Thú Tu Thành Thần

Chương 5: Dùng kế săn thú




Hắn đã có tính toán bản thân yếu vô cùng bởi thân xác này là một tiểu hồ ly chỉ có hai tuổi mà thôi.Chính vì thế chỉ có hai lựa chọn một là dùng kế diệt địch hai là giết kẻ yếu đuối hơn mình ít hồi báo nhưng nguy hiểm thấp hơn rất nhiều.

Tối qua hắn nhìn thấy cuộc chiến giữa Bạch Vân Báo và Thanh Lang đàn sói hắn bỗng nảy ra môt ý tưởng liều lĩnh thế nhưng thanh niên Việt Nam nói là làm.Đặc biệt hắn còn có kế hoạch rõ ràng rồi lên không có gì nguy hiểm lắm mà dù sao nguy hiểm thì cũng gặp nhiều lắm rồi.

Hắn quyết định cả hai cùng phối hợp để làm việc có hiệu quả cao hơn.Nếu chỉ bắt con mồi yếu hơn hắn rất có khả năng hết thời hạn vẫn không hoàn thành nhiệm vụ.Vả lại với một điểm sức mạnh kia tìm yếu hơn mình con mồi cũng rất khó.

Còn giết kẻ mạnh hơn mình thì quá nguy hiểm vận khí kém rất có thể mất mạng như chơi.Nếu chỉ có hắn hẳn sẽ liều nhưng nếu hắn chết hồi sinh Mai Hân là vô vọng.Có nghĩa hắn coi như hại chết Mai Hân một lần nữa,điều đó không thể xảy ra lần nữa.

Lên hắn sẽ chọn kẻ mạnh đã yếu đi để giết như thế phù hợp với cả hai điều kiện này nghiêm túc thực hiện kế hoạch trong đầu mình đã vạch ra. Ngồi yên tinh toán cặp long lanh quan sát xung quanh rồi bông nhiên đứng dậy bắt đầu làm việc.

Hắn lại chỗ cây cối bị phá huỷ sau trận chiến đấu của Hoàng Kim hổ và vị Vũ Vương kia.Dùng răng cắn gãy cành cây vô tình lộ ra sắc nhọn vết gãy giống như những thanh giáo vậy,ánh mắt không ngừng đánh giá những thư mình vừa gặm gãy như người thợ thủ công tỷ mỉ.

Thức hải

Sát Thần Kiếm nghi ngờ:"Hắn đáng nhẽ phải đi tìm con mồi chứ sao lại đi gặm cành cây thế kia.Không lẽ lúc nhập hồn sảy ra sai sót hồ ly kết hợp nhân loại ra chó thích gặm xương."

Sát Thần Kiếm rất bức xúc nhiệm vụ hắn giao nhiệm vụ chỉ có hai ngày mà tên này đi gặm cành cây đùa nhau à.Vừa nãy còn khẳng định chắc cú như thế với Thiên Thư cơ mà thay đổi nhanh thế.Ông cha ta có câu "lật mặt như trở bàn tay " trong mắt của Thiên Thư Băng Thần tiểu hồ ly đúng là dạng này.

Thực ra đối với Băng Thần thì lật măt hắn làm rất thường xuyên và vô cùng đẹp,đẹp đến không thể tin nổi.Nhất là cái lần hắn bắt được tên trong đám buôn ma túy đã sát hại Mai Hân kẻ đó khi ấy đã là một giám đốc của một công ty.Kẻ này bảo sẽ cho hắn tất cả để đổi lấy mạng sống của gia đình và hắn thật đưa toàn bộ tài sản vào trong tay Băng Thần,khi nghe được câu này:"Ta mà sai lời hứa thì sẽ không phải con người."

Thế nhưng phím "enter" vừa rơi xuống thì bốn tiếng "đoàng....đoàng "vang lên lanh lảnh gia đình hắn chết ngay trước mặt hắn toàn bộ thế giới tan vỡ.Hắn không hề nỏi điên lao tới mà rất bình tĩnh hỏi Băng Thần:"Tội lỗi của ta lớn đến đâu thì liên quan gì đến họ."Giọng nói âm trầm như gió đông rít.

Trả lời hắn là giọng nói lạnh băng như ác quỷ:"Họ có tội,lại là tội rất nặng ta không thể tha thứ được."Thấy kẻ kia mặt đơ ra không hiểu thì Băng Thần tiếp tục nói tiếp:"Họ cho ngươi hạnh phúc."Kết thúc tiếng súng lại vang lên nhưng lần này là 10 phát sau đó Băng Thần rời đi trong căn nhà gần 20 bình ga cỡ lớn khiến căn nhà tan thành từng mảnh.

Tiếng gió ù ù bên tai như tiếng người đang oán thán Băng Thần mỉm cười:"Ta đã không còn là con người từ lâu rồi." Gió không còn nữa chỉ còn tiếng xe cứu hỏa từ xa vang lên tiếng mọi người xung quanh bàn tán Băng Thần tự nhiên đi ngược hướng dòng người rồi biến mất trong màn đêm tĩnh mịch.

Thiên Thư:"Vớ vẩn có ngươi mới là chó ngu thì không cần phải lên tiếng làm gì.Còn sợ không ai biết mình ngu ngốc sao.Giống hệt tên Chiến thần kia đầu toàn cơ bắp.Muốn diệt địch có nhiều cách đâu cần thiết phải cứ xông vào là được."

Sát Thần Kiếm nghe nhắc đến Chiến thần thì trầm mặc.Thiên Thư thấy thế thở dài nói:"Ngươi rời đi đảm bảo cho hắn bình an.Hắn tuy ngốc nghếch nhưng có tình có nghĩa người này chắc chắn sẽ không luyện hóa ngươi."

Không gian như dừng lại không ai nói gì nữa tất cả như chờ đợi lời nói từ Thiên Thư đợi khai sáng kéo người lạc lối ra khỏi bóng đêm mịt mù.Thiên Thư đương nhiên biết mình phải nói gì hắn nhẹ nhàng thở dài rất bất lực.

Thiên Thư ngưng thần nhìn qua Sinh Mệnh Ngọc Điệp và Nguyên Tố Thần Thạch sau đó nói tiếp giọng nói cũng có lo lắng:

"Nếu ngươi ở lại thậm chí Sinh Mệnh Ngọc Điệp và Nguyên Tố Thần Thạch ở lại 7 tên kia sẽ nghi kỵ rằng bất cứ lúc nào người kia sẽ luyện hóa các ngươi.Còn về phần chúng ta cùng ở lại thì 7 tên kia sẽ không do dự mà luyện hóa chúng ta khi đó 7 kẻ đó đều tiến cấp.Mà như các ngươi đã biết Thần giới các vị thần luôn có xích mích rời đi là để đảm bảo cán cân không sụp đổ."

Thiên Thư lại nói:"Chúng ta phải đồng lòng đào tạo chủ nhân mới để hắn giúp chúng ta ngươi hiểu chứ.Chỉ cần hắn đủ mạnh thì sẽ có thể giúp Chiên Thần đám bọn họ ta và những kẽ khác đã chọn sai chủ nhân.Nhưng không thể để ngươi và Sinh Mệnh Ngọc Điệp, Nguyên Tố Thần Thạch cũng như không thể chịu sai lầm hậu quả bọn ta gây ra."

Thiên Thư nói nhiều vậy vì để Sát Thần Kiếm không có sạn trong lòng vì hắn là kẻ quan trọng nhất để Băng Thần tăng sức mạnh nhanh chóng.Giống như Chiến thần xưa kia vạn năm tu luyện tiến Thần giới.



Sát Thần Kiếm ngửa mặt thở dài sau đó lại tràn ngập quyết tâm rực cháy. Ánh mắt tràn ngập quyết tâm tuy có đôi chút giãy dụa nhưng mau chóng quyết định.Cả thân thể có một đạo phong ấn tan vỡ,khuôn mặt kiên định dẫu hai dòng lẹ chảy dài."

Sát Thần Kiếm:"Thiên Chiến duyên chủ tớ đứt đoạn nhưng tân chủ nhân ta toàn lực giúp hắn.Hi vọng hắn có thể giúp được ngươi bảo trọng huynh đệ hi vọng sớm ngày gặp lại ngươi."

Thần giới Chiến thần điện

Chiến thần Chiến Thiên tròng mắt chảy ra huyết lệ thì thào:"Ta hiểu rồi bảo trọng người anh em.Chúc ngươi bình an sớm ngày gặp lại."

Sát Thần Kiếm nói với Thiên Thư:"Giúp ta truyền cho hắn có thứ này hắn sẽ tiến bộ thật nhanh."

Thiên Thư giật mình không ngờ ngốc nghếch Sát Thần Kiếm lại làm dứt khoát như thế.Thấy thế Sinh Mệnh Ngọc Điệp và Nguyên Tố Thần Thạch ánh mắt giãy giụa nhưng cũng nhanh chóng rút đi thiên phú đã gia trì lên chủ nhân của chính mình.

Thiên Thư vô cùng hài lòng nói:"Các ngươi hiểu ra là tốt rồi.Nhưng khó lấy được mới biết trân quý phải đánh đổi mới có được đó là điều tất yếu."

Ngoài kia Băng Thần đã gặm ra rất nhiều cành gẫy khá nhọn sau đó chống thật chắc vào sau một bụi cây sau đó đi tìm con mồi yếu hơn mình.Không lâu sau hắn tìm được một vũng nước có rất nhiều ếch mỗi con đều to gấp đôi ếch ở trái đất.

Xông đến dứt điểm toàn bộ ếch trong vũng nước.Tuy sức mạnh ngang nhau nhưng ỷ lại vào hàm răng sắc bén lên nhẹ nhõm chiến thắng giết xong cảm thấy thân thể chẳng những không mệt mỏi còn tràn đầy sức mạnh khẽ niệm "bảng chỉ số".

Tính danh:Băng Thần

Thực lực:Dã thú thành niên

Đẳng cấp:0

Exp:6/10

Lực lượng: 5

Thiên phú: 11

Tốc độ: 3

Trí lực:20

Hồn lực:0,4

Pháp lực: 0

Nguyên tố: Chưa có

Tuổi thọ:20

Danh hào: Chưa có

Nhiệm vụ: Hồi sinh Mai Hân (0/50),Tiến cấp yêu thú (Lực lượng:5/20,Trí lực:20/5).

Băng Thần cuối cùng cũng hiểu mình được 1/10 sức mạnh của mục tiêu bị tiêu diệt.Băng Thần chính bản thân cũng cảm giác được sức mạnh của mình mới có được.Tốc độ cũng tăng cường.Đối với kế hoạch tối nay càng yên tâm,hơn thế nữa là hắn triệt để tin tưởng hệ thống có thể hồi sinh Mai Hân.

Lại cảm khái nếu từ lúc làm sát thủ đã có hệ thống thì hắn có thể mặc quần sịp bay lên trời rồi.Cảm khái thì cảm khái nhưng hắn vẫn phải chuẩn bị cho tối nay làm một vố lớn ăn thì khỏe khoắn nếu thất bại nghĩ đến đây ánh mắt lại hung ác lên:"Không ta sẽ không thất bại.ta cũng không được phép thất bại."

Tuy đã tính toán rõ ràng nhưng cẩn thận kiểm tra vẫn tốt hơn dù sao sai sót là mất mạng nhỏ.Sau khi đã chắc chắn mọi thứ hắn tìm chỗ nghỉ ngơi và chờ đợi, liên tục suy nghĩ các trường hợp sẽ xảy ra các nguyên tố bất ngờ.Tính cả đường lui tính cả nếu thất bại sau phải làm thế nào để hoàn thành nhiệm vụ.

Hoàng hôn buông xuống đỏ thắm cả một phương trời.Nhuộm lên vạn vật như là một thế giới khác.Chim chóc ngừng hót không gian im lặng tràn đầy cô tịch ánh mắt của tiểu hồ ly híp lại cả thân thể bất động hòa vào khung cảnh.

Mặt trời biến mất ánh trăng lưỡi liềm thay thế.Ánh sáng nhạt nhòa đầy huyền ảo,êm dịu và thánh khiết.Côn trùng tiếng kêu liên hồi.Trên cành cây tiểu hồ ly mở mắt duỗi mình.

Đến lúc thị hoạch con mồi của nó mục tiêu là một con Bạch Vân Báo yêu thú trung kỳ.Sở dĩ Băng Thần dám ra tay vì hôm qua đã thấy nó bị thương khá nghiêm trọng do tiêu diệt một con Thương Lang yêu thú sơ kỳ đỉnh phong mất rất nhiều máu.

Mà Bạch Vân Báo lại có một khuyết điểm trí mạng lên mới bị thương nặng nề như thế.Đó là da thịt quá mức mềm mại thường được các Vương tộc quan to lấy làm quần áo và chăn gối.Cô chủ cũ của tiểu hồ ly Nhạc Thanh Thanh hơn một nửa quần áo làm từ da lông của Bạch Vân Báo.

Hắn nhàn nhã đi đến một gốc cây đại thụ học theo loài chó dơ chân lên tiểu sau đó khẽ thấp mông "phẹt" "tinh hoa" suốt hai ngày đã ra hết.Một cơn gió thổi qua Băng Thần nhàn nhã chầm chậm rời đi.Chỉ tầm hơn mười giây qua đi ngoài hốc cây đứng một con sắc mặt vặn vẹo một con báo có sọc trắng.

Ánh mắt ấy tràn ngập không thể tin tưởng xem đã đi xa khoảng năm mươi mét tiểu hồ ly như đang tự hỏi:"Sao nó dám?"

Ngay lập tức nổi giận đuổi theo,đã sớm đoán được cấp tốc bỏ chạy sau đó.Hắn lao qua một bụi cây đó quẹo trái mà Bạch Vân Báo ủi qua bụi cây đuổi theo thầm nghĩ:"Chỉ thế mà muốn thoát ư mơ đi."

Sau đó dùng thú ngữ gào lên:"Tiểu tử dám làm bậy trước cửa nhà ta.Không lâu ngươi liền là một bãi phân."

Tiểu hồ ly không trả lời chỉ có từ mông thoát ra tiếng"phủm" như đáp trả.Bạch Vân Báo mất đi lý trí lao tới tăng hết tốc độ đến mức giới hạn.Chỉ còn cách nửa mét.

Tiểu hồ ly lại lao vào một bụi cây Bạch Vân Báo cũng lao vào nhưng sau đó từ bụi cây vàng ra vài âm thanh trầm thấp"sọt....sọt....sọt.....sọt......"

Bạch Vân Báo văng ra xa hơn năm mét trên thân cắm đầy những cành cây.Đặc biệt một cái xuyên vào giữa ngực.Dõi mắt nhìn về xa con tiểu hồ ly ánh mắt đầy ý cười nhìn nó.Sau đó hai chiếc đuôi trắng muốt siết chặt cổ nó hơi vùng vẫy.

Một lúc sau bóng tối vĩnh hằng ùa tới.Tất cả kết thúc khu rừng lại lặng im.