Vân Thiên Vũ ở phía trước nhếch môi nở nụ cười, Tiêu Cửu Uyên bây giờ càng độ lượng hơn Tiêu Cửu Uyên trước đây.
Nếu như lúc trước, hắn tuyệt đối sẽ không cho phép xảy ra chuyện như vậy, nhưng bây giờ hắn lại một lòng suy nghĩ vì sự an toàn của nàng.
Có điều hắn và Phượng Vô Nhai không muốn nàng bị người ta xem thường, muốn bảo vệ nàng.
Nhưng bọn hắn luân phiên bảo vệ nàng như vậy cũng là nàng liên lụy bọn họ.
Cho nên nàng phải mau chóng nghĩ cách lấy được dị hỏa.
Nàng có bò thì tu vi linh lực cũng không tăng nhanh như vậy.
Nhưng nàng có thể dùng cách khác, chính là lấy được dị hỏa.
Nhưng dị hỏa có thể luyện chế thiên gia đan, chỉ cần luyện chế ra thiên giai đan.
Nàng sẽ có cách khắc chế người có cấp bậc linh vương tầm thường.
Mặt khác nàng còn phải nhanh chóng sớm mở ta tầng thứ ba phượng linh giới nếu như tầng thứ ba Ngọc Linh Tuyền vậy thì ba linh thú có thể tu luyện mạnh hơn rồi, bên cạnh nàng lại có thêm tầng bảo vệ.
Nếu như ba linh thú mạnh lên, nàng vừa tìm được dị hỏa thì có thể không cần hai người bọn họ bảo vệ nàng.
Vân Thiên Vũ âm thầm tuyên thề, thời gian sau đó nàng cần phải làm cả hai chuyện này.
Khu tân sinh xảy ra chuyện này khiến rất nhiều người nhận ra.
Đệ nhất tân sinh bảng Viêm Thiên thích Bùi Khê.
Đệ tam tân sinh bảng Ma Ảnh là bằng hữu của Bùi Khê, vẫn là kiểu bằng hữu khiến người ta không dám bắt nạt nàng.
Kể từ đó, người trong tân sinh khu kiêng kỵ Vân Thiên Vũ thêm vài phần.
Không ai dám nói nàng là nữ nhân ham hư vinh, nói chung lời đồn ầm ĩ buổi sáng rốt cuộc cũng dừng lại.
Cửa chính Tam thập lục hào khu, Tiêu Cửu Uyên kéo Vân Thiên Vũ đứng lại, hắn nói:
“Vũ Nhi, mấy ngày nay để Ma Ảnh phụ trách bảo vệ nàng, ta muốn tham gia tu luyện, ta phải nhanh chóng cường đại lên, đến khi thật sự mạnh lên rồi sẽ không có ai có thể tùy tiện bắt nạt nàng.”
“Được. Chàng đi đi, đừng lo lắng cho ta, ta không có việc gì.”
Đôi mắt Vân Thiên Vũ dịu dàng nhìn hắn, để cho hắn đi làm chuyện của mình.
Nàng biết sở dĩ hắn muốn cường đại lên, chính là vì khiến người ta không bắt nạt nàng, bảo vệ nàng tốt hơn.
Nàng đương nhiên sẽ không để hắn lo lắng.
Tiêu Cửu Uyên giơ tay lên xoa xoa đầu Vân Thiên Vũ: “Vũ Nhi, ta sẽ cường đại lên trong thời gian ngắn nhất, không để cho người ta bắt nạt nàng.”
Hắn nói xong xoay người nhanh bước đi, đi tới bên người Phượng Vô Nhai dừng một chút.
Hắn nhìn Phượng Vô Nhai hừ lạnh nói: “Tốt nhất ngươi đừng có ý tưởng vô dụng. Còn nữa, ngươi phụ trách bảo vệ Vũ Nhi, chờ ta trở lại đổi cho ngươi đi tu luyện.”
“Được.”
Phượng Vô Nhai không nhiều lời, trầm ổn gật đầu.
Cuối cùng Tiêu Cửu Uyên yên tâm đi, tuy là hắn có băn khoăn chuyện để cho Phượng Vô Nhai bảo vệ Vân Thiên Vũ nhưng so với an toàn của Vũ Nhi, chút băn khoăn này không đáng kể.
Huống hồ tối hôm qua sau khi hắn nói chuyện với Vũ Nhi, tự tin rong lòng tăng lên, Vũ Nhi thích hắn, nàng cũng không phải người dễ thay lòng đổi dạ.
Nếu không nàng cũng sẽ không từ đông đại lục chạy đến tây đại lục, chìu nhiều cực khổ như vậy, còn kiên định muốn khôi phục trí nhớ cho hắn.
Nếu như nàng là người dễ thay lòng đổi dạ, Phượng Vô Nhai chính là một sự lực chọn tốt.
Hắn nhìn ra được Phượng Vô Nhai rất thích Vân Thiên Vũ, chỉ cần Vũ Nhi đồng ý, nhất định Phượng Vô Nhai sẽ bỏ tất cả để yêu Vũ Nhi.
Thế nhưng Vũ Nhi chỉ thích một mình hắn, cho nên hắn có gì lo lắng đâu.
Tiêu Cửu Uyên nở nụ cười tự tin như ánh mặt trời, cả người phong nhã tài hoa rời đi.