Ngày hôm sau tiết Vạn thọ, Hoàng Thượng thưởng rất nhiều thuốc bổ cho Từ Lệnh Nghi, hoàng hậu thưởng một kiện áo choàng da cáo đen, một đôi
bao đầu gối da cáo đen. Lôi công công kia lại cười nói:” Hoàng hậu nương nương nói, về sau Hầu Gia không cần vào triều sớm, còn phải chú ý gió
lạnh như cắt lúc buổi sáng.” Đây rõ ràng chính là đến báo tin cho Từ
Lệnh Nghi. Thập Nhất Nương nghe nhẹ nhàng thở thật mạnh, cất áo choàng,
cười nói với Từ Lệnh Nghi: “Để lúc qua năm mặc.” Dáng điệu tính toán tỉ
mỉ. Từ Lệnh Nghi nghe bật cười, đứng dậy đi Bán Nguyệt phán. Trong
khoảng thời gian này mấy huynh đệ Từ Tự Cần đều vây xung quanh bên người thái phu nhân, Thập Nhất Nương cho Trinh tỷ nhi đi qua đó. Trong nhà
yên tĩnh, nàng ngồi ở kháng làm thêu thùa may vá, có tiểu nha hoàn đến
bẩm: “Hàng mama bên người Đại phu nhân ngõ Cung Huyền bên kia đến đây “. Lúc này? Nàng rất là ngoài ý muốn, thỉnh Hàng mama tiến vào. Hàng mama
mặc áo nhung màu đỏ tía, trên đầu cài đóa hoa hồng quyên lớn, dáng vẻ
rất là vui mừng. Vẻ mặt cười hành lễ:” Ngày hôm qua Đại lão gia mang
theo Tứ thiếu gia,Tứ thiếu phu nhân mới vào cửa cùng Thập nhị tiểu thư,
Ngũ di nương, Tam di nương trở về kinh. Đại phu nhân, cố ý sai ta đến
báo tin cho Thập nhất tiểu thư, muốn mời Thập nhất tiểu thư, ngày mai
trở về ăn cơm……” Vừa dứt lời, Thập Nhất Nương đã
“Ai nha” một tiếng:” Ngũ di nương đi theo đến đây? Đúng a!”
Hàng mama tươi cười chân thành:” Trong nhà đã không có người nào,
không thể đem ngũ di nương một người để ở lại Dư Hàng. Đại lão gia nói, ngũ di nương cho dù là một lòng lễ phật, ở nhà dựng cái phật đường là
được. Đem ngũ di nương khuyên lại đây.”
Thập Nhất Nương đã hai năm không có thấy ngũ di nương…… Nói nhớ
thương, giống như không có cố ý nghĩ tới nàng. Nói không nhớ thương, cảm thấy Dư Hàng có cái gì đó làm cho nàng vướng bận. Nàng có chút sững sờ.
Hàng mama đã cười nói:” Còn thỉnh Tam gia cùng Tam thiếu phu nhân, Tứ cô gia cùng Tứ tiểu thư, Ngũ cô gia cùng Ngũ tiểu thư, Thập cô gia cùng Thập tiểu thư.”
Xem bộ dáng là ngày đoàn tụ gia đình! Thập Nhất Nương hít thật sâu
một hơi, phục hồi tinh thần lại:” Ngươi đi trở về báo cho Đại phu nhân,
sáng mai ta liền đi qua.”
Trên mặt Hàng mama hiện lên một tia ngoài ý muốn. Thập nhất tiểu thư, trên có bà bà, dưới có trượng phu. Muốn về nhà mẹ đẻ, thế nhưng nói
cũng không nói một tiếng, liền cứ như vậy mà đồng ý với mình. Xem bộ
dáng, vị Thập Nhất tiểu thư này cũng là người rất có thủ đoạn, gả lại
đây bất quá mới được ba bốn tháng đã đứng vững gót chân…… Ý niệm hiện
lên trong đầu, nàng cười đáp ”Vâng”.
Hai người lại hàn huyên vài câu, Hàng mama đứng dậy cáo từ. Thập Nhất Nương đánh thưởng, rồi cho Lục Vân tiễn nàng ra cửa. Trong lòng không
biết là tư vị gì cứ ngồi ngây ngốc một lát, sau đó cho Hổ Phách đi kêu
Đông Thanh, Tân Cúc cùng Trúc Hương lại, đem chuyện Đại lão gia từ Dư
Hàng trở về nói cho bọn họ. Mấy người nghe xong đều lộ ra tươi cười, đặc biệt là Trúc Hương, khuôn mặt đều sáng ngời lên:” Ngũ di nương cũng đến đây sao? Có đi hay không? Phu nhân ngày mai đi gặp ngũ di nương ăn mặc
xinh đẹp một chút mới được, ngũ di nương nhìn thấy cũng an tâm.” Dáng vẻ thập phần cao hứng. Thập Nhất Nương nhìn thấy trong lòng ngũ vị đều đủ. Có lẽ người thương nhớ ngũ di nương nhất không phải là mình, mà là Trúc Hương……
” Đúng, đúng, đúng.” Tân Cúc liền đồng ý, kéo Trúc Hương đi chọn xiêm y cho Thập Nhất Nương. Hổ Phách mặt lại lộ vẻ do dự:” Cần nói cùng Hầu
Gia một tiếng hay không…… Tứ cô gia là người thích đi thân thích. Ngũ cô gia người kia, là người rất biết điều, khẳng định trở về…… Ngộ nhỡ Hầu
Gia có việc, chúng ta cũng có thể tính toán sớm……” Ngụ ý là sợ Từ Lệnh
Nghi không đi, đến lúc đó đồng dạng là cô nương gả đi, người khác đều có đôi có cặp, chỉ có mình cô đơn làm cho người ta hiểu lầm là bị nhà
chồng ghét bỏ sẽ không có mặt mũi.
Nhưng Thập Nhất Nương căn bản không muốn cho hắn đi. Từ Lệnh Nghi
quyền cao chức trọng, La gia cho tới bây giờ không dám dùng tiêu chuẩn
con rể bình thường để đối đãi. Hắn đi không phải là tẻ nhạt, thì chính
là ngồi nghiêm chỉnh, huống chi hiện giờ Từ Lệnh Nghi lại có “Bệnh thấp
khớp”, càng hẳn là nên ở nhà mới được……
Chẳng qua còn không đợi nàng mở miệng, Đông Thanh đã nói:” Hầu Gia là ai? Đừng nói là Tứ cô gia cùng Ngũ cô gia, chính là Thập cô gia cũng
không thể so sánh được!” Ý tứ là, đi đó là cấp thể diện cho La gia,
không đi cũng không sao.
Thập Nhất Nương không thích thái độ này của Đông Thanh. Có đôi khi,
người khác có thể cưỡi trên lưng ngươi, là bởi vì chính ngươi đã khom
lưng xuống trước.” Hắn dù không thích, cũng là con rể La gia.” Thập Nhất Nương thản nhiên nói, “Nhưng hiện giờ Hầu Gia có bệnh thấp khớp, vẫn là ít đi lại mới tốt.”
Đông Thanh cảm giác giọng điệu Thập Nhất Nương không vui, vội giải
thích: “Phu nhân, ý tứ ta không phải như vậy. Ta chính là cảm thấy Hầu
Gia làm việc rất chú ý, Tứ cô gia cùng Ngũ cô gia đều có công danh trên
người, sợ Hầu Gia đi tất cả mọi người sẽ không được tự nhiên.” Thập Nhất Nương vốn định nói Đông Thanh vài câu, nghĩ lại, nàng vốn chịu sự giáo
dục tôn ti có khác, vẫn là đừng làm cho nàng phạm vào mê mang.
Thích thú cười nói:” Ngươi nói cũng có đạo lý.” Sau đó đứng dậy:” Nếu ngày mai trở về ngõ Cung Huyền, bên chỗ thái phu nhân phải đi đến nói
một tiếng mới được.” Liền dẫn Hổ Phách đi qua chỗ thái phu nhân.
Biết La Đại lão gia đã trở lại, Đại phu nhân, muốn cho Thập Nhất
Nương trở về ăn bữa cơm, thái phu nhân nghe xong liền nói “Tốt. Khó có
được mọi người tụ tập cùng một chỗ, trở về chơi vui vẻ một ngày đi.” Sau đó sai Đỗ mama lấy hai cái nhân sâm ba mươi lăm năm:” Đưa cho thân gia
thái thái.” Lấy một bao tổ yến, “Cho di nương.” Lấy bốn cái châu hoa
vàng ròng khảm nam châu giống nhau như đúc,” Cho thân gia tiểu thư cùng
Tứ thiếu phu nhân mới vào cửa.”
Thập Nhất Nương nói cám ơn, rồi hỏi Trinh tỷ nhi:” Có muốn đi cùng ta không?”
Trinh tỷ nhi ngạc nhiên, nửa ngày mới lẩm bẩm: “Ta, ta cũng đi……
“Thập Nhất Nương cười nói:” Thập Nhị muội cũng đến đây, nàng nhỏ hơn
ngươi hai tuổi. Tính cách cũng tốt lắm, các ngươi nói không chừng có thể chơi cùng.”
Thái phu nhân thấy Trinh tỷ nhi do dự không quyết, cười nói:” Muốn đi liền đi theo thôi! Đó cũng là nhà ngoại ngươi, đi theo chơi đi.”
Trinh tỷ nhi lúc này mới cung kính đáp ứng ”Vâng”, ánh mắt lại sáng ngời giống như sao.
Thập Nhất Nương nhìn thấy vậy thì cười rộ lên.
Thái phu nhân hỏi đến Từ Lệnh Nghi: “…… Bình thường thì đã lên triều, hiện tại không vào triều, cũng không nhìn thấy bóng dáng.”
Thập Nhất Nương vội cười nói:” Hầu Gia đi bán nguyệt phán. Nói là có
việc cùng nhóm phụ tá thương lượng.” Lại nói,” Hầu Gia tuy không cần vào triều, nhưng mắt thấy sắp từ quan, mỗi nhà đều phải xã giao một phen,
không thể thoải mái so với lúc vào triều.”
Thái phu nhân không nói gì.
Thập Nhất Nương liền nói sang chuyện phiếm, thì có gã sai vặt lại
bẩm:”…… Chu đại nhân cùng Vương đại nhân tới thăm Hầu Gia, Hầu Gia ở
ngoại viện thiết yến khoản đãi. Nói buổi trưa sẽ không lại đây. Buổi tối lại đến vấn an với thái phu nhân.”
Vừa nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến!
Thập Nhất Nương mới vừa nói Từ Lệnh Nghi nhiều xã giao, lập tức Từ
Lệnh Nghi phải xã giao. Thái phu nhân cười liếc mắt nhìn Thập Nhất Nương một cái, nói:” Chu đại nhân nào? Vương đại nhân nào?”
Gã sai vặt vội cười nói:” Chu Sĩ Tranh đại nhân cùng Vương Lệ đại nhân.”
” Nguyên lai là hai người bọn họ a!” Thái phu nhân cười nói,” Nói là ta biết.”
Gã sai vặt trả lời mà đi.
Thái phu nhân đối Thập Nhất Nương nói:” Chu Sĩ Tranh, con thứ ba của
Thành Trường công chúa, từ nhỏ cùng lão Tứ lớn lên. Vương Huân nguyên là tiềm để trường sử của Hoàng Thượng, hiện giữ chức công bộ thị lang,
thượng bảo tư khanh.” Tinh tế hướng nàng giải thích.
Xem bộ dáng, những người này đều là bằng hữu tốt của Từ Lệnh Nghi.
Thập Nhất Nương gật đầu cười, âm thầm ghi nhớ, giữa trưa cùng Tam phu
nhân hầu hạ thái phu nhân ăn cơm trưa xong, lúc này mới cùng Trinh tỷ
nhi trở về chỗ mình ở, rửa sạch trang sức xiêm y ngày mai mang ra cửa.
Đem tình huống La gia giới thiệu một phen cho Trinh tỷ nhi, miễn cho
nàng không hiểu. Đang nói, thì Từ Lệnh Nghi đã trở lại. Trinh tỷ nhi
hành lễ lui ra.
Thập Nhất Nương cười tiến lên giúp hắn cởi áo choàng. Thấy trên người hắn có hương vị rượu nhàn nhạt, hầu hạ hắn dùng khắn nóng lau mặt, lại
cho người mang chung trà thật nóng: “Để giải rượu.”
Từ Lệnh Nghi nghiêng người trên gối dựa uống trà, ánh mắt lộ ra vài
phần thích thú.” Đây là đang làm gì?” Nhìn trang sức tràn lan trên bàn
trang điểm, hắn thuận miệng hỏi. Thập Nhất Nương liền đem chuyện Đại lão gia mang theo ngũ di nương hồi kinh nói cho hắn:”…… Nói ngày mai trở về ăn bữa cơm! Muốn về nhà mẹ đẻ……” Hắn nghe xong ngẩn ra,” Khi nào thì
trở về?” Lại hỏi nàng,” Không có mời ta sao?” Dáng vẻ rất là khó hiểu.
Chẳng lẽ nhất định phải mời ngươi…… Thập Nhất Nương bật cười, nhưng nghĩ mình một bên là nhà chồng, một bên là nhà mẹ đẻ, không thể để cho quan
hệ bọn họ trở nên xa cách. Nịnh nọt nói:” Sao có thể không mời Hầu Gia?
Là ta nói Hầu Gia có bệnh thấp khớp, từ chối khéo.” Lại ân cần nói:”
Kiều di nương buổi tối ngày hôm qua không phải đánh đàn cho ngài nghe
sao? Nếu không, ngày mai ta cho người ta làm bàn tiệc rượu đưa đến chỗ
Kiều di nương, các người uống rượu, đánh đàn……” Từ Lệnh Nghi trừng mắt
nàng, một lúc lâu mới “Nga” một tiếng, sau đó chỉ chung trà, “Lại mang
một chung trà nóng hổi đến” Thập Nhất Nương cho tiểu nha hoàn đi lấy trà nóng. Từ Lệnh Nghi lại chỉ một tiểu nha hoàn khác ở trước mặt hầu hạ:
“Đi đem Bạch tổng quản kêu đến.” Tiểu nha hoàn trả lời mà đi. Từ Lệnh
Nghi liền thấp giọng kêu một câu. Thập Nhất Nương nghe được không rõ
ràng lắm, liền đi qua nói:” Hầu Gia có cái gì phân phó?” Giọng nói còn
không có hết, liền thấy hoa mắt, đã bị Từ Lệnh Nghi ôm vào trong lòng.
Đột nhiên có biến cố khiến nàng không khỏi kinh ngạc hô một tiếng nho
nhỏ. Từ Lệnh Nghi đã chui đầu ở trong tóc mai của nàng: “Hôm nay làm cái gì?” Hơi nóng cùng mùi rượu phả vào hai gò má của nàng, hơn nữa thanh
âm thâm thấp thuần hậu, làm không khí có vẻ thập phần ái muội. Mặt Thập
Nhất Nương đỏ lên một chút:” Hầu Gia uống nhiều quá……Có một chút!” Thanh âm Từ Lệnh Nghi hàm hàm hồ hồ, tay lại tiến vào trong tiểu áo của
nàng.” Đây chính là giữa ban ngày!” Hắn chỉ đuổi hai cái nha hoàn hầu
hạ trước mặt, cửa nội đường còn hai cái, còn có trước màn thính đường,
cửa đại môn…… Thập Nhất Nương vội vả nắm bàn tay không thành thật kia.”
Giữa ban ngày, ngươi sợ cái gì!” Thanh âm Từ Lệnh Nghi mang theo chút ý
cười trêu tức, đáng tiếc Thập Nhất Nương rất kích động, căn bản không có nghe ra,” Ta đau đầu, ngươi giúp ta ngủ trong chốc lát! Ngươi không
phải kêu Bạch tổng quản sao?” Cảm giác dây thắt váy của mình buông rơi,
Thập Nhất Nương thực gấp, mạnh mẽ đẩy hắn ra lăn qua một bên, lại quên
phía sau là kháng bàn, tiếng Hi Lí Hoa bằng sứ rơi vỡ…… Còn có tiểu nha
hoàn không biết làm sao kinh ngạc hô một tiếng. Hai người đều giật mình. Nước mắt Thập Nhất Nương nhịn không được trào ra. Thật sự là khinh
người quá đáng! Chuyện này nếu truyền ra, nàng về sau như thế nào làm
người, Từ Lệnh Nghi nhìn tiểu nha hoàn còn đứng ngốc ra đó, sắc mặt trầm xuống thật đáng sợ:” Còn không đi ra ngoài cho ta!” Tiểu nha hoàn hoảng hốt chạy bừa ra ngoài. Thập Nhất Nương đã mím miệng ngồi xuống sửa sang lại vạt áo. Từ Lệnh Nghi thập phần ảo não. Ai biết nha hoàn phòng nàng
không có ánh mắt như vậy……