Khương phu nhân nghe dùng khăn mạt tử che khóe mắt thấp giọng nói mấy tiếng: “Chuyện này làm sao có thể là ý tứ của cha ta. Tất cả đều là do
những người đó chủ trương. Nói thật, ta không chủ trương tìm con thừa tự bây giờ. Ít nhất phải tìm ra hung thủ sát hại Lang đệ mới có thể nói
chuyện này đi? Bằng không, chẳng phải làm cho người ta chê cười. Hoàn
hảo phụ thân nghe ta khuyên…… Cho nên những người đó mới khí thế hung
hăng tìm ta lý luận.”
Nói xong, nàng liếc mắt nhìn Thập Nhất Nương một cái,” Lại nói tiếp,
ta là nữ nhân gả đi ra ngoài. Chỉ quản được nhất thời, quản không được
cả đời. Phụ thân hiện tại nghe ta, tất cả đều là bởi vì đau lòng cái
chết Lang đệ. Nhưng phụ thân trừ bỏ là phụ thân, vẫn là con cháu Vương
gia. Đại nghĩa trước mặt, không dám vì chuyện tư. Chuyện thừa tự này,
trước sau cũng phải làm. Cũng may nhà của chúng ta cùng nhà người khác
bất đồng, còn có cái tước vị ở thân. Thừa tự vô tước, cùng không con có
gì khác nhau? Thừa tước là Hoàng Thượng ân điển, cho ai thừa kế, cũng là chuyện chính sự của Vương gia. Hoàn hảo trong nhà có ta. Bằng không,
những thân thích bang chi đã sớm nháo ngất trời.”
Thập Nhất Nương cảm thấy lời Khương phu nhân nghe thập phần chói tai.
Nàng rõ ràng là nói cho mình, nàng để ý nhất chính là ai giết Vương
lang, cho Từ Lệnh Nghi giúp đem Nhâm Côn mang ra công lý. Bằng không,
đến lúc đó Mậu Quốc Công nếu y theo ý tứ thân thích bang chi Vương gia
đưa một đứa con qua làm thừa tự trên danh nghĩa nàng sẽ không quản. Cứ
như vậy, Thập Nương thành quả tẩu, sản nghiệp Vương gia cùng nàng không
quan hệ, nhưng lại muốn xem tiểu sắc mặt thúc tử cùng em dâu tương lai
sống qua ngày.
Lời nói không có một chút điểm đồng tình thương hại đối với em dâu
vừa mới thủ tiết, ngược lại lấy cái này áp chế anh em đồng hao ra tay
tương trợ không chỉ bạc tình bạc nghĩa, mà còn tự lợi.
Uổng phí lúc nàng đi, Từ Lệnh Nghi còn nói cho nàng đi gặp Khương phu nhân, xem Vương gia có cái gì khó xử có thể giúp thì không ngại giúp
một tay. Lại nghĩ đến nàng khoe thực lực của mình– nếu sự tình đúng như
lời nàng, nàng có thể nắm được quyền thừa tự của Vương gia, thì sao thân thích bang chi này dám kêu gào đối nàng không kiêng nể gì……Nếu Thập
Nhất Nương thật sự là một tiểu cô nương không từng trải. Tám chín phần
mười sẽ bị lời của nàng dọa.
Thập Nhất Nương không khỏi cười lạnh trong lòng.
Người này căn bản không đáng giá để xã giao, càng đừng nói là đem tương lai Thập Nương phó thác cho nàng.
Xem ra, chuyện này cần cùng Từ Lệnh Nghi thương lượng mới được.
Thập Nhất Nương cúi đầu uống một ngụm trà, tránh ánh mắt Khương phu nhân.
Nếu nàng có thể nghe được ra, Tứ thiếu phu nhân, tự nhiên cũng nghe
ra. Gương mắt lại thấy Đại phu nhân, khóe miệng khép lại, dáng vẻ có
chuyện muốn nói, nghĩ đến vừa rồi trong xe ngựa Thập Nhất Nương nói cùng nàng chuyện Từ Lệnh Nghi bị miễn chức. Trong lòng nàng âm thầm gấp gáp lên.
Xem phương pháp làm việc của Khương phu nhân này, rõ ràng là cái cực
lợi hại. Nếu Đại phu nhân, còn không biết Hầu Gia bị miễn chức mà mạo
muội đồng ý cái gì, chỉ sợ sẽ bị Khương phu nhân bắt trong tay.
Nếu bình thường, nàng cũng sẽ không trả lời. Như so với Thập Nương
không cùng nhà mẹ đẻ lui tới, nàng cảm thấy Thập Nhất Nương thông minh
cơ mẫn càng thân hơn.
Nếu Từ Lệnh Nghi không thể giúp Vương gia, chẳng lẽ còn ép bộc hay
sao? Nàng lập tức giả bộ không có nghe ra ý tứ Khương phu nhân, giành mở miệng trước Đại phu nhân, cùng Thập Nhất Nương.
“Thật sự là làm khó Đại tiểu thư,.” Tứ thiếu phu nhân, giọng điệu
tràn ngập cảm kích, “Thập tiểu thư chúng ta, có ngài che chở, chúng ta
cũng an tâm.”
Đại phu nhân, ngày hôm qua chợt nghe nói Từ Lệnh Nghi bị miễn chức.
Nghe ý tứ Khương phu nhân, thế nhưng là Từ Lệnh Nghi không giúp Vương
gia nàng sẽ không giúp Thập Nương. Nàng lo lắng Thập Nhất Nương vì Thập
Nương không biết nặng nhẹ đáp ứng, vừa định nói, không nghĩ tới Tứ thiếu phu nhân, giành trước nàng mở miệng. Cũng may nói coi như vừa vặn, nàng liền đem lời nuốt xuống cổ họng.
Khương phu nhân lại không đem hai vị cữu phu nhân La gia, để trong
mắt. Nàng để ý chính là thái độ Thập Nhất Nương. Hoặc là nói, nàng để ý
chính là thái độ Từ Lệnh Nghi phía sau Thập Nhất Nương. Bởi vậy cũng
không có đáp lời Tứ thiếu phu nhân, mà vẫn nhìn Thập Nhất Nương.
Thập Nhất Nương nhìn thấy trong lòng khẽ động. Nàng dứt khoát nói
theo Tứ thiếu phu nhân: “Thập tỷ ta gặp đại nạn, tâm thần không khỏi
hoảng hốt. Có Đại tiểu thư, người khôn khóe như vậy giúp đỡ chuẩn bị,
cũng là có may mắn trong bất hạnh. Mùng một ta đi chúc tết lệnh tẩu từng gặp được quý công tử cùng tiểu tỷ. Ngài vì chuyện Thập tỷ loay hoay,
chắc cũng không thời gian bồi bọn họ. Nhớ tới chuyện này, chúng ta đều
rất là bất an.”
Nghe Thập Nhất Nương nhắc tới Khương gia, Khương phu nhân cứng đờ.
Khương gia không hài lòng hành vi vủa Vương lang đã lâu, càng đừng
nói đến chuyện vì Vương lang xuất đầu. Chuyện này ở Yến Kinh không phải
bí mật gì. Bằng không, mấy phòng bàng chi kia như thế nào lại gấp gáp
không kịp đợi như thế. Nhưng lúc này Thập Nhất Nương nói lời này là cái
gì ý tứ? Chẳng lẽ là uyển ngôn cự tuyệt yêu cầu mình?
Nàng một mặt đoán, một mặt nói:” Đa tạ di phu nhân quan tâm. Bọn họ
có đại tẩu ta giúp đỡ chiếu cố, so với ta tự mình chiếu cố còn muốn chu
đáo hơn. Làm cho ngài lo lắng.”
“Vậy tốt, vậy tốt.” Thập Nhất Nương đáp lời, hướng Tứ thiếu phu nhân, đưa ánh mắt.
Tứ thiếu phu nhân, lập tức tiếp lời: “Không biết tang sự Thập cô gia
khi nào thì làm? Chúng ta cũng biết để chuẩn bị– Nhị thúc ở Sơn Đông,
Tam thúc ở xa tận Tứ Xuyên.” Nói xong, thở dài,” Hiện giờ chúng ta cũng
không biết nên nói như thế nào cùng hai vị trưởng bối.” Sau đó thấp
giọng nói một câu” Dù sao cũng là gặp phải quan tòa.”
Trên thực tế là nàng bất mãn Khương phu nhân lấy chuyện thừa kế để đàm điều kiện.
Nếu La gia không có cô gia là Vĩnh Bình Hầu, nếu La gia căn bản là
giúp không được cái gì, chẳng phải Thập Nương sẽ bị Vương gia ăn tươi
nuốt sống sao?
Người cổ đại cảm thấy người gặp quan tòa không phải là người tốt gì.
Lời này của Tứ thiếu phu nhân, trên thực tế là nói Vương lang bị chết ám muội.
Tuy sự thật là như thế, nhưng để cho người ta nói thẳng trước mặt như vậy, Khương phu nhân vẫn tức giận đến hai sười đau nhức, gân xanh nổi
lên.
Đại phu nhân, nhìn thấy không khí không đúng, tới hòa giải, “Việc này có nhóm gia thương lượng, chúng ta là phụ nữ ở trong nhà, chỉ cần nghe
nam nhân an bài là được.” Lại kêu Kim Liên cùng Ngân Bình lại đây” Như
thế nào không nhìn thấy những người khác, hiện giờ đại phu nhân nhà các
người, đúng là lúc thương tâm, các ngươi cần phải hầu hạ cho tốt, nếu
đánh mất mặt của ta, liền uổng phí ta dạy dỗ vài năm……” Thao thao bất
tuyệt răn dạy hai người.
Nghe được ngực Khương phu nhân đau mơ hồ, cảm thấy Đại phu nhân, nói
có hàm ý khác. Trong lòng càng chán ngấy mấy vị thân thích La gia này.
Lại nghĩ nếu lúc trước không phải mình kiên trì muốn tìm nhà không sai
biệt lắm, không cùng La gia kết thân, mà tìm một vị vị em dâu cửa nhỏ
nhà nghèo, cho Vương lang ở nhà dưỡng tướng công, vậy Vương lang có lẽ
sẽ không đi ra ngoài làm ẩu, cũng sẽ không gặp Nhâm Côn, lại càng không
tráng niên mất sớm. Lại nghĩ, năm đó nếu cưới Ngũ Nương, xem tuổi tác
nàng ta, chỉ sợ đã sớm sanh ra con thừa tự, cũng sẽ không đối mặt với
khốn cảnh hôm nay. Mình cũng sẽ không cần mang mặt đi cầu người xung
quanh.
Nàng vừa nhớ tới thì càng hối hận, càng hối hận càng cảm thấy năm đó
kết cửa thân sự này không tốt…… Khóe mắt lườm Thập Nương giống như Bồ
Tát ngồi ở nơi đó, không khỏi nghiến răng, bực mình.
Thật sự là đồ vô dụng!
Đại phu nhân, nghĩ về sau Thập Nương còn muốn ở Vương gia sống, Đại
tiểu thư đắc thế này, không thể đắc tội. Thấy Tứ thiếu phu nhân, nói
chuyện đắc tội Khương phu nhân, nàng tự nhiên phải ra mặt ba phải. Tứ
thiếu phu nhân, nhìn rõ ràng, mừng rỡ cùng đại phu nhân, một xướng một
ca. Hai người xả đông xả tây nói gần một canh giờ, mắt thấy sắc trời
không còn sớm, liền lấy cớ đại thái thái thân thể không khoẻ cần người
chiếu cố đứng dậy cáo từ. Khương phu nhân lưu các nàng ăn cơm.
Vừa lúc tiền viện có gã sai vặt đến:” Hai vị cữu gia cùng di lão gia
nói còn muốn vì chuyện của thiếu gia đi nha môn nhìn xem, cho hai vị cữu tỷ tỷ cùng di phu nhân tự tiện.”
Như vậy liền càng sẽ không lưu lại ăn cơm.
Khương phu nhân thấy các nàng nhất định phải đi, tự mình đưa đến thùy hoa môn.
Tứ thiếu phu nhân, như trước cùng Thập Nhất Nương ngồi ở một cỗ xe.
Trên đường, nàng thấp giọng nhắc nhở Thập Nhất Nương: “Vị tiểu thư
Vương gia này, rất lợi hại đó. Chỉ sợ Thập tiểu thư, về sau ăn khổ.”
Thập Nhất Nương không sao cả cười cười:”Thân thích bang chi Vương gia này nói rất đúng, nàng dù sao là nữ nhân gả ra ngoài, thân phận bên
trên chân đứng không vững.”
Tứ thiếu phu nhân, thấy Thập Nhất Nương hiểu được ý tứ của mình, cũng cười cười, không hề nói cái gì.
Về tới ngõ Cung Huyền, mấy người trước hết đi thư phòng La Chấn Hưng.
Đại phu nhân, đem chuyện buổi chiều chứng kiến nói cho đám người La Chấn Hưng.
La Chấn Hưng mấy nghe nhíu mày. Tiễn Minh lại người thứ nhất nhảy ra: “Hầu Gia ngày hôm qua bị miễn chức, mọi người cũng biết?”
Trừ bỏ La Chấn Thanh, những người khác đều bình tĩnh.
” Biết.” La Chấn Hưng nói:” Ta ngày hôm qua ở quán nghe nói.”
” Vậy không thể vì chuyện Thập tiểu thư đem Hầu Gia lôi xuống nước.”
Tiễn Minh thần sắc ngưng trọng, “Lúc này, Hoàng Thượng khẳng định đang
cáu Hầu Gia. Hầu Gia tránh còn chưa kịp, như thế nào có thể cho vì
chuyện này xuất đầu.” Nói xong, nhìn thoáng qua Thập Nhất Nương,” Hiện
giờ chỉ có thể thí tốt bảo vệ tướng mà thôi.”
La Chấn Hưng trầm tư một lát, phân phó đại phu nhân,:” Ta cùng Tử
Thuần tùy Thập Nhất Nương đi gặp Hầu Gia. Nếu cha hỏi đến, ngươi liền
nói chúng ta ở lại Vương gia ăn cơm chiều.”
Đại phu nhân, gật đầu, tiễn bọn họ ra cửa.
La Chấn Hưng cùng Tiễn Minh một đường đến Từ gia.
Từ Lệnh Nghi nhìn thấy ba người đồng thời đến không khỏi có chút giật mình, một mặt cho Thập Nhất Nương đi mang chút rượu và thức ăn đến, một mặt đem La Chấn Hưng cùng Tiễn Minh thỉnh đến nội viện thư phòng ngồi.
La Chấn Hưng đem tính toán La gia, ý tứ Vương gia một năm một mười nói cho Từ Lệnh Nghi.
Từ Lệnh Nghi lẳng lặng nghe không trả lời.
La Chấn Hưng liền cùng Tiễn Minh trao đổi ánh mắt, đem chuyện vừa rồi ở trên đường thương lượng nói ra:”…… Vương gia hơi có chút ép buộc. Ý
tứ chúng ta, nếu thật sự không được, khiến cho Thập Nương mang theo nha
hoàn, mama đến điền trang nhỏ của hồi môn sống qua ngày. Bất quá là một
năm lấy ra trăm lượng bạc trợ cấp cho nàng. Thập Nương còn có thể mừng
rỡ tiêu dao.”
Đây là không có biện pháp xử lý.
Lúc còn sống không nói, chết thì làm sao bây giờ?
Vương gia nếu bởi vậy không cho Thập Nương nhập mộ tổ tiên, chẳng lẽ còn đem bài vị mang đến từ đường La gia hay sao?
Khương phu nhân yêu cầu nói trắng ra tất cả đều là nhằm vào Từ Lệnh
Nghi, La Chấn Hưng an bài như vậy, cũng là vì làm nhẹ lòng Từ Lệnh Nghi.
Từ Lệnh Nghi sao không rõ.
Chính là trong lòng hắn có chủ ý, nhất thời còn không có nắm chắc
thập phần, hơn nữa chưa bàn cùng Thập Nhất Nương, có một số việc không
biết, không tốt nói với La Chấn Hưng. Chỉ cười vỗ vỗ vai hắn.
“Có thực mới vực được đạo. Ăn cơm là quan trọng nhất. Chúng ta ăn cơm trước.”
La Chấn Hưng đem ý tứ của mình nói rõ ràng, tảng đá trong lòng cũng rơi xuống, ở Từ gia ăn cơm, cùng Tiễn Minh ra Hà Hoa Lý.
Từ Lệnh Nghi trở về phòng.