Thú Tu Thành Thần

Chương 506: Ác ma




Ngọc Tâm cùng tất cả mọi người đều nhìn lên trên không trung người đang lơ lửng, lúc này Băng Thần tu vi đã không còn là Vũ Thần Cửu Trọng nữa mà đã là Siêu Thoát Ngũ Trọng Thiên.Băng Thần không khỏi vui thích quan sát Ngọc Lan, hắn ta giả thuyết hoàn toàn chính xác.

Tính danh: Ngọc Lan 

Thực lực: Vũ Hoàng Ngũ Trọng Thiên ( Thủy hệ) 

Huyết mạch: Thủy Thánh Thiên (Thần cấp) 

Thể chất: Đại Âm Ngọc Thể 

Đẳng cấp: 3

Lực lượng: 2.5 triệu 

Tốc độ: 2 triệu 

Trí lực: 25

Thiên phú: 88

Hồn lực: 15000

Pháp lực: 15300

Nguyên tố: Thủy

Tuổi thọ: 2 vạn 

Độ thiện cảm: 100 (Sinh tử không đổi)

Danh hào: Nhân Hoàng (khí thế ảnh hưởng đến tầng thực lực yếu hơn bản thân Vũ Sĩ 90% giảm 10% theo mỗi tầng thứ. Cùng tầng thứ mỗi tiểu cảnh giới 1%.Tương tự đối với Yêu thú.Ảnh hưởng yếu đi khi đối phương huyết mạch cao cấp.) 

Ngọc Lan đã không làm cho hắn ta thất vọng nàng đã thức tỉnh Đại Âm Ngọc Thể, sau khi lấy được trinh tiết của nàng tu vi của hắn ta lập tức lên tới Siêu Thoát Ngũ Trọng, Ngọc Tâm Siêu Thoát Nhất Trọng còn người thái thượng hơn một bậc hắn búng tay họ cũng chết.

Nghe Băng Thần dùng giọng điệu kiêu căng như thế nói chuyện người đại trưởng lão tức giận nói:

"Ngươi là ai dám nói chuyện với chúng ta...."

Băng Thần không nề nà hắn còn mỹ nhân đang ăn dở làm gì có thời gian nhây với nàng ta, một búng của Băng Thần thì người kia đã không thấy đâu nữa, chỉ thấy một vệt máu từ chỗ nàng sau đó lan rộng lên bờ tường.

Hắn mỉm cười nói với Ngọc Lan:

"Hai nàng ta đã làm được, ít ra cũng nói thành lời bây giờ ta nghĩ ngươi có thể tha thứ cho họ rồi đấy."

Ngọc Lan cười nói nàng bây giờ sao làm trái ý Băng Thần, nàng nhìn thẳng Ngọc Tâm rồi nói:

"Ta tha thứ cho các ngươi."

"Đét "

Băng Thần vỗ mông nàng một cái nói:

"Ngươi lại nhầm nữa rồi, " ta tha thứ cho hai ngươi mới đúng ", người truyền đạt kém quá nhìn ta mà học hỏi này."

Băng Thần mỉm cười nói với người Thái thượng trưởng lão:

" Bây giờ ngươi giết hết những người năm đó đồng ý đẩy mẹ của Ngọc Lan là Ngọc Thiến ra khỏi gia tộc thì ta tha cho ngươi hoặc là ta giết chết ngươi sau đó tự tay giết hết những người đó, ngươi có một phút để suy nghĩ."

Người Thái thượng trưởng lão suy nghĩ một chút rồi nói:

"Có quá nhiều người....."

Bụi phấn tung bay trong gió, Băng Thần thở dài nói:

"Bây giờ ai có thể nói cho ta biết nếu không ta đành giết sạch vậy."

Một người vội vã đứng ra nói:

"Ta có thể chỉ cho ngài những kẽ năm xưa đã làm cho hai mẹ con Ngọc Thiến bị đẩy ra khỏi gia tộc."

Băng Thần ngạc nhiên hỏi:

"Còn ngươi thì sao?"

Nàng sững người sau đó nói:

"Ta nghĩ đó chỉ là sai lầm và ta sẽ lấy công chuộc tội."

"Phẹt " 

Nàng ta đã biến thành một đống hỗn độn dính trên tường, Băng Thần ngoáy tai nói:

"Không lẽ năm đó không có ai phản đối ư thề thì ta đành phải giết hết cho gọn vậy."

Bỗng nhiên Ngọc Tâm lao lên ôm lấy chân hắn nói:

"Xin ngươi tha cho bọn họ, trong đó còn có rất nhiều người vô tội, chính tay ta sẽ xử lý bọn họ, cầu xin ngươi."

Băng Thần mỉm cười nói:

"Con người ta chỉ duy lợi mà làm, ngươi đã cầu xin thì phải trả cái giá tương ứng, ngày mai nếu ta còn thấy có ai đó từng làm việc thất đức kia sống sốt thì ta sẽ truy tìm từng người một của Ngọc gia rồi giết chết."

Hắn nói xong liền biến mất khỏi Ngọc gia mang theo Ngọc Tiên, Ngọc Tâm cũng không dám chống đối hắn ta bởi nàng biết bây giờ mình cần phải làm gì, khi nàng quay mặt lại nhìn thì những người kia cả người đều lạnh buốt.

Đêm ấy Ngọc gia chỉ còn những tiếng là thất thanh, tiếng cầu xin lẫn lại với nhau mà kẻ đầu xỏ Băng Thần thì chẳng hề quan tâm.

Hắn ta đi đến một nơi sau đó kéo hai nàng vào trong Kim Long Trù Phòng, Ngọc Tiên quá sợ hại lui về đằng sau, Băng Thần nhìn Ngọc Lan rồi nói:

"Nàng ta có huyết thống trực tiếp với nàng, chưa kể giết nàng thì mẹ nàng chưa chắc đã vui thế nên ta muốn nàng phải trả một cái giá khác."

Đúng lúc này Ngọc Thiến cũng đi ra, vừa nhìn thấy Ngọc Tiên nàng ta liền cực kỳ giật mình nói:

"Người là Ngọc Tiên?"

Ngọc Tiên cũng giật mình nhìn nàng nói:

"Ngọc Thiến có phải muội không?"

Nói xong nàng chạy tới ôm lấy muội muội của mình rồi khóc nói:

"Ta tìm muội bao nhiêu lâu muội có biết không, xin lỗi vì khi xưa đã đẩy ngươi ra khỏi gia tộc."

Ngọc Thiến cũng khóc lóc nói:

"Ta mới là người cần xin lỗi vì đã đẩy tỷ cùng mẹ vào tình cảnh khó khăn chỉ vì tính trẻ con của mình." 

Hai nàng đang sùi sụt thì đã thấy Ngọc Lan không mảnh vãi lui đến chỗ bọn họ, Băng Thần mỉm cười nói:

"Ngày vui thế này phải ăn mừng chứ nhỉ?"

Hắn ta búng tay một cái lập tức quần áo các nàng đều không thấy còn Băng Thần chỉ mỉm cười nói:

"Ta cũng nên vào bữa tiệc của mình thôi."

Nói xong hắn ôm lấy Ngọc Tiên bắt đầu nhấm nháp nàng từng chút từng chút một.

"Tha cho ta, đừng đụng vào nơi ấy."

Tay nàng liên tục đập lão lưng của hắn nhưng không thể đầy hắn ta ra, một lúc sau nàng chỉ còn rên rỉ yếu ớt lâu lâu thì thầm:

"Tha cho....... ta....... a..... a "

Băng Thần mắc kệ nàng vác súng lên chiến trường, sau đó hắn lập tức cảm giác thân thể tràn đầy thư sướng.

Tính danh: Ngọc Tiên

Thực lực: Pháp Thần Nhất Trọng Thiên ( Thủy hệ) 

Huyết mạch: Thủy Thánh Thiên (Thần cấp) 

Thể chất: Thiên Âm Thần Thể (Đang thức tỉnh) 

Đẳng cấp: 61

Lực lượng: 5100

Tốc độ: 3900

Trí lực: 33

Thiên phú: 88

Hồn lực: 4 tỷ

Pháp lực: 4.2 tỷ

Nguyên tố: Thủy

Tuổi thọ: 30 vạn

Độ thiện cảm: 40 ( Ghét bỏ)

Danh hào: Nhân Thần (khí thế ảnh hưởng đến tầng thực lực yếu hơn bản thân Vũ Hoàng 90% giảm 10% theo mỗi tầng thứ. Cùng tầng thứ mỗi tiểu cảnh giới 1%.Tương tự đối với Yêu thú. Ảnh hưởng yếu đi khi đối phương huyết mạch cao cấp.) 

Băng Thần vuốt ve đang rên la trong đau đớn vì bị phá thân Ngọc Tiên nói:

"Quả nhiên ta không phải thất vọng, tìm thấy ngươi thật là tốt bảo bối, ta đảm bảo ngươi sẽ lên mây nhanh thôi."

Thật lâu sau đó Băng Thần mới giật mình tỉnh lại, ba người nữ nhân này thể chất đều khiến cho bất cứ nam nhân nào đê mê, một loại thì hắn còn có thể kìm nén, ba loại thì làm cho hắn chinh phạt đến mức quên mất cả thời gian đang trôi.

Ngồi sang một bên nhìn ba cỗ thân thể trắng bóng sáng lên vì mồ hôi Băng Thần bỗng nhìn có một cảm giác rất có thành tựu một ý tưởng rất ta ác đang nảy sinh trong đầu hắn ta, tên bạo quân chết tiệt ngày nào trong hắn lại trỗi dậy mãnh liệt.