Thú Phi Thiên Hạ: Thần Y Đại Tiểu Thư

Chương 1212: Muốn nổi danh tới phát điên rồi




Nếu hắn đã dám khiêu khích y, vậy y sẽ cho hắn biết, không lượng sức mình sẽ phải trả giá đắt như thế nào.

Tuy y biết người này là linh hoàng, nhưng cũng nên biết rằng linh hoàng cũng có rất nhiều loại, huống hồ, y là nhi tử của Bạch Tựu vương, không chỉ có tu vi cao mà linh khí cũng rất lợi hại.

“Ngươi chính là Tiêu Cửu trong truyền thuyết sao? Ngươi đã dám khiêu khích ta, vậy ta sẽ không khách sáo nữa.” 

Đoan Mộc Tuấn giơ tay, lấy linh khí, khí lực dâng trào, y phất tay, một chưởng linh khí rất mạnh vây xung quanh cơ thể y, khiến rất nhiều người dưới đài ồ lên.

“Mẹ ơi, tam tinh linh hoàng, Đoan Mộc Tuấn là tam tinh linh hoàng, vô cùng lợi hại, năm ngoái y mới chỉ là nhị tinh linh hoàng thôi mà, không ngờ trong một năm y có thể luyện tới tam tinh linh hoàng, với sự tu luyện thiên phú như vậy, có lẽ một thời gian nữa y sẽ đột phá linh hoàng để trở thành linh tôn.”

“Tương lai người này không thể coi thường, Tiêu Cửu kia rõ ràng mà đâm đầu vào chỗ chết mà.” 

“Muốn nổi danh đến phát điên rồi.”

Ai ai cũng chế diễu Tiêu Cửu Uyên, Đoan Mộc Tuấn nghe thấy vậy cười lạnh. Linh lực cường đại trong tay y bắn thẳng vào Tiêu Cửu Uyên, Tiêu Cửu Uyên nhanh chóng giơ tay nghênh chiến.

Hai người đều là cao thủ linh hoàng, cho lên khi đối kháng uy lực vô cùng cường đại. 

Nhưng khi linh lực của họ chạm vào nhau, xung lực nổ tung linh lực, nhưng không hề vượt qua khỏi đài, bởi đài đã được ngũ cung bố trí hấp linh trận pháp ở bốn phía, chỉ cần có linh lực rơi xuống sẽ được hấp thụ vào hấp linh trận pháp, cứ như vậy đài sẽ không bị hủy hoại, cũng không làm bị thương người bên dưới.

Trên đài, Đoan Mộc Tuấn và Tiêu Cửu Uyên dùng linh lực áp đảo đổi phương.  Nhưng đương nhiên hai người đều dốc toàn lực. Linh lực lúc lên lúc xuống áp đảo lẫn nhau, lúc trước linh lực của Đoan Mộc Tuấn áp đảo Tiêu Cửu Uyên, lúc sao Tiêu Cửu Uyên lại chế ngự ngược lại.

Dưới đài, ai ai cũng há hốc mồm, lúc đầu họ còn tưởng Tiêu Cửu sẽ thất bại, dù gì Đoan Mộc Tuấn cũng là tam tinh linh hoàng. 

Nhưng giờ xem ra, Tiêu Cửu Uyên không hề thất bại dễ dàng như vậy, mà cấp bậc linh hoàng của hắn lại là nhị tinh linh hoàng…

Không hề thua kém nhiều với Đoan Mộc Tuấn. Tiếng bàn tán dưới đài lại vô cùng sôi nổi.

“Không ngờ Tiêu Cửu lại lợi hại như vậy.” 

“Ngươi nói xem Tiêu Cửu có thể đánh bại Đoan Mộc Tuấn không.”

“Không cần biết ai đánh thắng, hay không đánh thắng, Đoan Mộc Tuấn chắc chắn sẽ ghi hận trong lòng.”

Bên ngoài bàn toán vô cung náo nhiệt, bên trên đài Tiêu Cửu Uyên không hề dám lơ là, bởi vì tu vi linh lực của Đoan Mộc Tuấn thực sự cao hơn, mạnh hơn hắn. 

Hắn phải dùng toàn bộ linh lực của mình mới có thể chống lại được linh lực của Đoan Mộc Tuấn.

Mà Đoan Mộc Tuấn đang vô cùng lo lắng, nếu y bình tĩnh lại, chắc chắn có thể áp đảo được linh lực của hắn.

Nhưng bởi vì y ngượng quá hóa giận, lo lắng nóng nảy nên đã cho hắn cơ hội. 

Sắc mặt của Đoan Mộc Tuấn ở phía đối diện vô cùng khó coi. Y không ngờ Tiêu Cửu này lại chỉ mới là nhị tinh linh hoàng. Nhị tinh linh hoàng lại dám cùng y liều mạng, việc này khiến trong lòng Đoan Mộc Tuấn vô cùng tức giận.

Y cắn răng, mắt nhìn chằm chằm Tiêu Cửu Uyên. Sau đó giơ tay, không tiếp tục dây dưa với Tiêu Cửu Uyên nữa, mà đánh một chưởng linh lực. Tiêu Cửu Uyên nhanh chóng giơ tay, chắn linh lực của y.

Hai người bị xung lực đàn hồi của linh lực phản hồi lại, nhưng Đoan Mộc Tuấn chỉ lùi lại mấy bước, còn khí huyết trong lồng ngực Tiêu Cửu Uyên dâng trào lên, trong miệng cảm thấy có một chút dư vị ngọt ngào.