Đại phu nhân mặt lộ vẻ xấu hổ.
Nếu là bình thường, Thập Nhất Nương cũng sẽ không ép buộc. Nhưng nhớ
đến Lục di nương phách lối, Thập Nhất Nương cũng không thể không truy
vấn.
” Đại tẩu, ngài đối xử với ta giống như thân muội muội.” Nàng dùng
tình cảm lay động,” Ta có chuyện gì đều nguyện ý cùng ngài thương lượng. Ngài có cái gì không thể nói ra lời!”
Đại phu nhân, trầm mặc sau một lúc lâu, thấp giọng nói:” Nói thật,
chuyện bệnh tình nương tăng thêm, ta thật đúng là nói không được là vì
chuyện nào?”
Thập Nhất Nương kinh ngạc nhìn Đại phu nhân,.
Đại phu nhân, cười khổ:” Phụ thân buổi tối hôm trước đến. Trong nhà
lập tức có nhiều người như vậy, căn bản là không đủ chỗ. Lúc ấy nương có chút mất hứng, nhưng nhìn thấy phụ thân hưng trí cao, nói biết nương
bệnh, sợ bên người nàng không có người hầu hạ, Tứ đệ muội lại là con dâu mới vào cửa, cho nên cố ý đem các nàng đều mang đến Yến Kinh khấu đầu
với nương, và thị tật. Nương lúc ấy khó mà nói được gì, miễn cưỡng uống
chung trà con dâu của Tứ đệ muội. Đến lúc phân chỗ ở, theo ý tứ của
nương, cho Tứ thúc cùng Tứ thiếu phu nhân, vẫn như trước trụ ở đông
sương phòng, mấy vị di nương cùng Thập Nhị Nương trụ ở lồng phòng phía
sau. Ai biết Tứ đệ muội lại nói, nào có con trai và con dâu cùng công
công bà bà trụ ở một sân, ngược lại cho nhóm di nương cùng tiểu thư chưa chồng cùng nhau trụ ở lồng phòng phía sau. Tự mình muốn chuyển lồng
phòng phía sau cùng Thập Nhị Nương trụ. Nương cảm thấy Tứ đệ muội vừa
mới vào cửa liền chống đối bà bà, làm việc không có nặng nhẹ, nói nàng
vài câu. Nàng tuy nhận sai, nhưng vẫn kiên trì muốn chuyển đến lồng
phòng phía sau. Nhưng phụ thân cảm thấy lời Tứ đệ muội có đạo lý, trực
tiếp gật đầu đáp ứng. Nương lúc ấy tức giận đến phát run……” Nói xong,
thở dài,” Cũng là ta không chú ý. Nếu lúc ấy chú ý, nói không chừng sẽ
không có chuyện sau, nương cũng sẽ không đến mức……”
Thập Nhất Nương ngạc nhiên.
Nhìn Chu thị không giống là người hồ đồ, như thế nào liền chống đối thái thái gặp chuyện tuyệt đối không chịu thua.
Chẳng lẽ đây là cái gọi giao tiếp trên bến tàu sao?
Nàng không khỏi nói:” Sau lại xảy ra chuyện gì?”
Đại phu nhân, nói:” Thấy nương không thoải mái, Hứa mama vội giúp
nương thuận khí. Nương đột nhiên hỏi Tứ thúc về sau có tính toán gì? Còn nói, hắn hiện giờ thành gia, không thể giống như trước kia tùy ý cầm
thẻ bài đi ra trướng phòng lĩnh bạc. Về sau phải ấn theo lệ cũ trong
nhà, không phân gia, ăn ở là của công trung, hàng năm hai mươi lượng
bạc. Còn nói, Tứ thúc tốt xấu cũng là ở trước mặt lão nhân gia nàng lớn
lên, lại không có nghề nghiệp đứng đắn, khiến cho hắn cuộc sống khó
khăn như vậy, thật sự là có chút khó xử. Hàng năm cho hắn năm mươi lượng bạc. Ba mươi lượng bạc kia khấu trừ vào khoản của nương.”
Đại thái thái đây là dùng kinh tế áp chế La Chấn Thanh.
Chiêu này thật đúng là độc ác!
Tương đương trực tiếp nắm cổ họng La Chấn Thanh.
“Tứ thúc cùng Tứ đệ muội nghe xong gấp gáp hướng đại thái thái hành
lễ nói cám ơn. Tứ thúc lại nói, Chu đại nhân có cái họ Tạ là bạn cùng
trường nguyên nhận chức Huyện lệnh ở Nguyên Huyện, thiếu tiên sinh
trướng phòng, Chu đại nhân tiến cử, cho Tứ thúc mang theo gia quyến đồng hành……”
Thập Nhất Nương đáy mắt hiện lên một tia thần sắc khác thường.
Thực không nhìn ra, Chu thị còn có bản lĩnh này. Khó trách dám kiên trì trụ lồng phòng phía sau.
“…… Nương lúc ấy sắc mặt không tốt. Chất vấn Tứ thúc, nói, từ nhỏ
liền thỉnh danh nho ở nhà dạy Tứ thúc sách thánh hiền, chẳng lẽ là để
cho ngươi đi làm tiên sinh trướng phòng cho người ta.
” Tứ thúc sợ tới mức sắc mặt trắng bạch, ánh mắt hướng lên người Tứ
đệ muội mà nhìn. Tứ đệ muội cười tiến lên, nói, Tứ thúc hiện giờ thành
gia, không thể giống như trước kia vậy chỉ biết ăn chơi, phải làm chút
chuyện chân chính mới được. Thương gia hay làm quan chẳng cần phân biệt. Trướng phòng tiên sinh tuy thấp kém, nhưng có thể đi theo Tạ đại nhân
xem xét, học người khác như thế nào tu thân tề gia, đối với Tứ thúc rất
có lợi. Dù sao Tứ thúc còn trẻ, ra bên ngoài lịch lãm vài năm, học hỏi
kiến thức, trở về tiếp tục khổ công đọc sách, nói không chừng là tốt hơn so với hiện tại mỗi ngày ở nhà đọc sách như vậy.”
” Tứ ca nói như thế nào?” Thập Nhất Nương vội hỏi.
Con dâu cùng bà bà đấu, mấu chốt là trượng phu. Nếu trượng phu có thể kiên định đứng ở bên con dâu, bà bà bình thường là không có biện pháp.
Nhưng La Chấn Thanh là người nhìn thấy đại thái thái hai chân liền nhũn
ra……
” Cũng không biết Tứ thúc là bị cái gì che mờ tâm.” Đại phu nhân, bất đắc dĩ nói,” Nghe Tứ đệ muội nói như vậy, thế nhưng liên tục gật đầu.
Nói, trước kia không biết nương vất vả, hiện tại hắn thành gia, tuy
không dám nói có thể làm vẻ vang dòng họ, nhưng cũng không thể đánh mất
mặt La gia. Tạ đại nhân kia cũng nói, trước đi làm trướng phòng tiên
sinh, nếu làm tốt, về sau phải làm tiền lương sư gia cũng không phải là
không có khả năng. Còn cười nói, dù sao về sau đại ca làm quan bên người luôn cần thỉnh sư gia, đến lúc đó hắn trở về giúp Đại ca ngươi cũng là
giống nhau.” Nương sắc mặt không tốt, phụ thân lại tán thành một tiếng
“Tốt”.
Còn nói, không nghĩ tới Tứ thúc cưới vợ xong, người cũng hiểu biết hơn. Còn đem Tứ đệ muội khích lệ một phen.”
” Nương liền hỏi, nếu như vậy, vì cái gì lúc này mới nói ra? Làm cho lão nhân gia nàng không công lo lắng vô ích mấy ngày nay!”
” Phụ thân nhìn Tứ thúc, Tứ thúc nhìn Tứ đệ muội. Tứ đệ muội liền
cười nói, bởi vì không có cùng nương thương lượng, cho nên bên chỗ Tạ
đại nhân cũng chưa hứa chính xác, còn nói, lúc nàng ở nhà mẹ đẻ nghe nói hiền danh của nương. Nói phụ thân ở bên ngoài làm quan, lão nhân gia
nàng hầu hạ, nuôi dạy con cái, quản sự vụ gia tộc, là nữ tử hiếm thấy ở
Dư Hàng cân quắc không thua nam tử. Lúc nàng gả qua, mẫu thân nàng liền
dặn dò, có việc gì, đều cùng bà bà thương lượng. Cho nên chuyện này mới
chưa có trả lời. Chuẩn bị gặp nương sau tìm thời gian cùng nương nói, ai biết nương hỏi Tứ thúc về sau chuẩn bị làm sao, Tứ thúc thuận miệng nói ra…… Lại kéo Tứ thúc quỳ xuống xin lỗi, thỉnh cha không cần trách cứ.”
Thập Nhất Nương có thể tưởng tượng tình cảnh lúc ấy.
Đại lão gia dù không thích La Chấn Thanh, hắn cũng là con của mình.
Hiện tại đứa con biết cố gắng nỗ lực, chỉ sợ hắn còn cao hưng hơn so với việc chính mình quật khởi.
” Phụ thân vừa nghe, lập tức cao hứng đem Tứ thúc dìu lên. Nói Tứ
thúc có tâm này là đủ rồi. Đời nam tử căn bản là đọc sách. Tạ đại nhân
nơi đó liền tạm thời từ chối, ngoan ngoãn ở nhà đọc sách. Về phần tiền
bạc, bảo hắn không cần lo lắng. Trừ bỏ công trung cho hai mươi lượng
bạc, nương trợ cấp ba mươi lượng bạc, phụ thân sẽ từ trong khoản tiền
mình hàng năm lấy hai trăm lương bạc cho thêm.”
Thập Nhất Nương hấp một ngụm khí lạnh.
Nàng cho rằng mình là người biết tính toán, không nghĩ tới, còn có người càng giỏi tính toán ẩn núp ở phía trước……
“Phụ thân còn hỏi Đại ca ngươi. Ngươi không có ý kiến đi?
” Ngươi cũng biết Đại ca ngươi, luôn hy vọng huynh đệ tỉ muội trong
nhà mỗi người đều tốt. Không chỉ có nói ‘không ý kiến’, còn nói, hắn
cũng hàng năm xuất ra hai mươi lượng bạc cho Tứ thúc. Cho Tứ thúc ngoan
ngoãn đọc sách, tranh thủ khảo trúng cử nhân, tiến sĩ, cùng các phụ
thân, thúc thúc giống nhau, huynh đệ đều làm quan đồng liêu, làm rạng rỡ tổ tông.
” Ai biết, lời Đại ca ngươi vừa dứt. Nương liền…… Liền phát bệnh.”
Thập Nhất Nương không biết nói cái gì cho phải.
Đại thái thái bình thường đối với các di nương, thứ tử trong nhà đều
là vẻ mặt ôn hòa, nhưng trong lòng vẫn không muốn nhìn thấy. Hiện giờ
nàng sinh bệnh ở giường, tâm tình vốn sẽ không tốt. Trước hết mọi người ở Dư Hàng cùng đến, sau có Đại lão gia đối với Chu thị luôn ủng hộ, hơn
nữa La Chấn Hưng cuối cùng cũng bày tỏ thái độ, dây cung trong lòng đại
thái thái rốt cục gãy……
……
Mùa đông trời tối sớm, cơm chiều La gia an bài ở giờ chính thân. Đầu giờ Dậu, mọi người sôi nổi cáo từ, dẹp đường hồi phủ.
Lục di nương kéo ngũ di nương đến tiễn Thập Nhất Nương.
Đại phu nhân, chỉ lo cùng Tứ Nương nói chuyện, có tâm tránh né.
Ngũ di nương nhìn chung quanh đối với các nàng hoặc là làm như không
thấy, hoặc là lộ ra thiện ý gương mặt mỉm cười, lại nhớ đến những ngày
trước kia…… Nàng không khỏi lệ hoen quanh tròng.
Như vậy, coi như là chịu đựng được đến ngày xuất đầu sao?
Thập Nhất Nương nhìn ngũ di nương trầm mặc không nói nhưng mắt chứa
kích động, khóe mắt ẩm ướt, thấp giọng nói: “Ta tốt lắm. Ngài đừng lo
lắng. Mặc dù đang ở Yến Kinh, ngài cư coi như giống lúc ở Dư Hàng là
được!”
Ngũ di nương nghĩ đến nữ nhi lo lắng nàng không quen, vội nói:” Đại
lão gia, đại thái thái, Đại phu nhân, đều đối với ta tốt lắm, ngươi
không cần bận tâm.”
Trả lời như vậy, Thập Nhất Nương cho dù có thiên ngôn vạn ngữ cũng không có biện pháp mở miệng.
Hai người yên lặng không nói gì.
Tính cách quyết định vận mệnh. Ngũ di nương luôn luôn yếu đuối, tuy
xinh đẹp, lại không có ai đem nàng xem là kẻ địch…… Hoặc là khinh
thường, hoặc là không cần thiết phải làm. Đây cũng là một loại may mắn
đi!
Thập Nhất Nương thoải mái cười cười, khom đầu gối cấp ngũ di nương hành lễ: “Ta đây trở về trước!”
” Thay ta đa tạ thái phu nhân.”
Thái phu nhân cố ý mang tổ yến tặng cho ngũ di nương.
Thập Nhất Nương gật đầu cười: “Ta sẽ.”
Ngũ di nương tiễn nàng lên xe ngựa.
Đợi xe sắp khởi động, lại đuổi theo: “Chờ một chút.”
Thập Nhất Nương vén bức rèm:” Di nương còn có gì phân phó!”
Ngũ di nương cắn môi, trên mặt xanh một trận hồng một trận nhìn Thập Nhất Nương.
Thập Nhất Nương đuổi bà tử cùng xe với xa phu đánh xe, thò đầu ra.
Ngũ di nương lúc này mới thấp giọng nói:” Ngươi đừng có thai sớm như vậy…… Trước hết đem thân mình dưỡng tốt rồi nói.”
Nước mắt Thập Nhất Nương nhịn không được trào ra.
Chỉ có sinh đứa con thì con dâu, mới có thể ở nhà chồng đứng vững
vàng. Tuổi của nàng mà sinh sản cũng là đi dạo quỷ môn quan. Vinh hoa
phú quý mặc dù tốt. Nhưng làm mẫu thân, càng quan tâm tánh mệnh nữ nhi.
Nàng gật đầu cười, nước mắt lại như trân châu rơi xuống.
Như trút được gánh nặng, biểu tình ngũ di nương thả lỏng xuống, nàng
cười hướng Thập Nhất Nương phất tay:” Mau trở về thôi! Phải nghe lời
thái phu nhân, cùng Hầu gia.”
Thập Nhất Nương gật đầu, buông bức rèm.
Xe ngựa rất nhanh” Lọc cọc lọc cọc” ra khỏi ngõ Cung Huyền.
……
Trinh tỷ nhi đem lễ vật gặp mặt mọi người ở La gia cho lấy ra cho thái phu nhân xem.
“…… Đây là Tứ cữu mẫu mới vào cửa cho, này là ngũ di nương cho, này là Tam phu nhân, cho!”
Thái phu nhân xem kỹ ngọc bài phỉ thúy ngũ di nương cho, cười trêu
ghẹo Trinh tỷ nhi: “Bàng trang điểm của tỷ nhi chúng ta lại có mấy thứ
tốt rồi.”
Trinh tỷ nhi liềm mím miệng cười.
Thái phu nhân đem khăn tay nhị diện lăng mở ra.
Một bức thêu con mèo nhỏ đang lăn tú cầu, một bức thêu ma cô hiến thọ.
Đỗ mama vội đem kính mắt đưa tới.
Thái phu nhân nhìn đánh giá nửa ngày, ngẩng đầu đối Thập Nhất Nương
cười nói:” Vị cữu mẫu mới vào cửa này có đôi tay thật khéo léo.”
Thập Nhất Nương nghĩ đến nàng cùng đại thái thái đấu pháp, không khỏi cười nói:” Người cũng rất có tài!”
Thái phu nhân cho Trinh tỷ nhi cầm khăn: “Có khả năng khéo léo hơn
người bình thường. Nghĩ lúc trước, lúc Đỗ mama các người vẫn là Tiểu cô
nương đã biết cắt dán song cửa sổ, ta nhìn thấy tay nàng khéo léo, lúc
này mới đem nàng để lại trong phòng……” Vừa nói đến chuyện trước kia.
Đỗ mama nghe xong ở một bên cười; “Tay Tứ phu nhân chúng ta cũng
khéo, bảo ta chỉ cắt dán song cửa sổ, trong đầu ta mới suy nghĩ kiểu
thôi, nàng đã biết làm như thế nào làm rồi! Lại nói tiếp, người bên cạnh ngài không có ai là tay không khéo léo cả.”
” Ngươi đây là đang tán dương con dâu ta hay là khen chính mình thế?” Thái phu nhân cười ha hả nói, khắp phòng mọi người đều cười rộ theo,
trong phòng không khí thực vui vẻ.
Thái phu nhân liền hỏi Thập Nhất Nương:” Con cho nội phủ vụ làm cái
gì? Ta coi bàn nhỏ không giống bàn cờ, ghế không giống ghế……”