Edit: Tiểu Tuyền
“...... Là Tuệ tỷ Nhi sinh nhật. Ta vẽ cho nàng một bức hoa
điểu.” Trinh tỷ nhi nhìn Thập Nhất Nương, trong ánh mắt toát ra một tia
cầu khẩn, “Đến lúc đó ta đi ngồi một chút sẽ trở về. Sẽ không trì hoãn
quá lâu đâu. Sau khi trở về, nhất định đem bài học bổ sung sau.”
Kể từ khi ngày ở chỗ Thái phu nhân nói chuyện sau, Trinh tỷ nhi vẫn
không có cơ hội cùng Thập Nhất Nương hảo hảo nói chuyện một chút.
Thập Nhất Nương nhưng nghĩ đến thời điểm mình ở cái tuổi này của Trinh tỷ nhi.
Mỗi lần đến ngày phụ huynh học sinh, thì những cha mẹ kia đều e sợ
cho hài tử ở trước mặt bạn học mất mặt mũi, nên tiền tiêu chuẩn bị nhiều hơn, ăn mặc cũng chăm chút hơn, xe cũng an bài tốt và sớm hơn chứ...... Đừng nói là cho sắc mặt để nhìn.
Trong nội tâm nàng chua xót, cười nói: “Bức tranh đã vẽ xong rồi chưa? Thời gian đi qua rất nhanh, sẽ không còn mấy ngày!”
Trinh tỷ nhi nghe mặt đều sáng ngời lên: “Mẫu thân, vậy là ngài đồng ý ta đi rồi!”
Thập Nhất Nương cười nói: “Một mình ngươi cũng nói, chỉ đi ngồi một
hồi sẽ trở lại, bài học trễ thì cũng có thể bổ sung. Cũng không thể
thất tín với ta!”
Trinh tỷ nhi gật đầu lia lịa: “Mẫu thân yên tâm, ta quyết không nuốt lời.”
“Vậy ngươi đem bức tranh cho Tuệ tỷ Nhi giao cho ta” Thập Nhất Nương
cười nói, “Ta sẽ cho người ta đến Đa Bảo Các đi giúp ngươi lồng vào
khung —— cũng không thể cứ như vậy mà cầm đi”
“Ừ!” Trinh tỷ nhi cười lên, sau đó tươi cười thu lại, “Ta, ta không mang tới đây.”
“Không cần gấp gáp.” Thập Nhất Nương cười nói, “Mấy ngày qua anh đào
đã bán trên phố. Ta sẽ chờ bảo Hổ Phách mua chút ít đưa qua cho các
ngươi. Đến lúc đó ngươi đem đồ vật giao cho Hổ Phách là được.”
Trinh tỷ nhi nghe xong lại cao hứng.
Thập Nhất Nương nói: “Không phải là ta không muốn để cho ngươi đi
tham gia náo nhiệt này. Thật sự là bởi vì ngươi còn không có mãn tang.
Bởi vì tuổi còn nhỏ, mọi người sẽ mở một mắt nhắm một mắt, nhưng một
mình ngươi cũng phải chú ý chút ít, không thể ồn ào quá đáng. Đi Tuệ tỷ
Nhi nơi đó ngồi một chút thì phải trở lại. Nếu Tuệ tỷ Nhi đối thật tốt
với ngươi, thì tự nhiên biết tình nghĩa của ngươi. Muốn cũng chỉ là muốn ngươi đi góp vui, ngươi cũng không có đắc tội với nàng. Chẳng qua là
sau này phải nhớ kỹ, cùng người như vậy chơi với nhau thì không cần nóng vội, chỉ cần thổ lộ tình cảm tỷ muội với nhau là tốt.” Nói tới đây,
giọng nói của nàng ngừng lại, Trinh tỷ nhi cho là nàng còn có lời muốn
nói, ai biết Thập Nhất Nương đã dời đi đề tài, “Chuẩn bị ngày đó mặc
xiêm y gì? Bạc quả tử dùng để khen thưởng đều chuẩn bị xong chứ?”
“Đềuchuẩn bị xong.” Trinh tỷ nhi một mặt nghi ngờ như Thập Nhất Nương chưa từng nói như vậy, một mặt vẫn đáp lời nàng, “Ngày đó chuẩn bị mặc
bộ hoa bối tử màu tím nhạt, cũng không mang cái gì đồ trang sức gì, chỉ
cài một đóa trâm hoa. Khen thưởng bạc quả tử chuẩn bị mười thỏi, cũng là một chia làm bốn.”
Thập Nhất Nương vốn định dặn dò nàng, Phương tỷ Nhi cùng Tuệ tỷ Nhi
cũng là thiên chi kiều nữ, làm việc không khỏi nuông chiều, để cho nàng
tự suy xét. Lại nghĩ tới Trinh tỷ nhi hiểu chuyện như vậy, mình cứ dặn
dò mãi, chỉ sợ sẽ làm cho nàng cảm thấy không được tín nhiệm. nên đè ép
lời nói xuống. Hỏi nàng tình hình chuẩn bị. Bây giờ nghe nàng nói như
thế, liền nói: “Mười quá ít. Ít nhất mang theo ba mươi đi. Để cho Tiểu
hoàng anh các nàng dùng túi tiền chứa, thời điểm muốn dùng thì lúc nào
cũng có thể lấy ra.” Sau đó phân phó Tống ma ma đi giúp Trinh tỷ nhi cầm thêm mấy thỏi bạc quả tử.
Bạc quả tử được chế tạo có độ nặng nhất định, đúc thành nhiều loại
hình dáng Cát Tường. Bình thời cũng không dùng nó để mua đồ vật. Nó chỉ
đặt ở tay người chủ trì việc bếp núc trong, dùng để khen thưởng thôi.
Trinh tỷ nhi vội nói: “Ta sẽ bảo người ta đem bạc đưa tới đây.”
“Nam được gia sản nữ được ăn mặc.” Thập Nhất Nương cười nói, “Ngươi bây giờ đã ra sức lực tích trữ tiền riêng sao?”
Trinh tỷ nhi ngại ngùng nở nụ cười.
Đỗ ma ma bên cạnh Thái phu nhân đã tới, nói là tới đón Truân ca trở
về, nhưng sau khi vấn an Thập Nhất Nương thì đứng ở nơi đó cùng Thập
Nhất Nương tán gẫu.
Trinh tỷ nhi nghe thế liền biết không tiện ở lại, lấy cớ đi gọi Truân ca ra khỏi nội thất.
Thập Nhất Nương xin mời Đỗ ma ma ngồi xuống.
Đỗ ma ma nửa ngồi ở trên ghế con, cười nói: “Tứ phu nhân là người rất hiểu chuyện. Nên Thái phu nhân bảo ta qua cùng Tứ phu nhân nói một
tiếng, nếu đã mở miệng nói, thì ngày mai không thể không đi một chuyến
đến phủ Trung cần bá. Kính xin Tứ phu nhân an bài.”
Thập Nhất Nương gật đầu, đem quà cưới chuẩn bị cho Cam Lan Đình nói
với Đỗ ma ma: “...... Ma ma trở về cùng Nương nói một tiếng, nhìn
xem có thêm giảm cái gì hay không? Sáng sớm ngày mai đúng giờ tỵ ra cửa
cũng không muộn?”
Trên mặt Đỗ ma ma tất cả đều là nụ cười, nhìn ra được, đối với phản
ứng của Thập Nhất Nương rất tán thưởng: “Ta đi trở về hồi bẩm một tiếng
với Thái phu nhân.”
Thập Nhất Nương cười đưa Đỗ ma ma ra cửa.
Truân ca hành lễ cho Thập Nhất Nương, được Đỗ ma ma mang theo trở về chỗ của Thái phu nhân.
Thập Nhất Nương nhìn sắc trời không còn sớm, thúc dục Trinh tỷ nhi trở về, rồi ôm Từ tự giới đi Lệ Cảnh Hiên.
Thư phòng của Từ tự dụ vẫn sáng đèn, Văn Trúc muốn đi bẩm với Từ tự
dụ, lại bị Thập Nhất Nương ngăn cản: “Nhị thiếu gia còn đang học sao?”
Văn Trúc cung kính nói: “Nhị thiếu gia buổi tối mỗi ngày đều học đến giờ chính hợi.”
“Nếu là như thế, ta sẽ không quấy rầy hắn.” Thập Nhất Nương đem Từ Tự Giới giao cho Nam dũng tức phụ, sờ sờ đầu Từ tự giới, dặn dò liễu mấy
câu, rồi trở về mình phòng.
Vừa mặt xong, thì Từ Lệnh Nghi trở lại.
Thần sắc hắn có chút ngưng trọng, hai mắt sáng ngời, nhìn chưa ra có uống rượu hay không.
“Hầu gia trở lại” Thập Nhất Nương tiến lên cùng hắn chào hỏi, nhưng
không có trực tiếp hỏi sự tình ra sao. Mà là chầm rãi từ từ, để cho Hạ Y đi vào hầu hạ Từ Lệnh Nghi rửa mặt, đợi nàng đi ra ngoài, liền đích
thân châm chén trà nóng, lúc này mới ngồi xuống bên cạnh hắn.
“Có phải chuyện không quá thuận lợi hay không?”
Từ Lệnh Nghi uống một ngụm trà, sau đó thở một hơi thật dài, nói: “Thành công” nhưng trong mắt không có nửa phần vui sướng.
Mu bàn tay và lòng bàn tay cũng đều là thịt.
Hắn vì Truân ca trục xuất Dụ ca, làm phụ thân, trong lòng nhất định sẽ không dễ chịu.
“Chúng ta quyết định trước giúp Truân ca cùng tiểu thư Khương gia
đính hôn. Sau đó lại để cho Dụ ca đi Nhạc An.” Từ Lệnh Nghi cúi đầu nói, “Cứ như vậy, mọi người đều là thân thích. Cũng không sợ người ta nói ra nói vào. Khương lão gia quản lý Dụ ca, cũng danh chánh ngôn thuận một
chút.”
Thập Nhất Nương gật đầu, nói: “Vậy Hầu gia chuẩn bị lúc nào nói cùng Dụ ca?”
“Đợi đến Truân ca cùng tiểu thư Khương gia đổi canh thiếp xong” Từ
Lệnh Nghi nói, “Cũng tránh cho chuyện có biến, để cho Dụ ca lúng túng.”
Cũng khoản hai ba tháng thời gian.
Từ Lệnh Nghi thật giống như không muốn nói những thứ này nữa, liền
dời đi đề tài: “Đúng rồi, chuyện của Truân ca, sợ rằng nàng phải chuẩn
bị một chút. Khương thái thái chuẩn bị đầu tháng tư mang theo Khương
tiểu thư từ Nhạc An xuất phát. Đoán chừng tháng năm sẽ tới Yên kinh. Đến lúc đó, hai nhà không thể thiếu việc gặp nhau. Truân ca nơi đó......” bộ dạng hết sức nhức đầu, ” Triệu tiên sinh mà Chấn hưng nói, có tin tức gì chưa?”
“Có tin tức đại ca chắc sẽ đến nói một tiếng.” Thập Nhất Nương nói,
“Lần trước đại ca tới cũng chưa từng nói gì, phái người đi đến chỗ Liễu
Các lão, muốn mời Liễu Các Lão giúp đở nói tốt vào. Hẳn là không có vấn
đề quá lớn”
Từ Lệnh Nghi suy nghĩ một chút, nói: “Vậy ngày mai sẽ đem Chấn Hưng mời đi theo cùng chúng ta!”
Thập Nhất Nương đồng ý, cùng hắn nói đến chuyện ngày mai phải đi tặng quà cưới cho Cam Lan Đình: “...... Sợ rằng buổi tối mới có thể trở về. Buổi trưa Hầu gia là ở ngoại viện ăn cơm hay là trong nội viện ăn
cơm?”
“Ta liền bên ngoài viện ăn cơm đi!” Từ Lệnh Nghi nói, “Nền móng bên kia đã xong, ngày mai vừa lúc thuận tiện đi xem một chút.”
Hai người nói thêm mấy câu tán gẫu, nhìn sắc trời không còn sớm, liền lên giường nghỉ ngơi.
Nửa đêm, Thập Nhất Nương đột nhiên tỉnh lại.
Nhìn thấy Từ Lệnh Nghi tựa vào đầu giường.
Trong bóng tối, gò má của hắn rõ ràng như điêu khắc.
Thập Nhất Nương suy nghĩ một chút, sột soạt ngồi dậy.
“Hầu gia đang suy nghĩ gì đấy?”
“Ầm ĩ nàng” Từ Lệnh Nghi nghiêng mặt qua, thanh âm nhàn nhạt, lộ ra mấy phân buồn bã.
“Không có.” Thập Nhất Nương dừng một chút, ôn nhu nói, “Thiếp thân
cũng là ngủ không được —— buổi sáng thức dậy sớm, xế chiều ngủ đến trưa, lúc này ngược lại ngủ không được.”
Từ Lệnh Nghi trầm mặc một hồi, đột nhiên nằm xuống: “Ngủ đi! Lúc này không còn sớm, ngày mai nàng còn phải dậy sớm!”
Thập Nhất Nương thấy hắn không muốn nói, cũng không miễn cưỡng hắn, “Ừ” một tiếng, nhắm hai mắt lại.
Trong mông mông lông lông có chút ít buồn ngủ, lại đột nhiên nghe
được Từ Lệnh Nghi nói: “Ngoại thích làm quan văn, cao nhất chỉ là lục
phẩm; đệ tử công khanh làm quan văn, cao nhất chỉ là tứ phẩm.”
Thập Nhất Nương chưa nghe nói qua, do dự nói: “...... Là định chế sao?”
“Không phải” Từ Lệnh Nghi khó khăn nói, “Là Đại Chu khai quốc tới
nay, không có Thừa tước vị, chỉ có một người từng làm được quá tứ phẩm,
những thứ khác, bất quá Lục, thất phẩm thôi!”
Là ở vì tiền đồ của Từ Tự Dụ mà lo lắng sao?
“Vậy Hầu gia tính toán thế nào?”
Từ Lệnh Nghi trầm mặc một hồi lâu, thấp giọng nói: “Vốn chuẩn bị để
cho Hạng gia giúp hắn một tay...... Hiện tại, chỉ có thể dựa vào
chính hắn rồi!”
Thập Nhất Nương nghe cả kinh: “Bên Hạng gia có tin tức?”
“Không có!” Từ Lệnh Nghinói, “Đoán cũng có thể đoán ra được. Nếu như
là có việc trì hoãn, dù sao cũng phải sai người báo tin cho mọi người.
Khiến cho các ngươi chờ không công…, một chút mặt mũi cũng không cho,
hơn phân nửa là không muốn.” Giọng nói ít nhiều gì có hơi thất vọng,
“Cho dù ngày mai Nhị tẩu trở về có cái gì chuyển cơ, hơn phân nửa là
nhìn ở mặt mũi của Nhị tẩu miễn cưỡng đồng ý. Dưa hái xanh không ngọt.
Coi như Dụ ca nhi không có phúc khí này”
Kết thân là chuyện tốt của hai nhà, một cây làm chẳng nên non a!
Thập Nhất Nương cũng không biết nên nói gì.
* * * * * *
Vừa rạng sáng ngày thứ hai, Thập Nhất Nương mới vừa ở Tây khách sãnh
ngồi xuống, thì có tiểu nha hoàn đi vào bẩm: “Phu nhân, Lô tổng quản sự
cầu kiến!”
Thập Nhất Nương gặp Lô vĩnh quý trước tiên.
Lô Vĩnh Qúy xuôi tay cung đứng thẳng: “Nghe nói phu nhân có lời gì
muốn hỏi Vĩnh Phúc, vì hắn còn nói không rõ ràng lắm. Ta so với hắn lớn
tuổi hơn, biết cũng nhiều một chút. Phu nhân có lời gì cũng có thể hỏi
ta.”
Hổ phách bừng tỉnh đại ngộ.
Thì ra là Thập Nhất Nương đem Lô Vĩnh Phúc gọi đi căn bản không phải
muốn từ trong miệng hắn hỏi ra cái gì, mà là muốn cho Lô Vĩnh Qúy chủ
động tới tìm Thập Nhất Nương.
“Lô quản sự là một người bận rộn, nha hoàn của ta gọi cũng gọi không
được, không thể làm gì khác hơn là kêu Lô Vĩnh Phúc tới hỏi.” Thập Nhất
Nương thay đổi thái độ kính đáo thường ngày, rất trực tiếp nói.
Hổ phách đã nhìn thấy Lô Vĩnh Qúy cười khổ một cái.
“Tiểu nhân không dám!”
Tiếp xúc không có thừa nhận, cũng không có phủ nhận. Dùng một câu nói kia biểu lộ một thái độ.
Thập Nhất Nương giữ Hổ Phách lại, cho những người hầu hạ khác trong
nhà lui ra, nói: “Ban đầu hai vị di nương từ Dư Hàng tới Yên kinh, có
phải là tới đầu nhập vào ngươi hay không?”
Lô Vĩnh Qúy cũng không có giật mình, mà là nhẹ nhàng mà đáp một tiếng”Phải”.
“Ban đầu lúc Ngưu Đại tổng quản chưởng nhà, gia phụ là quản sự trướng phòng. Hai người quan hệ cá nhân rất thân. Đại Mao ca thường theo Ngưu
tổng quản về đến trong nhà tìm phụ thân ta uống rượu, ta thường đi theo
phía sau Đại Mao ca. Nên lúc đó liền biết Nhị di nương.”
Thập Nhất Nương nghĩ một cái, thấy cũng hợp lý.
“Có một lần, lão gia uống rượu say......” Nói tới đây, Lô Vĩnh
Qúy do dự một hồi lâu, “Nhị di nương bảo ta mang tin cho Đại Mao ca,
muốn cùng Đại Mao ca bỏ đi. Đại Mao ca nói...... Không thể làm liên lụy tới Ngưu Đại tổng quản, nên không có đáp ứng.” Hắn dập đầu nói lắp
bắp “Nhị di nương, đã đem Đại Mao ca mắng một trận...... Không biết là nói gì đó thật khó nghe, nên đến giữa trưa Đại Mao ca một hơi nuối
không trôi...... liền nhảy giếng...... Không có mấy ngày, sổ
sách ở cửa hàng Hàng Châu có vấn đề, lại truyền đến tin tức Đại lão gia cưới vợ bé...... Ngưu Đại tổng quản liền từ chức tổng quản, mang theo nhi tử ở Trấn Giang mở ra cửa hàng tơ lụa nho nhỏ để sống tạm.”