Thập Nhất Nương đứng ở cửa tịnh phòng cùng Từ Lệnh Nghi nói chuyện:”
Nói là ngày hôm qua lúc đi Trình Quốc Công phủ không thoải mái. Ta mới
biết. Nhanh chóng cho Hổ Phách đi thỉnh Ngô thái y lần đó giúp Kiều di
nương chữa hết bệnh lại đây nhìn xem.”
“Nếu thật sự không được, liền đưa đến Lạc Diệp Sơn biệt viện tu dưỡng đi!” Biểu tình Từ Lệnh Nghi có chút lãnh đạm,” Trong nhà còn có mấy đứa nhỏ, nếu lây bệnh làm sao bây giờ?”
“Thái y chẩn còn chưa ra, Hầu Gia đã đem di nương an trí xong rồi.”
Thập Nhất Nương cười nói,” Cũng phải đợi có kết quả rồi nói!”
Hai người đang nói, Hổ Phách đến đây:” Phu nhân, ngô thái y lại đây!”
Thập Nhất Nương lên tiếng, cười nói với Từ Lệnh Nghi: “Lúc trước Hầu
Gia không ở nhà. Nếu đã trở lại, vẫn là Hầu Gia đến hỏi tình huống mới
tốt!”
Từ Lệnh Nghi gật đầu, rửa mặt một phen đi thính đường.
Tuy cách thứ gian, nhưng Thập Nhất Nương vẫn nghe thấy thanh âm ngô
thái y cao hứng có chút khoa trương: “Hầu Gia, chúc mừng chúc mừng,
giống như phu nhân là hỉ mạch.”
” A!” giọng của Từ Lệnh Nghi kinh ngạc hàm chứa mấy phân vui sướng, thấp giọng nói cái gì cùng Ngô thái y.
Thập Nhất Nương ngồi ở kháng biên trầm tư.
Đào mama cùng mình đều nghĩ như nhau. Từ mang thai đến sinh sản còn
mấy tháng. Ai biết sẽ phát sinh cái gì. Mình tiến môn không lâu, còn
không có đứng vững gót chân, như thế nào cũng không thể đem người mình
kéo vào. Nghĩ biện pháp đem củ khoai lang nóng này ném ra ngoài mới được a!
Đầu óc nàng xoay chuyển nhanh. Liền thấy bức rèm vén lên, mặt Từ Lệnh Nghi mang tươi cười đi đến.
“Thập Nhất Nương, Kiều di nương là hỉ mạch.”
Thập Nhất Nương suy nghĩ có chút không tập trung, thuận miệng học ngô thái y nói một câu” Chúc mừng Hầu Gia”.
Từ Lệnh Nghi bật cười, nói:” Chúng ta đi qua xem nàng đi!”
” Tốt a!” Thập Nhất Nương đáp lời, cùng Từ Lệnh Nghi ra cửa,” Vừa
lúc, đợi lát nữa chúng ta đi chỗ thái phu nhân. Cho lão nhân gia nàng
cũng cao hứng.”
Từ Lệnh Nghi” Ân” một tiếng, giọng điệu nhẹ nhàng, thấy ra, tâm tình tốt lắm.
Kiều Liên Phòng nằm ở trên giường, thấy hai người đi vào, lập tức ngồi dậy: “Hầu Gia, phu nhân!”
Một đôi mắt xấu hổ, nhìn chằm chằm Từ Lệnh Nghi.
Từ Lệnh Nghi ngồi xuống bên giường:” Ngươi cảm giác thế nào?” Giọng điệu thập phần ôn hòa.
Kiều Liên Phòng gục đầu xuống, sắc mặt ửng hồng, không có trả lời.
Tú Duyên bên cạnh lại cười sáp miệng nói:” Di nương không muốn ăn cái gì.”
“Không sao, không sao!” Kiều Liên Phòng nhanh chóng phủ nhận, ánh mắt lại khiếp sợ nhìn Thập Nhất Nương, giống như lo lắng Thập Nhất Nương
tức giận — phải biết rằng, Thập Nhất Nương mới vừa gả vào không bao lâu, liền đem phòng bếp nhỏ trong nội viện của nhóm di nương giảm bớt.
Từ Lệnh Nghi mơ hồ nghe nói qua chuyện này.
Lúc trước lập phòng bếp nhỏ kia, chính là ý tứ Nguyên Nương — nàng không muốn cùng vài vị di nương ă chung nồi cơm.
Sau lại xảy ra rất nhiều chuyện, nhóm di nương chuyển vào, Nguyên
Nương lại trụ đến điểm xuân đường. Nhưng phòng bếp nhỏ này vẫn giống
nhau như trước cấp nhóm di nương dùng. Sau Thập Nhất Nương gả lại đây.
Tất cả mọi người ở chỗ thái phu nhân ăn cơm, phòng bếp trong viện ít
dùng. Thập Nhất Nương liền đem hai phòng bếp hợp cùng nhau, chỉ cho
phòng bếp nhóm di nương dùng để nấu nước linh tinh …… Nghe Kiều Liên
Phòng nói như vậy, hắn cũng hướng Thập Nhất Nương nhìn lại.
Dù sao phòng bếp kia cũng nhàn rỗi, hiện tại Kiều Liên Phòng là tình
huống đặc thù, chiếu cố nàng một chút cũng là chuyện phải làm.
Thập Nhất Nương đương nhiên biết ý tứ Kiều Liên Phòng nói, cũng có thể đoán ra tâm tư Từ Lệnh Nghi.
Lúc mấy đứa nhỏ sinh ra hoặc là lúc hầu phủ trong cơn mưa gió phiêu
linh, hoặc là lúc Từ gia trợ Thất hoàng tử chiếm ngôi báu, làm sao có
tâm tình hưởng thụ thú vui làm phụ thân. Hiện tại hoàn toàn bất đồng. Từ Lệnh Nghi hiện giờ đã lớn dần thành một chính khách lão luyện, dù có
sóng gió, hắn cũng không có sợ hãi của năm đó, công thành danh toại, phú quý nhàn nhã ở nhà, có tiền nhàn rỗi, lại làm phụ thân, chủ yếu là
hưởng thụ mà không phải trách nhiệm. Tâm tình bất đồng, đối đãi với việc Kiều Liên Phòng mang thai cảm giác cũng sẽ bất đồng.
Nàng tuy lý giải, nhưng cũng không thể đồng ý.
Thay đổi xoành xoạch, là tối kỵ.
” Di nương không có trở ngại gì thì tốt.” Thập Nhất Nương thản nhiên
đối mắt nhìn hai người,” Di nương ta cũng có bầu. Nghe nói chỉ thích ăn
món chua cay, những món ướp gia vị trong nhà đều chuyển cho di nương
ta.”
Kiều Liên Phòng nghe liền cúi thấp đầu.
Nàng môi đỏ mọng nhếch nhanh, khóe mắt rưng rưng, thập phần ủy khuất.
Từ Lệnh Nghi tuy tỉnh bơ, nhưng trong lòng lại cực kỳ giật mình.
Thập Nhất Nương là nữ tử thông minh, theo tính tình của nàng, không có khả năng không biết ý tứ mình……
Nhưng vẫn uyển chuyển cự tuyệt.
Là bởi vì sợ Kiều Liên Phòng hoài dựng sinh con trai uy hiếp đến địa vị của nàng? Hay vẫn là bởi vì ăn dấm chua đâu?
Đang ở chỗ Kiều Liên Phòng, cũng không phải chỗ nói chuyện.
Hắn liền cười, đối với Kiều Liên Phòng nói:” Nếu ngươi không có
chuyện gì, vậy nghỉ ngơi cho tốt đi! Ta cùng phu nhân đi chỗ thái phu
nhân, cho lão nhân gia nàng biết để vui mừng.”
Kiều Liên Phòng tự nhiên cũng nghe ra ý tứ Thập Nhất Nương nói.
Nàng không khỏi ngạc nhiên.
Không nghĩ tới Thập Nhất Nương lại cự tuyệt Hầu Gia, càng không nghĩ
đến Hầu Gia lại cũng không nói cái gì liền cứ như vậy quên đi!
Kiều Liên Phòng không khỏi hướng Từ Lệnh Nghi nhìn lại.
Chỉ thấy hắn thần sắc ôn hòa, ánh mắt trong trẻo, không có một chút không vui.
Nàng nắm lấy ngón tay sơn móng màu hồng gắt gao nắm chặt quyền.
Khóe mắt đỏ hồng giãy dụa đứng dậy muốn đưa Từ Lệnh Nghi cùng Thập Nhất Nương.
Từ Lệnh Nghi ngăn cản nàng:” Ngươi hiện tại là hai người, những hư lễ này không cần lo.”
Ngày hôm qua mẫu thân nói cho nàng, ba tháng đầu đứa nhỏ dễ đẻ non
nhất, cho nàng nhất định phải nằm trên giường. Kiều Liên Phòng cũng lo
lắng cho đứa nhỏ trong bụng mình. Thấy Từ Lệnh Nghi nói như vậy, không
hề kiên trì, cho Tú Duyên tiễn vợ chồng Từ thị ra cửa.
Thập Nhất Nương không nghĩ vì chuyện này trở thành vướng mắc giữa hai người.
Ra khỏi sân Kiều Liên Phòng liền nói thẳng nói:” Hầu Gia, ý tứ của
ngươi ta hiểu. Phòng bếp nhỏ chỉ nấu nước ấm không nấu cơm thức ăn, đây
là ta nói. Chuyện này còn không đến nửa năm, nói còn chưa dứt, ngài bảo
ta vì Kiều di nương phá lệ…… Hầu Gia là thống lĩnh qua thiên quân vạn
mã, tự nhiên biết rõ tác hại của việc thay đổi xoành xoạch. Nếu ngài
thật sự đau lòng Kiều di nương, không bằng lấy bạc riêng trợ cấp cho
nàng một ít. Nhưng vì nàng một lần nữa mở phòng bếp. Thiếp thân vô luận
như thế nào cũng không thể đáp ứng.”
Từ Lệnh Nghi rất giật mình.
Trong ấn tượng của hắn, nữ nhân làm việc, nhiều lắm là kéo theo một
đống lộn xộn lớn, những thứ râu ria để che dấu mục đích của mình, rất ít người giống Thập Nhất Nương, mở thành bày trận, thản nhiên trực tiếp
nói ra. Hơn nữa suy nghĩ cẩn thận, lời của nàng rất có đạo lý. Chuyện
này sự thật là mình làm không ổn.
” Ngươi nói đúng. Chuyện này là ta thiếu cân nhắc. Chiếu theo ý tứ của ngươi là được!”
Từ Lệnh Nghi cũng không phải người nghe lời xúi bậy, cố chấp.
Thập Nhất Nương thấy đạt tới mục đích, không hề dong dài, cười nói
một câu “Đa tạ Hầu Gia có thể thông cảm chỗ khó xử của thiếp thân”, cùng Từ Lệnh Nghi đi chỗ thái phu nhân.
Thái phu nhân biết quả nhiên thật cao hứng.
Cho Đỗ mama lấy chút đồ bổ thưởng Kiều Liên Phòng.
Thập Nhất Nương nói cám ơn, nhân cơ hội cùng thái phu nhân thương
lượng:” Nương, ta tuổi trẻ, thiếu trải sự đời, cũng không biết có thể
chiếu cố Kiều di nương thỏa đáng hay không. Về phần bên người Kiều di
nương, phần nhiều là tiểu nha đầu chưa có thành thân, càng thêm không
hiểu việc này. Ngài giúp ta, phái hai mama có kinh nghiệm đi qua hầu hạ
Kiều di nương đi. Cũng miễn cho ta lo lắng.”
Thái phu nhân nghe trong lòng hít một hơi.
Rốt cuộc là thứ xuất, không thể so với cùng Nguyên Nương kia. Nguyên
Nương kia, đại thái thái chính là đem mấy người khôn khéo ở La gia làm
thị tì hồi môn lại đây.
Thập Nhất Nương nếu không có nhà mẹ đẻ giúp, vậy mình liền giúp nàng một phen đi.
Nghĩ như vậy, thái phu nhân không có do dự, lập tức nói:” Ta cho Đỗ
mama chọn hai người đắc lực từ trong viện của ta cho ngươi đi qua hầu hạ Kiều di nương.”
Thập Nhất Nương nghe xong âm thầm thở nhẹ nhõm một hơi.
Có người của thái phu nhân nhân ở trong viện mình, ngộ nhỡ có việc, cũng có nhân chứng làm sáng tỏ.
“Vậy việc xây phòng chỉ sợ phải dừng lại.” Thái phu nhân phân phó Từ Lệnh Nghi,” Đợi qua ba tháng lại chọn ngày đi!”
” Ta cũng nghĩ như vậy.” Từ Lệnh Nghi nói, “Bất quá đẩy đến tháng sáu cũng không có gì đáng ngại — tháng sáu ban ngày dài, xây phòng cũng
nhanh hơn một ít.”
” Lại không phải cần ở. Khi nào động thổ đều giống nhau.” Thập Nhất
Nương cười nói,” Chính là không biết vật liệu đá này có thể trả hay
không.”
Chuyện này liền như vậy định xuống.
Sau đó tất cả mọi người biết Kiều Liên Phòng mang thai, sôi nổi chúc
mừng Từ Lệnh Nghi cùng Thập Nhất Nương, giống như là Thập Nhất Nương
mang thai vậy, Thập Nhất Nương hơi có chút không biết nên khóc hay nên
cười.
Bất quá nghĩ đến về sau tất cả đứa nhỏ của Từ Lệnh Nghi trên lý luận đều thuộc về mình, lại có chút hiểu được ý tứ này.
Hai người từ chỗ thái phu nhân ra. Từ Lệnh Nghi cho gã sai vặt truyền lời đến Bạch tổng quản:”…… Xây phòng đợi đến tháng sáu tuyển ngày cát
tường lại động công. Đem vật liệu đá tạm thời đặt ở Lạc Diệp Sơn biệt
viện đi!”
Thập Nhất Nương phân phó Hổ Phách chuẩn bị chút lễ phẩm:”…… Sau đó
đem Đào mama kêu đến. Cho nàng mang lễ phẩm đi Trình Quốc Công phủ, đem
chuyện Kiều di nương có hỉ mạch nói cho Kiều phu nhân cùng Kiều thái
thái. Cũng miễn cho các nàng lo lắng.”
Ngẩng đầu lại thấy Từ Lệnh Nghi vẻ mặt nghi hoặc nhìn nàng.
” Nga, hôm nay sáng sớm Kiều phu nhân sai mama đến tặng đồ đặc biệt
hỏi qua chuyện này.” Thập Nhất Nương giải thích: “Hiện tại nếu biết là
hỉ mạch, về tình về lí hẳn là nên hồi tín cho Kiều phu nhân.”
Từ Lệnh Nghi ngạc nhiên nói:” Kiều phu nhân? Kiều phu nhân cho người tặng đồ đến?”
Từ Kiều Liên Phòng làm thiếp thất, trừ bỏ kiều Tam thái thái, những người khác trong Kiều gia không tiếp xúc với nàng.
” Tặng cái gì vậy?”
” Nói là một bộ màn trướng.” Thập Nhất Nương nói,” Một sa trướng thủy mặc tiêu sa. Kiều quốc công gia mang từ tuyên đồng về. Kiều phu nhân
vẫn đặt trong hòm tiếc không muốn dùng. Nghe nói Kiều di nương thích,
cho nhóm mama tìm hơn phân nửa ngày mới tìm được. Sáng sớm liền tặng
đến.”
” Nàng hướng Kiều phu nhân muốn màn trướng?” Thanh âm Từ Lệnh Nghi
trầm thấp, biểu tình có chút quái dị,” Kiều phu nhân sáng sớm còn phái
người tới hỏi tình huống Kiều di nương?”
Thập Nhất Nương gật đầu, lại thấy gân xanh thái dương của Từ Lệnh Nghi nổi lên.
Sao lại đột nhiên mất hứng? Chẳng lẽ là bởi vì Kiều Liên Phòng hướng
Kiều phu nhân muốn đồ vật này nọ, cảm thấy tự tôn bị thương? Hoặc chẳng
lẽ màn trướng này rất có danh tiếng? Có thể là Trình Quốc Công thu hối
lộ, Từ Lệnh Nghi sợ đem Từ gia liên lụy vào?
Nàng một mặt miên man suy nghĩ, một mặt cười nói:” Hầu Gia làm sao
vậy? Bất quá là một bức màn trướng thôi! Nếu cảm thấy Kiều di nương
không thích hợp nhận. Thiếp thân phái người chuẩn bị lễ trọng bồi không
phải, đem trướng đuổi về là được!”
Nàng không nói còn hoàn hảo, nàng càng nói, sắc mặt Từ Lệnh Nghi càng kém, đến cuối cùng, mơ hồ có chút phát tác.
Thập Nhất Nương thấy không đúng, liền đứng dậy mang trà cho Từ Lệnh Nghi: “Hầu Gia có chuyện gì cứ nói, tức giận làm gì!”
Từ Lệnh Nghi lại” Bốp” bàn tay chụp ở kháng bàn, làm chung trà” leng keng” rung động:” Hoang đường!”