lượng tích trữ để chiến thắng đối thủ, ta không thể vừa chiến đấu vừa ăn uống được, như thế thì quá tục tĩu đã thế còn chưa chắc đã được cho phép nữa."

Tử Lan cười nói:

"Tuy huynh thôi nhưng chẳng lẽ lúc nào huynh cũng phải ăn nhiều như thế này?"

Băng Thần lắc đầu nói:

"Dị năng giả khi thăng cấp lên cao thì sẽ có thể sử dụng một loại năng lượng khác là tinh thần nhưng ta tuy thể chất hệ nhưng chắc cũng sẽ có một loại sức mạnh khác giúp ta chèo chống, có điều ta phải tự tìm hiểu."

Loan Phượng gật gù nói:

"Ngày mai chúng ta sẽ chuyển nhà lên Thiên Kinh , ta đã xin qua làm quản lý đại lý mới mở tại Thiên Kinh, thực sự dì không muốn các ngươi phải học xa nhà, trước kia còn vướng víu Tử Lan và Tử Mộng nhưng giờ thì không.

Hơn một tuần nữa các nàng sẽ tới sinh nhật mười tám của mình, khi đó cũng đã đủ tuổi để thi vào trong Lam Hiên cao học học viện, lúc đó cả Băng Thần lẫn hai nàng đều sẽ thi đậu thôi."

Tô Linh cũng cười nói:

"Ta cũng đã xin làm nghiên cứu sinh trong Lam Hiên học viện rồi, Băng Thần cùng hai muội muội ta chăm sóc được."

Loan Phượng gật đầu nói:

"Khoảng thời gian đầu dì sẽ rất bận thế nên có thể vài ngày sẽ không về nhà, chuyện dọn nhà cứ để cho công ty chuyển nhà họ lo còn chúng ta thì ai lo việc lấy, Tô Linh cho các em đi ở khách sạn rồi chuẩn bị cho thì đấu luôn.

Còn chuyện dọn nhà ta sẽ hối thúc để hôm thi xong thì cũng là lúc chúng ta về nhà mới để chúc mừng, có ai có ý kiến gì khác không nếu có thì phải nói ra nếu không thì chúng ta cứ thế mà làm."

Băng Thần mỉm cười nói:

"Kế hoạch của dì toàn vẹn rồi sao chúng ta phải thay đổi làm gì, hôm kết thúc khảo hạch ta sẽ làm thêm nhiều món mới để đãi mọi người."

Loan Phượng gật gù nói:

"Nếu mọi người đã thống nhất rồi thì chúng ta cứ như thế mà thực hiện thôi, giai đoạn đầu ở nơi mới sẽ chó chút khó khăn nhưng ta nghĩ sẽ mau chóng ổn thỏa cả thôi, dì chỉ sợ các ngươi học tại địa phương khác không quen thuộc thôi."

Băng Thần mỉm cười nói:

"Ta nghe nói Lam Hiên học viện tuyển học sinh từ khắp cả nước thế nên bọn họ cũng như chúng ta thôi, với lại nếu không hòa hợp với người ngoài được thì cũng không cần cố làm gì, chỉ cần về nhà chúng ta vui vẻ là được rồi."

Loan Phượng nghe thế vui vẻ nói:

"Băng Thần nói đúng có lẽ ta suy nghĩ nhiều rồi."