Xây dựng thế lực cũng là một chuyện rất đau đầu, không phải là chuyện có thể đùa được.
Trong có có rất nhiều chuyện cần phải chú ý, cả ngày đều phải bận rộn, nào có thể tự do tự tại như chỉ có một mình.
Tuy nhiên, nếu như nàng muốn xây dựng, hắn cũng không có lý do gì để ngăn cản.
"Nếu như các ngươi muốn tìm một nơi, nơi bình thường có thể không làm được. Nếu các ngươi muốn tìm một ngọn núi tầm thường đặt chân, vậy trên núi trụi lủi không có gì, các ngươi chỉ xây những tu luyện trận cùng với nơi ở đã phải tiêu tốn thời gian rất dài, cho nên các ngươi tốt nhất tìm một nơi sẵn có, như vậy vẫn miễn phải tự mình động thủ."
Đỗ Long đại sư nói suy nghĩ một chút muốn sau nói.
"Ta biết có một nơi, không chỉ hiểm trở, hơn nữa dễ thủ khó công, chỉ cần số ít người tuần tra lại có thể bảo vệ cho cả ngọn núi. Ngọn núi này tên là Thiên Nhận Phong."
"Tuy nhiên lúc này Thiên Nhận Phong bị một thế lực tên là Đầu Hổ Tông chiếm lĩnh, Đầu Hổ Tông là một thế lực không tính là lớn, một đám người ở trên núi làm xằng làm bậy, muốn làm gì thì làm, những người này bình thường đả thương người và các hộ gia đình xung quanh, tất cả đều căm thù bọn họ đến tận xương tuỷ, nếu như các ngươi có thể giết những người này, ta nghĩ đây ngược là một chuyện tốt."
"Đợi đến khi các ngươi diệt trừ đi những người của Đầu Hổ Tông, các ngươi lại chiếm lĩnh Thiên Nhận Phong, sau đó chính thức khai sơn lập phái, phách lối tuyên bố với người trong thiên hạ về sự tồn tại của mình, như vậy sẽ nhanh hơn."
Sau khi Đỗ Long đại sư nói xong, đôi mắt của Vân Thiên Vũ sáng ngời, nhìn hắn nói lời cám ơn.
"Đỗ Long đại sư, cám ơn đại sư, chờ sau khi chữa trị tốt thân thể của lệnh sư, chúng ta lập tức đi tới Đầu Hổ Tông, đến lúc đó vẫn mong đại sư giúp đỡ nhiều hơn."
Đỗ Long đại sư nhìn Vân Thiên Vũ, qua hồi lâu mới mở miệng: "Được."
Hắn thật sự không nghĩ ra, tiểu cô nương xinh đẹp như hoa như ngọc đẹp như thiên tiên này không có việc gì làm lại muốn xây dựng thế lực.
Tính toán một chút, dù sao hắn chỉ cần ra sức cho Đấu Long Tông ba năm, chuyện khác hắn cũng lười quản.
Đỗ Long đại sư nói xong mới nhớ tới chuyện chính.
"Vân tiểu thư?"
Vân Thiên Vũ lập tức cười lắc đầu: "Đỗ Long đại sư, đại sư cứ gọi tên ta là được, không cần lại gọi ta là Vân tiểu thư, nghe không được tự nhiên."
Đỗ Long đại sư không phản đối, gật đầu một cái nói: "Vân Thiên Vũ, lúc trước chúng ta đã cho gia sư của ta ngâm tắm xong, tiếp theo phải làm gì nữa."
Vân Thiên Vũ lắc đầu, nhưng vẫn dặn dò hắn: "Tiếp theo không cần làm gì cả, đại sư để cho hắn nghỉ ngơi, ngày mai lại tiếp tục."
Đỗ Long đại sư gật đầu: "Được."
Hắn xoay người đi ra ngoài, phía sau Vân Thiên Vũ gọi hắn lại: "Đỗ Long đại sư, đại sư đừng lo lắng, lệnh sư không có việc gì đâu."
"Cảm ơn."
Đỗ Long đại sư đi ra ngoài. Trong phòng, ánh mắt trong trẻo của Vân Thiên Vũ nhìn Tiêu Cửu Uyên, nhanh chóng nói: "Đợi đến khi rời khỏi Độc Long Phong, chúng ta lập tức đi tới Thiên Nhận Phong, cần phải diệt trừ những người trên Thiên Nhận Phong, sau đó chiếm lĩnh Thiên Nhận Phong."
"Được, cứ quyết định như vậy đi."
Sau khi mấy người nói xong lại tự mình trở về phòng nghỉ ngơi.
Hai người Tiêu Cửu Uyên và Vân Thiên Vũ ở lại một hồi mới rời đi.
Tiêu Cửu Uyên càng lúc càng muốn khôi phục lại trí nhớ của mình, nhưng nhất thời lại không có cách nào làm được.
Ngày hôm sau, Vân Thiên Vũ vẫn lặp lại chuyện của một ngày trước, cho sư phụ của Đỗ Long đại sư dùng nước của Ngọc Linh Tuyền, uống Linh Tử, sau đó dùng ngân châm điều trị thân thể.
Cuối cùng còn dùng chén thuốc tắm.
Sư phụ của Đỗ Long đại sư nằm trên giường, gương mặt già nua càng lúc càng dễ nhìn, cho dù vẫn chưa tỉnh lại nữa, tuy nhiên hít thở lại thuận lợi hơn rất nhiều.
Đám người Đỗ Long cao hứng nói không nên lời.
Ba ngày sau, Dung lão cuối cùng đã tỉnh lại.
Nhìn thấy được hắn tỉnh lại, Đỗ Long đại sư và Triệu Tranh và Hạ Vanh kích động tới khóc lên.