Thú Sủng Thiên Hạ, Toàn Năng Triệu Hoán Sư

Chương 48: Chó Dại Sẽ Cắn Người!





"Sư phụ, đây là tiểu sư muội của chúng con?" Bốn người nhìn thiếu nữ tuyệt sắc trước mặt, thật sự không tin nàng lợi hại như sư phụ đã nói!
"Đúng vậy, từ hôm nay trở đi, các ngươi phải đối xử tốt với tiểu sư muội, không được để cho kẻ khác khi dễ nàng, nếu không tự gánh lấy hậu quả!" Tủ trưởng lão lạnh giọng phân phó, thanh âm cực lớn làm cho mọi người khiếp sợ, sư phụ rõ ràng chính là cảnh cáo người học viện không được tìm sư muội phiền toái, sư phụ thật là bất công mà!
"Sư phụ yên tâm, sẽ không!" Bốn người đáp ứng nhưng trong lòng lại bất mãn, không biết tiểu sư muội như thế nào lại được sủng ái như vậy.
Như Phong nhìn bốn vị sư huynh trước mắt, ngọt ngào chào hỏi, "Bốn vị sư huynh hảo!"

"Tiểu sư muội hảo!" Bồn người nhìn nàng, nguyên bản còn bất mãn với nàng, lại bị tươi cười hồn nhiên ngọt ngào của nàng đánh bại, nói như thế nào cũng là tiểu sư muội của bọn họ, nhất định không thể cho người khác khi dễ!
"Đồ nhi bảo bối, con theo các sư huynh trở về, sư phụ đu gặp viện trưởng, một lát sẽ trở lại." Tù trưởng lão ôn nhu nói, Như Phong gật đầu rồi đi theo các sư huynh.
"Đây là quan môn đệ tử Tù trưởng lão mang về? Một tiểu bất điểm như thế nào lại là thiên tài?" Một âm thanh mỉa mai vang lên, đám người Như Phong ngoái đầu lại thì thấy một tuyệt sắc thiếu nữ.
"Âu Dương Thanh, tiểu sư muội là sư phụ mang tới, ngươi đừng có tìm nàng phiền toái." Đại sư huynh tức giận khiến trách.
Âu Dương Thanh lạnh lùng cươi, tay giơ lên, một đạo ánh sáng lạnh băng hướng về phía Như Phong hung hăng đánh tới, Lãnh Nguyệt sắc mặt phát lạnh, lập tức đón đánh, lại bị nàng lục cấp thủy hệ ma pháp bắn trúng, liên tục lùi về phía sau.
Lục cấp thủy hệ ma pháp triệu hoán sư, Lãnh Nguyệt tuy là cấp năm luyện dược sư cũng là lục cấp chiến sĩ nhưng căn bản không phải là đối thủ của nàng ta.

Như Phong nắm chặt tay, không nghĩ tới nữ nhân này tâm địa độc ác như thế, vừa định ra tay thì nghe thấy một đạo âm thanh vang lên.
"Âu Dương sư tỷ, ngươi là một lục cấp thủy hệ triệu hoán sư lại đối với một tiểu sư muội vừa mới nhập môn xuống tay, ngươi có thể hay không cảm thấy mình đáng xấu hổ?"
Âu Dương Thanh căm tức nhìn người tới. Tuyết Linh mặc bạch y, trên khuôn mặt tuyệt sắc là mỉa mai trào phúng, tuy nàng không phải là triệu hoán sư nhưng lại là thiên tài trong hàng ngũ chiến sĩ, mới 16 tuổi đã là cửu cấp chiến sĩ, thiên phú hơn người, làm người ta nổi điên hơn nàng lại là đại tiểu thư Tuyết gia, thiên tài nghịch thiên, được mọi người ca ngợi là "Đạp Tuyết Tiên Tử".
"Tuyết Linh, ngươi không có việc gì thì đừng tìm ta gây sự, chẳng lẽ ngươi không hiếu kì tiểu nha đầu do dích thân Tù trưởng lão mang về rốt cuộc có phải hay không thiên phú yêu nghiệt như trong đồn đại?" Âu Dương Thanh khinh miệt nói, không nghĩ tới Tuyết Linh đến quấy rối, thật sự chẳng khác gì đánh lên mặt nàng ta một cái tát.
Tuyết Linh nhìn Như Phong, "Ánh mắt của Tù trưởng lão như thế nào người có thể tự mình hỏi hắn, ta thì không có hứng thú biết, bất quá ngươi khi dễ tân học viên vừa mới vào thì ta nghĩ Tù trưởng lão hẳn không cáo hứng đi!"
"Tuyết Linh, ngươi không cần quá phận..." Cùng là 16 tuổi, nàng ta lại so với nàng ưu tú hơn, còn không tức chết nàng!

"Ta mệt mỏi, chính ngươi giải quyết cho tốt đi!" Lười biếng ngáp một cái, Tuyết Linh vẻ mặt nhàm chán, rõ ràng đã không kiên nhẫn nữa.
"Sư huynh, chúng ta trở về đi, đứng nơi này chó điên sẽ cắn người, lát nữa nói sư phụ, chúng ta luyện thuốc đánh bả." Như Phong nghiêm trang mở miệng, không khí khẩn trương vốn sắp tắt lại bùng lên, chúng quanh hoàn toàn yên tĩnh.
"Ngươi nói ai là chó điên?" Âu Dương Thanh cho tới bây giờ chưa bao giờ nghĩ tới có người nói nàng như vậy, thật sự là đáng giận đến cực điểm, hôm nay nhất định là phải hảo hảo giáo huấn oát con này!
Như Phong vô tội chớp chớp mắt nhìn Âu Dương Thanh đang hung hắn, vẻ mặt vô cùng khó hiểu.
"Ngươi là cũng ta nói chuyện sao? Ta vừa mới nói chó điên chứ không phải ngươi, ngươi như thế nào là chó điên được. Bất quá sao sư tỷ lại tức giận như vậy? Chẳng lẽ sư tỷ cảm thấy Như Phong nói chính là ngươi..." Như Phong là bộ che miệng, trừng lớn mắt nhìn Âu Dương Thanh đang tức giận không nhẹ, ủy khuất nhìn mấy vị sư huynh, "Sư huynh, vì cái gì ta nói chó điên sư tỷ lại tức giận? Chẳng lẽ sư tỷ cùng chó điên là họ hàng thân thích gì sao? Ô ô, Như Phong không biết nên mới nói sai!"