Thú Tu Thành Thần

Chương 530: Thảm kịch




Hoàng Đế đi vào trong căn phòng nơi hai người đang tâm sự rồi nói:

"Hai người các ngươi mau chuẩn bị đi thời gian bái được sắp tới rồi."

Băng Thần mỉm cười nói:

"Ta đã chuẩn bị xong rồi, chỏ mỗi việc khoác thêm một tấm áo thôi mà."

Âm Thiên Mị cũng cười nói:

"Ta cũng đã chuẩn bị xong rồi."

Hoàng Đế mỉm cười nói:

"Ngươi mau dắt tay nàng đi ra khỏi phòng đi, từ lúc này con gái chúng ta giao cho ngươi."

Băng Thần mỉm cười nói:

"Những thứ này ngài có thể yên tâm tuyệt đối, ta cũng quên không đưa sính lễ lên cho ngài."

Băng Thần lấy từ trong giới chỉ ra một cuốn sách đưa cho Hoàng Đế rồi nói:

"Ta không có cái gì nhiều, một chút này coi như lòng thành của ta."

Hoàng Đế mở ra cuốn sách sau đó ánh mắt sáng lên nói:

"Được lắm hiền tế, còn Mị nhi thì sao?"

Băng Thần mỉm cười nói:

"Sau này nàng sẽ là vợ ta, đảm bảo đồ ta đưa cho nàng sẽ chỉ có tốt hơn thứ ngài cầm thôi."

Hoàng Đế mỉm cười nói:

"Mị nhi có đứa em gái năm nay mới mười tuổi ngươi có cần không góp gạo nuôi mai sau ta gả luôn nàng cho ngươi."

Âm Thiên Mị không biết trong cuốn sách có thứ gì mà làm cho cha mình nói ra những lời không biết xấu hổ như thế, Băng Thần đang tính từ chối thì Thiên Thư nói:

"Chủ nhân ngươi đồng ý đi cô bé mười tuổi kia chính là người cuối cùng ngài cần tìm đấy."

Băng Thần bỗng nhiên ánh mắt sáng lên sau đó lấy ra một cái không gian ma giới đưa cho nhạc phụ đại nhân rồi nói:

"Đây là thứ ta dùng để ngài nuôi nàng, hi vọng như thế đã đủ."

Âm Thiên Mị nhéo eo Băng Thần một cái rồi nói: 

"Huynh nghiêm túc sao?"

Băng Thần mỉm cười nói:

"Nàng là siêu cấp mỹ nhân thế nên chắc chắn em gái nàng cũng không kém bao nhiêu, tại sao ta không cho mình một cơ hội đê đầu tư có lời cơ chứ."

Âm Thiên Mị mỉm cười nói:

"Nhỡ mãi sau nàng không thích huynh thì cũng phải gả cho huynh ư?"

Băng Thần mỉm cười nói:

"Nàng không cần lo, tỷ tỷ của nàng ấy là nàng ta còn câu được huống chi nàng ấy."

Âm Thiên Mị vuốt tràn nói:

"Thôi ta kệ huynh, ngươi cùng cha ta muốn làm gì thì làm."

Băng Thần bàn tay nắm chặt lấy bàn tay nhỏ bé của nàng rồi nhẹ nhàng nói:

"Chúng ta đi thôi, cùng cầu chúc cho tương lai sẽ tốt lành."

Âm Thiên Mị mỉm cười nói:

"Ta tin tưởng tương lai của hai chúng ta sẽ tốt lành."

Hai người trai tài gái sắc nắm tay nhau đi ra ngoài lễ đường, một người giám mục đứng trên đài cao chờ đợi sẵn, đợi Băng Thần cùng Âm Thiên Mị đi tới trước mặt thì hắn ta mới nói:

"Hai người là những đứa con của Sinh Mệnh Nữ Thần, ta nhân danh người đại diện của Sinh Mệnh Nữ Thần cho phép ai con tới với nhau, từ nay hai người sẽ là vợ chồng đồng cam cộng khổ sống chết không bỏ."

"Bùm, bùm, bùm."

Lúc này bầu trời vốn đã tối lại trở lên sáng rực với muôn vàn các loại màu sắc của pháo hoa, Băng Thần vui vẻ nhìn ngắm rồi nói với Âm Thiên Mị:

"Để cho mọi người vui vẻ với nhau còn chúng ta đi nghỉ ngơi thôi, phía dưới ta cũng chẳng quen ai, mấy người này lại mới thua ta, xuống dưới chẳng khác nào diễu võ giương oai, như thế sẽ không tốt cho danh tiếng của hoàng gia Thiên La.

Âm Thiên Mị gật đầu nói:

"Được thôi "

Nàng cùng hắn đi gần về đến phòng thì Âm Thiên Mị nói:

"Băng Thần sao ta cứ có cảm giác nao nao làm sao ý nhỉ?" 

Băng Thần ghé sát tai nàng nói:

"Đó là bởi vì sắp có một người con gái sắp biến thành một người phụ nữ chân chính."

Âm Thiên Mị nhìn xung quang rồi vỗ vai hắn nói: 

"Huynh sao có thể nói ra những lời xấu hổ như thế?"

Băng Thần đưa tay bế nàng lên rồi cười nói:

"Tối nay nàng sẽ là người phụ nữ của Băng Thần ta."

Thiên Thư lúc này bỗng nhiên lên tiếng nói:

"Ta điều tra được trong đêm nay sẽ có rất nhiều thủ tục các ngươi phải thông qua, thời gian phát tác của nàng ấy cũng chỉ còn có gần một tiếng, chưa kể theo ta cảm nhận thì trong hoàng cung đêm nay chắc chắn có biến."

Quả nhiên Băng Thần vào phòng thì đã thấy mấy người nữ nhân đợi sẵn ở đó, khi thấy hai người vào trong phòng thì một người nói: 

"Phò mã cùng công chúa nhanh chóng hoàn tất nghĩ lể để còn động phòng."

Băng Thần không còn cách nào khác ngoài đồng ý, sau khi trải qua lớn nhỏ năm loại nghi lẽ thì người này cúi đầu nói:

"Từ giờ khắc này tất cả các nữ nhân trong hoàng cung đều sẽ đi ra ngoài thành tá túc một đêm phạm vị ai dặm xung quanh sẽ chỉ còn công chúa lãnh lấy ban ơn của nữ thần trong ngày trọng đại nhất của cuộc đời mình."

Băng Thần thấy mọi thứ đã xong hết thì vui vẻ hẳn lên, đợi cho mấy người này lui hết thì hắn lập tức ôm nàng ta đặt lên trên giường hôn lấy đôi môi đỏ mọng ngay lập tức đi vào trận chiến.

Đại Sảnh hoàng cung 

Một nắp hầm được đẩy ra từ đó đi ra hơn một trăm người đứng tản ra, có người thanh niên hỏi:

"Chúng ta nhất định phải làm thế sao?"

Một người khác tức giận nói:

"Mấy đệ muốn tiểu muội tới vào tay nam nhân khác ư?"

Hắn thở dài một hơi rồi nhẹ giọng nói:

"Chúng ta bây giờ chỉ cần sử lý đám người say xỉn kia đồng thời giết chết tên phò mã kia thì tiểu muội chúng ta ai cũng còn cơ hội."

Bọn họ đi tới gần nơi đám người tham gia tuyển rể đang nhậu nhẹt giải sầu chuẩn bị ra tay thì bỗng có một mùi thơm tỏa ra khiến cho tất cả bọn họ đều cảm giác cơ thể nóng rực, đám người này không biết thảm kịch mà họ suốt đời không thể quên sắp sửa diễn ra.