Thú Tu Thành Thần

Chương 573: Trấn áp




Băng Thần sáng hôm sau bắt đầu cùng mọi người đi học, lớp đầu tiên của Băng Thần người dạy lại chính là Hồng Phất Nữ, nàng đứng trên bục giảng vui vẻ nói:

"Chào các bạn học, hôm nay chúng ta sẽ chưa học ngay, đầu tiên chúng ta sẽ giới thiệu tên tuổi cho nhau biết, mong mọi người giới thiệu thật chi tiết về mình cho mọi người biết rõ, giới thiệu thật ấn tượng cũng sẽ khiến cho chúng ta dễ làm quen hơn, bắt đầu từ bạn học ngồi bàn đầu ngoài cùng nhé."

Một cô gái đứng lên mỉm cười nói: 

"Ta tên Hòa Minh Nghi tu vi Siêu Thần Tam Trọng, sở thích của ta là ngắm cảnh đẹp, ngoài ra ta còn thích nấu nướng cùng đọc sách."

Một thanh niên khác đứng lên rồi nói:

"Ta tên Thái Tuấn tu vi Siêu Thần Tam Trọng, sở thích tu luyện cùng chiến đấu."

Băng Thần đứng lên mỉm cười nói:

"Ta tên Băng Thần tu vi Siêu Thần Cửu Trọng, sở thích của ta là gái đẹp, gái đẹp và gái đẹp xin hết."

Tất cả mọi người đều giật mình nhìn hắn ta, nhưng cũng nhờ hắn như thế nên những người sau cũng thả ra rất nhiều, không còn ai giới thiệu chỉ thích tu luyện như Thái Tuấn nữa. Thanh niên ngồi cạnh Băng Thần hỏi:

"Sao ngươi lại gan như thế?"

Băng Thần thản nhiên nói:

"Ngươi cứ nói thẳng ra mình thích gái đẹp thì sau này tán gái hết người này đến người khác cũng không mang tiếng, dù sao ai chắc mình của ai trúng người đó chứ, mang danh chung tình mệt lắm."

Người này giật mình nói:

"Không hổ danh quán quân huynh đệ đúng là có tầm nhìn rất xa."

Người này đứng lên giới thiệu to rõ:

"Ta tên Trần Bá Nhật tu vi Siêu Thần Ngũ Trọng, sở thích của ta cũng là gái đẹp, nhà ta rất giàu nhà mặt phố bố ta làm to, nhân đây ta xin tuyển người yêu......"

Băng Thần nghiêng người nhìn vị huynh đệ này đầy kính phục, người này có thể nói tạo ấn tượng một cách quá trực tiếp, khi Trần Bá Nhật ngồi xuống thì Băng Thần mới thở dài nói:

"Ngươi phát biểu như thế thì mai sau kiếm mấy cô nàng đến với ngươi vì tiền thì dễ nhưng nếu không thích gái nhà lành thì khó hơn lên trời nữa, đặc biệt là những người không thiếu điều kiện."

Trần Bá nhật ngạc nhiên hỏi:

"Tại sao thế?"

Băng Thần nhỏ giọng nói:

"Ngươi thử nghĩ xem những người con gái nhà lành vừa không thiếu tiền lại đến bên ngươi thì có khác nào gián tiếp nói cho mọi người biết rằng họ tham tiền của ngươi không?"

Trần Bá Nhật nghĩ đến cái gì đó mặt mày bỗng nhiên tái mét nói:

"Thôi xong lại chơi ngu rồi."

Băng Thần không quan tâm đến những chuyện này nữa hắn ta bình thản nghe mọi người giới thiệu hết, lớp học có hơn bảy mươi người thế nên thời gian tiêu tốn cũng lâu cực kỳ, phải mất gần một tiếng thì mới xong hết.

Xong xuôi thì Hồng Phất Nữ mới to giọng thông báo:

"Các bạn học cũng lên biết về thông báo mới nhất của ban giám hiệu về chuyện sẽ không thông báo bất cứ thông tin nào về địa điểm thực tập của các học viên mới cho cả học viên lẫn gia đình các ngươi."

Mọi người nghe thấy thông báo thì lập tức xôn xao lên, Băng Thần thản nhiên nói:

"Ta thấy ban quản lý học viện làm thế cũng đúng thôi, ít ra một thiên tài như ta không muốn bị Hắc Nguyệt giáo bắt sau đó biến thành con rối."

Thái Tuấn nhìn Băng Thần rồi nói:

"Không lẽ chúng ta không được biết cả nơi mình sắp tới thì ai dám đi thực chiến hay thực tập?"

Băng Thần nhún vai một cái rồi nói:

"Không hoàn thành nhiệm vụ của học viện thì sớm muộn gì cũng bị đuổi trở thành kẻ không danh không tiếng sau đó bị phân phát đi các nơi trong chính phủ, không biết ngươi sao chứ ta không muốn thế, theo ta nghĩ vừa không muốn đi học lại muốn biết thông tin thì chỉ có nội gián của Hắc Nguyệt giáo thôi."

Thái Tuấn sắc mặt khẽ thay đổi nói:

"Những gia đình chỉ có một con như nhà ta thì không thể mạo hiểm, chẳng lẽ cha mẹ ta yên tâm một chút cũng không được?"

Băng Thần chép miệng nói: 

"Nói thật mất lòng nhưng ta cũng khuyên ngươi nghỉ học luôn cho rồi, sau đó hoàng gia cùng chính phủ sẽ lo cho ngươi sau chứ ở học viện này có biết bao nhiêu thiên tài an nguy, sự lo lắng của cha mẹ ngươi ngang hàng với tự do cùng tính mạng của chúng ta sao?"

Âm thanh bàn tán nhỏ dần bởi ai cũng không dám mang danh ảnh hưởng tới lợi ích chung, chưa kể rất có thể mang danh gián điệp thì chết chắc, các thầy cô sẽ thay vì dạy dỗ thì lại trở thánh kẻ giám sát ngươi, không ai muốn chuyện đó xảy ra cả kể cả nhưng kẻ gián điệp kia.

Hồng Phất Nữ mỉm cười nói:

"Mọi chuyện sẽ không nghiêm trọng như các em nghĩ đâu, thực tế thực chiến có chết người thật thế nhưng khi tới nơi các em sẽ được chọn lựa tham gia hoặc không tùy ý, chỉ có điều những người không tham gia thì vẫn phải ở lại trong sự giám sát của giáo viên chịu trách nhiệm."

Băng Thần mỉm cười nói:

"Học viện đã có hướng xử lý rồi thì thân làm một học sinh chúng ta cũng lên vì an toàn của mình cùng những người khác suy nghĩ, có đúng hay không?"

Nụ cười của Băng Thần lúc này tựa như năng ấm khiến cho những người khác cảm thấy yên tâm vô cùng, mấy người bắt đầu lên tiếng:

"Nữ nhân bị Hắc Nguyệt giáo tẩy não nghe nói sẽ trở thành đồ chơi của nam nhân, chúng ta dù có chết trong trong còn đường trở thành cường giả còn hơn trở thành một món đồ chơi không có linh hồn."

Hồng Phất Nữ cười khổ nói:

"Bạn học này nói rất đúng, trong hai nội gián bị phát hiện thì có một nữ sinh sau khi thoát khỏi khống chế của Hắc Nguyệt giáo thì đã khai ra rằng nàng từng quan hệ với trên 1000 người nam nhân do thất bại trong việc lấy tin tức.

Bây giờ nàng ta đã được đưa đi đến nhà giam tại vùng cực rồi, lấy lại tư duy thì nàng ấy chỉ muốn thoát khỏi xã hội này bởi như thế nhục nhã không thể tưởng, gia đình hai người này cũng đã bị Hắc Nguyệt giáo ăn mòn.

Có rất nhiều người gia đình đã bị ăn món từ trước cả khi bọn họ biết tới Hắc Nguyệt giáo thế nên nhà trường càng không thể thông báo cho gia đình các em, tình hình lúc này đã quá mức tệ hại rồi chúng ta không thể mất thêm ai nữa, hai người kia vốn là siêu cấp thiên tài bây giờ thì sống không bằng chết."

Tiếng bàn tán xôn xao trở lại, những nữ nhân ở trong lớp học không ngờ được mọi chuyện lại khủng khiếp như thế, đừng nói một ngàn mười người đã vượt xa trí tưởng tượng của các nàng rồi, chả sao nhà trường lại che giấu thân phận của hai nội gián.

Nếu cứ công bố ra thì hai người đó tương lai coi như xong, dù sao bọn họ cũng chỉ bị Hắc Nguyệt giáo dùng ma thuật tà ác không chế thôi chứ không phải không cứu được, mọi người ai lấy cũng thở dài ra một hơi, bây giờ ai phản đối quyết định của nhà trường thì chẳng khác nào chống lại tất cả những người khác.

Sáng hôm ấy dưới sự dẫn dắt của Băng Thần ba mươi người kia phối hợp cùng giáo viên lan truyền tin đồn ra ngoài, các bạn học của Băng Thần cũng bị hắn lợi dụng vào mục đích lan truyền, những người phản đối gay gắt nhất thì bị nghi ngờ.

Thiên Vương học viện có quá nhiều học sinh thế nhưng thông tin như một làn sóng quét ngang qua, để triệt để hơn nhà trường còn mời mấy người khởi nguồn làn sóng phản đối lên phòng giám thị với lý do điều tra, sau đó lại phát hiện thêm ba cái nội gián nữa thì mọi người mới thực sự chấp nhận chuyện này.

Hôm ấy chưa chính thức học với những học sinh mới, được về nhà sớm Băng Thần cũng rất thoải mái, Băng Thần thoải mái bởi mình được đi cùng Lam Ngọc đi gặp mặt một nội gián khác.