Thú Phi Thiên Hạ: Thần Y Đại Tiểu Thư

Chương 544: Dã nhân




Vân Thiên Vũ hơi sửng sốt, bản thân cũng có chút kinh ngạc, trực giác đầu tiên lại là lo lắng cho Phượng Vô Nhai.

Được rồi, gần đây Phượng Vô Nhai luôn giúp nàng, càng ngày càng thân với nàng hơn, cho nên nàng đã xem y là bằng hữu.

"Ngươi là bằng hữu của ta, ta quan tâm ngươi không phải là rất bình thường hay sao?" 

Phượng Vô Nhai nghe Vân Thiên Vũ nói xong, trong lòng có chút mất mát, nhưng rất nhanh lại vui vẻ trở lại.

Nếu như Vũ Mao dễ dàng đón nhận y như vậy, vậy thì người này không phải là Vũ Mao nữa, mà là nữ tử tầm thường, hiện tại nàng theo bản năng quan tâm y đã là phản ứng không tồi rồi. Sau này y nhất định phải cố gắng hơn nữa.

Phượng Vô Nhai thầm hạ quyết tâm, đứng ở trong góc nói chuyện với Vân Thiên Vũ. 

Ở một góc đại điện, Tiêu Cửu Uyên vẫn luôn chú ý đến động tĩnh của Vân Thiên Vũ, thấy nàng và công tử Tô Hạc Niên của Tô quốc công phủ nói chuyện với nhau thì không khỏi tò mò, tại sao Vân Thiên Vũ lại biết Tô Hạc Niên.

Hơn nữa hai người nói chuyện rất thân thiết.

Chân mày Tiêu Cửu Uyên hơi nhăn lại, Gia Khánh quận chúa Dung Kỳ đang nói chuyện với hắn, nàng ta nhìn thấy biểu cảm của hắn, trong lòng cảm thấy vô cùng tức giận, tại sao biểu ca cứ luôn chú ý đến nữ nhân xấu xí đó, ngay cả đang nói chuyện với nàng ta cũng không yên lòng, điều này chứng minh biểu ca rất để ý đến nữ nhân xấu xí Vân Thiên Vũ. 

Không được, nàng ta không thể để chuyện này cứ tiếp tục như vậy được.

Nhưng bây giờ phải làm sao đây?

Dung Kỳ nhăn mày suy nghĩ, sau đó dường như nghĩ đến cái gì đó, nàng ta khẽ nở nụ cười quỷ dị. 

Người biểu ca hận nhất chính là tiểu nữ tử hắn cứu năm đó, bởi vì tiểu nữ tử kia thiếu chút nữa đã hại chết hắn, nếu để hắn biết tiểu nữ tử kia thật ra chính là…

Gia Khánh quận chúa Dung Kỳ đang mải mê suy nghĩ, ngoài điện đột nhiên vang lên giọng nói của thái giám: "Thái tử điện hạ đến, sứ thần của Bắc Địch quốc đến."

Tiếng hô này đã khiến âm thanh náo nhiệt trong đại điện ngừng lại, mọi người lập tức im lặng, sau đó nhanh chóng nhìn về phía ngoài điện. 

Có không ít người trong mắt ẩn chứa cảnh giác, vì từ trước đến nay Bắc Địch quốc và Đông Ly quốc luôn bất hòa, cho đến nay chiến tranh không ngừng, nghe đồn người của Bắc Địch quốc hoàn toàn không tuấn tú nho nhã giống người của Đông Ly quốc.

Nghe nói bọn họ chẳng những thân hình cao lớn, hơn nữa cá tính còn hiếu chiến, vô cùng khát máu.

Đối với nhân vật trong truyền thuyết, mọi người đương nhiên rất tò mò, cho nên mọi người đều quay đầu lại nhìn ra ngoài cửa đại điện. 

Ngoài cửa đại điện nhanh chóng có một đoàn người đi vào.

Dẫn đầu chính là thái tử Tiêu Thiên Ngự, Tiêu Thiên Ngự vẫn mặc bộ áo bào minh hoàng như cũ, mọi cử động dịu dàng nho nhã, thần thái nhanh nhẹn.

Vốn thân hình của thái tử Tiêu Thiên Ngự cũng tương đối cao, nhưng vẫn không thể so sánh với đám người đi bên cạnh y. 

Người đi bên cạnh Tiêu Thiên Ngự thân hình ước chừng cao hơn Tiêu Thiên Ngự một cái đầu, chẳng những cao mà còn rất cường tráng, mặt lớn như cái mâm, trên mặt còn có bộ râu dài, nhìn thoáng qua giống như một tên dã nhân, thật sự rất đáng sợ.

Người ở trong điện nhìn thấy đều theo bản năng bước lùi về phía sau, người này thật đáng sợ.

Chẳng qua là ngay cả nữ tử đi bên cạnh người này cũng rất cao, mặc dù không cao bằng nam nhân này nhưng cũng cao gần bằng thái tử Tiêu Thiên Ngự. 

Tuy rằng nữ tử này cao, nhưng bởi vì dáng người mảnh mai cho nên cũng không khó nhìn, nàng ta mặc bộ váy dài màu tím nhạt lả lướt trên mặt đất, trên mặt mang một cái khăn che mặt cùng màu với y phục, cả người vô cùng thướt tha phong nhã, toát ra khí chất cao quý thần bí.

Trong đại điện rất nhiều người đoán ra thân phận của nữ nhân này, nàng ta chính là Trinh Đức công chúa của Bắc Địch quốc, tên Thác Bạt Trinh..

Đi bên cạnh vị công chúa này là một nam tử cao lớn giống như dã nhân, đó chính là Dũng vương Thác Bạt Dã của Bắc Địch quốc. 

Ha ha, thật đúng là hoang dã, giống như dã nhân.

Trong điện có không ít người nghĩ như vậy.