Thú Tu Thành Thần

Chương 232: Đầm lầy hoang tưởng




Băng Thần không cần nghĩ cũng biết Đoàn Dự đang thầm cảm ơn mình, hắn vẫn vững bước tiến về phía trước, cấp năm mươi thu phục thành công hai con vật kia có vẻ hấp dẫn nhưng có điều đối với hắn nhiệm vụ quan trọng hơn.

Hắn mới đi không có bao nhiêu lâu đã có người bắt nạt đến Nữ Nhi Hồng rồi, tốt nhất làm xong nhiệm vụ rồi đi vể giết gà dọa khỉ. Nhờ Hắc Vân Ngưu cày thẳng một đường thế nên Băng Thần rất nhanh ra khỏi rừng cây cũng như lên thêm một cấp chỉ số lại tăng tiến rõ ràng.

Nhân vật: Băng Thần (Cấp 32)

Exp: 200000 /3200000

Huyết mạch: Long Huyết (18 %)

Chức nghiệp:Quang Ám Tử Thần 

Sinh lực: 56000

Lam: 1006210

Công kích: 6600

Phòng thủ:3010

Tốc độ: 3640

Trí lực: 550

Thể chất: 2750

Ác Quỷ Tốc Biến (cấp 20),Thiên Sứ Tốc Biến ( Cấp 20), Hắc Ám Hàng Lâm (cấp 20),Quang Minh Cầu (cấp 20),Hắc Ám Giết Chóc (cấp 20),Quang Minh Ám Sát ( cấp 20) Dung Hợp Chiến Đấu.

Ngọc Thỏ cùng tiểu Long nhìn hắn từng bước đi tới giết rất nhiều quai vật mạnh mẽ đã thế lại còn đi đến vùng quái vật mạnh mẽ hơn, thấy Băng Thần đi nhanh về phía trước thì nó thắc mắc:

"Chẳng lẽ ngươi đến vùng cấp cao này để lấy nhiều kinh nghiệm hơn, theo ta biết thì một con quái vật ở đây tùy tiện cũng có thể giết được ngươi."

Băng Thần nhìn nó nói:

"Ai nói là ta muốn giết quái vật thế?"

Ngọc Thỏ nhìn hắn hỏi:

"Thế ngươi không định lên cấp 50 sao?"

Băng Thần mỉm cười nói:

"Ban đầu ta cũng định thu phục hai ngươi nhưng khi ta không có mặt thì người của ta đang bị kẻ khác nhắm tới, ta cố hắng hoàn thành nhiệm vụ về thì hơn, họ cần ta hơn ta cần các ngươi."

Ngọc Thỏ cùng tiểu Long đồng thời trầm mặc lại, có vẻ như họ đã đánh giá quá cao chính mình rồi, bỗng chốc cả hai rơi vào rối loạn, quy phục hắn họ cũng đã tính đến, hắn không đáng để quy phục họ cũng tính đến, nhưng hắn không thèm bọn họ thì cả hai không tính tới.

Ngọc Thỏ đè nén sự gấp gáp của mình nói:

"Chúng mạnh như thế, tiềm năng như thế không lẽ không đáng để ngươi cố gắng "

Băng Thần nhìn hai đứa chúng nó vẻ mặt hơi cười nói:

"Các ngươi thân thế, thiên phú như thế nào ta không cần biết, thế nhưng không có người hỗ trợ tài nguyên các ngươi có thể nên nhanh được không?"

Hắn thở dài thành thật nói:

" Các ngươi mấy ngày vẫn dậm chân tại chỗ trong khi đó hai đứa chúng nó đã lên cấp 20 còn các ngươi thì vẫn chẳng có tiến bộ, đến lúc bằng cấp cũng không xa xôi lắm đâu.Cuối cùng thì sao các ngươi muốn đợi trăm ngàn năm để tiến bộ hai nương theo nhân loại trăm năm bay nhanh."

Hắn không dừng lại trầm giọng nói:

"Huống chi các ngươi tỏ thái độ như thế ta vốn chỉ là rảnh quá muốn tìm chuyện giải trí thôi còn các ngươi thì chẳng đáng gì cả, ta chỉ nói thật ta muốn có sủng thú chứ không phải ông nội."

Hắn vuốt đầu Ngân cùng Bạch nói:

"Nhìn xem nếu ngươi vào vị trí của ta ngươi sẽ chọn đầu trâu này hay hai đứa các ngươi, ta chỉ nói vậy thôi các ngươi có thể đi rồi "

Thu Hắc Vân Ngưu vào sủng thú không gian sau đó hắn bước thẳng về đằng trước không thèm quan tâm lấy hai con thú kia, trong lòng hắn nghĩ gì thì sẽ nói thế chúng tiếp nhận hay không thì tùy.

Địa hình nơi đây khá trắc trở khiến tốc độ di chuyển của hắn chậm lại,bỗng nhiên Ngân cùng Bạch nhìn về phía trước sau đó rộn cả lên, Băng Thần nhíu mày nhỏ giọng:

"Rốt cuộc có chuyện gì?"

Bạch dùng giọng non nớt nói:

"Phía trước có ảo giác phải cẩn thận "

Băng Thần lấy ra Lam Thần Dây Chuyền đeo vào phía trước quang cảnh lập tức biến đổi cả một vùng đầm lầy đầy kinh dị, xác quái vật ở khắp các nơi, bước vài bước thì hắn ta nhận được thông báo.

Chúc mừng người chơi Băng Thần đã mở ra bản đồ một đại danh địa Đầm Lầy Hoang Tưởng 

Băng Thần nhìn xuống dưới đầm lấy không chỉ có xác có xương còn có các loại trang bị cùng kim tệ thì trong lòng lại nổi cơn tham lam, thị lực của hắn ta rất tốt thế nên có thể nhìn thấy một bộ giáp Kim Cương ở phía đằng xa.

Trang bị Bạch Kim thì nhiều không đếm nổi, Hoàng Kim trang bị thì nhiều hơn rác nhưng nếu đã chết ở đây quái thú phải rất mạnh mẽ mới có thế làm rơi ra trang bị Kim Cương, Băng Thần không ngốc đến mức cho rằng nơi đây dễ ăn như thế.

Hắn nhìn qua Hắc Vần Ngưu nói:

"Bắt lấy một con tiểu quái ném ra ngoài đó thử xem "

Hắc Vân Ngưu rất nghe lời nhanh chóng đi tìm, mười phút sau hắn mang một con tiểu quái cấp hai mươi lại dậy cho Băng Thần.

"Ném nó ra ngoài " 

Con vật kia bị Hắc Vân Ngưu hù dọa sợ thế nên tiến thẳng về đằng trước, nó lại là giống chim thế nên tẩu thoát có thể nói là siêu tốc, thấy no bay một đoạn vẫn chưa có gì Băng Thần hơi nhíu mày, thế nhưng ngay lúc đó thì con chim bỗng nhiên bay loạn xạ sau đó rơi xuống nước.

Vừa rơi xuống nước con chim có thể chỉ trong chớp mắt hóa thành một bộ xương khô, toàn bộ thịt đã hoàn toàn tan biến không còn lại một chút nào cả, Băng Thần hít một hơi lãnh khí.

"Rốt cuộc trong đầm lầy trên không trung có cái gì mà khiến con chim lao xuống nước."

Băng Thần ngồi nghĩ ngợi sau đó quyết định thử cách khác xem thế nào, cách thông thường nhất đó chính là thử đi qua luôn, dù sao chết cũng không có vấn đề gì to lớn lắm, hắn cũng đã có đoán sơ bộ rằng nơi này chắc hẳn gây ảo giác khiến cho các loài động vật không có tâm lý tinh thần tốt lao xuống dưới.

Bạch cùng Ngân đẳng cấp huyết mạch không phải yếu thì nhìn ra cũng bình thường thôi, huống chi mỗi loài đều có khả năng riêng, bỗng nhiên Băng Thần nghĩ tới điều gì đó hắn cởi ra Lam Thần Dây Chuyền đeo vào Thần Vũ Dây Chuyền.

Cả người hắn ta hóa thành hình dạng bán yêu, sau đó hắn tự tin nhảy qua các khúc xương nổi trên mặt nước sau đó tiện thể thu hết trang bị cùng kim tệ trong phạm vi, đúng như hắn đoàn đầm lầy này không phải là không thể vượt qua.

Chắc chắn phải không tí người đi qua nơi này nếu không Thanh Lâm thành chủ cũng không tự tin rằng mình nếu đi tới lãnh địa của rồng thì sẽ đánh rắn động cỏ.

Thực chất cấp cao thì có thể phi hành thế nên dùng dược vật chống ảo giác sau đó cứ như vậy bay qua thôi, thật đơn giản, còn đám quái vật cường đại bay qua đây rất có thể là bị thương chẳng hạn, như thế thì mới rớt xuống.

Đạp trên đống xương đi được một lúc thì khi Băng Thần dừng trên một bộ xương khổng lồ thì bỗng nhiên có thống báo

Phát hiện Long Cốt nguyên bộ có thể sử dụng sau này Băng Thần người chơi liệu có thu hồi, Băng Thần nhíu mày bởi vì nếu thu hồi bộ xương rồng này thì hắn rất có thể gặp nguy hiểm chết người, có điều cầu phú quý trong nguy hiểm.

Với những gì hắn ta thu được nãy giờ mà còn đi sợ chết thì đúng là không thể nào nói nổi mà 

"Thu hồi "

Băng Thần nhẹ giọng nói một tiếng thì phía dưới chân hắn liền biến thành một khoảng không, hắn từ trên không trung rơi xuống, hắn nhắm lấy một mục tiêu sau đó nhỏ giọng:

Thiên Thần Tốc Biến 

Hắn ta đã đứng vững trên xác một con vật gì đó đang thối rữa, cái cảm giác mềm mềm dưới chân làm hắn không thích cho lắm, sau đó hắn ta liên tục nhún nhảy, tốc biến phối hợp lẫn lộn, nhưng để hắn bất ngờ là năm tiếng sau khi trời đã gần sáng vẫn chưa thấy bờ đâu.

Đã đâm lao thi phải theo lao hắn ta tiếp tục chạy liên tục, trong quá trình đó trang bị bạch kim thu về bỗng chốc có bao nhiêu hắn ta cũng không đếm nổi, thế nhưng trang bị kim cương thì có bốn kiện.

Đã thế tất cả còn là KIm Cương 10* thế nhưng trên mỗi một thứ đều có dấu hiệu khá kỳ lạ giống như một ngọn lửa trắng vậy, khi Băng Thần thu thập đến kiện thứ năm thì một lần nữa hắn thu được thông báo.

Chúc mừng người chơi đã thu thập được năm phần cốt lõi của bộ trang bị vỡ vụn của Thần Thoại Đấu Long Chiến Thần, khi đeo đủ năm phụ kiện sẽ có hiệu ứng Đấu Long (????) giới hạn cấp độ mặc 90.

Một con rồng chết, một người diệt rồng cũng chết ở đây, thật thú vị,Băng Thần thầm nghĩ:

"Có khi nào bây giờ lại là một nhiệm vụ lớn không nhỉ?"

Nếu thật như thế thì chuyến này dù chết cũng đáng nhưng nếu không chết thì càng tốt, hắn ta bây giờ càng thêm có gắng đi qua đầm lầy này, nếu hết thời gian trong ngày mà không vượt qua thi quả thật quá nguy hiểm.

Dù hắn tìm được chỗ đứng thì chắc gì ngày mai đã còn, đã mấy lần hắn bị mấy cây xương mục nát xuýt hại chết không thể lơ là được, bây giờ cái trò chơi này ngày càng giống thực tại hơn rồi đấy.