Thứ Nữ Công Lược

Chương 164: Tham dự (Trung)




“Vậy ngươi có phương pháp gì tốt?” Từ Lệnh Nghi dứt khoát ngồi dậy chống khuỷu tay nhìn nàng.

” Coi chừng lạnh.” Thập Nhất Nương thấy hắn hơn phân nửa thân mình đều lộ ra bên ngoài.

” Không có việc gì!” Từ Lệnh Nghi không cho là đúng,” Trong phòng ấm áp.” Lại nói,” Nói xem, ngươi có phương pháp gì?”

Hắn trịnh trọng hỏi như vậy là kỳ lạ, Thập Nhất Nương ngược lại không tiện trả lời. Mình là một nữ tử dưỡng trong khuê phòng, vừa không biết tính cách hoàng đế là gì, lại không biết vài năm này tình hình triều đình như thế nào làm sao có thể dò thánh ý. Nếu không trả lời, lại sợ Từ Lệnh Nghi đối với mình thất vọng, đem tín nhiệm vất vả lấy được bỏ mặc.

Nàng đành phải hàm hồ nói:” Ta cũng không có phương pháp gì…… Chính là cảm thấy không thể trực tiếp như vậy. Tình nguyện chúng ta thấp điệu chút cho Khu gia lộ ra dấu vết bị Hoàng Thượng nghi kị, cũng có thể ở thời điểm này làm cho Ngự Sử buộc tội Khu gia. Lại nói tiếp, là không phải, hay không đúng, tất cả đầu dựa vào ý niệm của Hoàng Thượng. Ngài không phải nói, nhà chúng ta cùng Khu gia kia, một nam một bắc sao?”

Từ Lệnh Nghi nghe thật lâu sau chưa có nói. Cố tình la trướng tối đen, chỉ nhìn đến hình dáng, thấy không rõ biểu tình, làm cho người ta có cảm giác ngưng trọng.

Thập Nhất Nương không thích loại không khí áp lực này, đứng dậy giúp Từ Lệnh Nghi kéo chăn:” Hầu Gia mau ngủ đi, sáng mai còn muốn dậy sớm đó! Loại chuyện này muốn gấp cũng không được, ngày mai đi Tư Thiện môn nhìn phản ứng của mọi người rồi quyết định cũng không muộn.” Từ Lệnh Nghi thuận theo nằm xuống, tùy ý Thập Nhất Nương giúp hắn dịch chăn.

” Ngày hai mươi tháng mười hai là vạn thọ tiết.” Hắn đột nhiên nói,” Đến lúc đó ta sẽ cho người ta dâng thư lên Hoàng Thượng, đề nghị Hoàng Thượng đại xá thiên hạ. Trong đó, có cả một đống hải tặc truy nã nhiều năm không có kết quả ở Mân Việt quảng đông.”

Thập Nhất Nương kinh hãi:” Hầu Gia……” Khu gia kia ở Mân Việt quần nhau nhiều năm cùng giặc, không biết giết chết bao nhiêu hải tặc, kết bao nhiêu ân oán huyết cừu. Triều đình đặc xá hải tặc lão làng, khiến cho Khu gia không thể lại lợi dụng lực lượng quan phủ bảo trì mình, tương đương vì thế bỏ đi một tầng áo giáp, người trần như nhộng mà lại còn có thể bị công kích. Cứ như vậy, Khu gia sẽ không có thể bảo trì bình tĩnh. Người nếu tâm rối loạn, hơn phân nửa sẽ sai lầm……

Nàng không khỏi hít một ngụm khí lạnh. Nếu mình có thể nghĩ đến, Hoàng Thượng như thế nào không thể tưởng tượng được? Khu gia lại như thế nào không thể tưởng tượng được? Có thể bởi vậy mà là chúng tướng sĩ rét lạnh tâm, khiến cho Nam Kinh xôn xao đâu?

“Làm như vậy rất mạo hiểm.” Thập Nhất Nương nhịn không được nói,” Hoàng Thượng sẽ hoài nghi, quần thần cũng sẽ hoài nghi. So với làm cho Ngự Sử buộc tội càng phiền toái– cho Ngự Sử buộc tội, đó là phương pháp của quan văn. Đối với quan văn không có binh quyền, Hoàng Thượng theo lý đều sẽ không sợ hãi, bất quá là tốn nhiều nước miếng chút; đại xá thiên hạ, binh tặc chẳng phân biệt được, khoác áo võ quan, không cẩn thận, sẽ khiến binh biến. Hoàng Thượng khẳng định sẽ không đồng ý. Hầu Gia, ngài phải nghĩ lại cho kỹ đi!”

Nghe tới thê tử kinh hô, Từ Lệnh Nghi đã biết Thập Nhất Nương hoàn toàn hiểu được dụng ý của mình, hiện tại nghe Thập Nhất Nương nói như vậy, hắn hoàn toàn yên lòng.

Ở Trước mặt Thập Nhất Nương, hắn có thể nói thoải mái.

“Chính là thử một lần thôi!” Hắn thấp giọng nói,” Ta nghĩ thử xem Hoàng Thượng sẽ có phản ứng gì!”

Thử xem là có thể, nhưng không thể đem bản thân cuốn vào!

Trong lòng Thập Nhất Nương oán thầm, uyển chuyển hỏi Từ Lệnh Nghi:” Hầu Gia chuẩn bị như thế nào thử?”

Từ Lệnh Nghi nói công bằng:” Trước cho Ngự Sử đề đại xá thiên hạ, sau đó quần thần nghiên cứu phạm vi đại xá, đề ra có thể đem hải tặc mân việt quảng đông cũng nhập trong đó hay không, cho bọn họ lên bờ xem, một chút phồn hoa thái bình thịnh thế, tan rả ý chí đối địch của bọn họ cùng triều đình. Nếu có người nói ra, tự nhiên cũng còn có người phản đối.”

” Nếu Hoàng Thượng đồng ý, Hầu Gia muốn như thế nào?” Thập Nhất nhẹ giọng nói,” Nếu Hoàng Thượng không đồng ý, Hầu Gia lại làm như thế nào?”

” Nếu Hoàng Thượng đồng ý, sẽ đem đề tài dẫn đến chuyện chiêu an– thực ra làm cho những hải tặc giết người cướp của lên bờ sẽ khiến cho dân chúng khủng hoảng, thương tổn căn bản quốc gia, đây là không có khả năng.” Từ Lệnh Nghi nói,” Nếu Hoàng Thượng không đồng ý,” Hắn kéo dài thanh âm,” Vậy dùng kế sách của ngươi tốt lắm!”

” Kế sách của ta?” Thập Nhất Nương ngạc nhiên,” Cái gì kế sách của ta?”

Trong bóng đêm, Từ Lệnh Nghi cười khẽ:” Ngươi không phải nói, ‘tình nguyện chúng ta thấp điệu chút cho Khu gia lộ ra dấu vết bị Hoàng Thượng nghi kị, cũng không thể trong lúc này khiến cho Ngự Sử buộc tội Khu gia sao? Hay dùng biện pháp ngươi nói!”

Thập Nhất Nương không khỏi toàn thân đổ mồ hôi.

Xem ra kế sách ” Chiếu an hải tặc” của hắn, một khâu lại thủ chắc một khâu, nếu dùng thật, có thể tính là thao tác mạnh. Thuyết minh lúc ở bán nguyệt phán đã sớm cùng nhóm phụ tá thương lượng tốt lắm, tất cả các loại tình huống có thể xuất hiện…… Hiện tại lại thuận miệng nói là chủ ý của mình. Người ta thường nói rất đúng, súng bắn chim đầu đàn. Huống chi nàng vẫn là nữ tử. Mục tiêu của nàng là bình an chết ở trên giường trong nhà, đối với cái chết không bình thường thì quên đi, một lần là đủ rồi, nàng không nghĩ bị hai lần.

” Hầu Gia!” Nàng chu miệng, có chút làm nũng,” Thiếp thân lo lắng ngủ đều ngủ không yên, ngài còn trêu ghẹo ta như vậy.”

Từ Lệnh Nghi thấp thấp cười một tiếng, nói:” Yên tâm tốt lắm. Lấy hiểu biết của ta đối với Hoàng Thượng, Hoàng Thượng nhất định đồng ý. Bằng không, hắn sẽ không là Hoàng Thượng.” Nói xong, đột nhiên chuyển đề tài,” Thập Nhất Nương, ngươi có tên chữ nhỏ? Gọi là gì?”

Nàng không có tên chữ nhỏ.

Ở khiếp trước, nàng kêu Mặc Ngôn.

Thập Nhất Nương không khỏi trầm mặc thật lâu sau.

Từ Lệnh Nghi xoay người nhìn nàng:” Không có sao?”

” Có!” Thập Nhất Nương thanh âm thực thấp,” Mặc Ngôn, ta gọi là Mặc Ngôn.”

” Mặc Ngôn”

Từ Lệnh Nghi tiếng nói thuần hậu, lúc kêu hai chữ này, giống như ngâm thơ, có cảm giác như hát, phi thường êm tai,” Vì cái gì dùng tên chữ nhỏ như vậy? Là ai đặt cho ngươi?”

Là phụ thân kiếp trước!

Nói: Ngàn lời không bằng một chút im lặng.

Thập Nhất Nương đột nhiên hốc mắt ướt át, không thể ra tiếng.

Từ Lệnh Nghi có thể cảm giác tâm trạng người bên người đột nhiên hạ thấp xuống.

Mặc Ngôn. Có nghĩa ít lời.

Là bảo cho nàng ít nói sao?

Nghĩ đến xuất thân của nàng, nghĩ đến nàng im lặng trầm tĩnh, nghĩ đến nàng ít lời …… Còn có cái kia khắc nhau một trời một vực con ngươi lấp lánh.

Hắn đột nhiên có chút chua xót trong lòng.

Cần bao nhiêu ẩn nhẫn, mới có thể áp tính sáng sủa hoạt bát.

” Thập Nhất Nương!” Hắn áp thấp thanh âm, tiếng nói thuần hậu như một ly rượu hổ phách, dụ người nhấm nháp,” Đến trong lòng ta!”

Thập Nhất Nương kinh ngạc.

Như thế nào đột nhiên……

Nhưng làm vợ, nàng không có quyền cự tuyệt.

Do dự một chút, nàng thuận theo tiến vào trong chăn hắn.

Từ Lệnh Nghi lập tức dùng tay đem nàng gắt gao ôm vào trong ngực.

Bộ dáng giống như thực vội vàng……

Ý niệm hiện lên trong đầu, Thập Nhất Nương có chút thất thố.

Nếu lại cùng lần trước giống nhau thì làm sao bây giờ?

Do dự, Từ Lệnh Nghi đã thản nhiên nói:” Mau ngủ đi. Bằng không ngày mai dậy không nổi!”

Thập Nhất Nương ngạc nhiên.

Đem nàng kêu lại đây, chẳng lẽ chính là ôm nhau ngủ!

Người bên gối dần dần hô hấp đều đều làm cho nàng không thể không tin tưởng đây là sự thật…….

Mở to mắt, nàng là bị nóng làm tỉnh.

Toàn thân đều là đổ mồ hôi mỏng, có chút dính dính, cho người ta cảm giác không quá thoải mái.

Nàng nghĩ muốn xoay người, tứ chi lại bị đè nặng trầm trầm. Nàng lúc này mới phát giác, mình nguyên lai vẫn bị Từ Lệnh Nghi gắt gao ôm trong ngực.

Khó trách nóng như vậy.

Hắn quả thực giống cái lò sưởi.

Thập Nhất Nương khẽ động Từ Lệnh Nghi cũng tỉnh.

Trong lòng thân mềm mại mang theo mùi thơm thoang thoảng của cơ thể, làm cho hắn cảm thấy thực thoải mái, ôm một hồi mới hỏi:” Cái canh giờ gì?” Hoặc là vừa mới tỉnh, thanh âm của hắn có loại thả lỏng lười biếng.

” Không biết!” Trong la trướng cái gì cũng thấy không quá rõ ràng, Thập Nhất Nương nói,” Nha hoàn trực đêm còn không có kêu, hẳn là còn sớm.”

Vừa dứt lời, bên ngoài la trướng đã truyền đến thanh âm Hổ Phách mang theo vài phần cẩn thận:” Hầu Gia, phu nhân, giờ chính dần!”

Thập Nhất nghe giãy dụa muốn thức dậy– nàng nghĩ muốn thức dậy sớm một chút, sau đó tắm rửa một cái đổi xiêm y, nhẹ nhàng khoan khoái ra cửa. Người đầy mồ hôi như vậy, nàng không quen.

Từ Lệnh Nghi nhưng không có lập tức buông tay:” Còn sớm, khóc tang giờ tỵ mới bắt đầu.”

” Còn muốn đi chỗ nương nơi đó!” Nghe được Thập Nhất Nương kêu la, hắn lúc này mới buông tay.

Thập Nhất Nương lập tức theo Hổ Phách đi tịnh phòng, thoải mái tắm rửa một cái, thay đổi tế phục, lúc này mới đi ra cùng Từ Lệnh Nghi ăn điểm tâm.

Nhìn nàng khuôn mặt kiều diễm sau khi tắm, Từ Lệnh Nghi mỉm cười.

Mới vừa giơ tay. Thì Trinh tỷ nhi lại đây thỉnh an.

Thập Nhất Nương vội cho người ta bưng ghế bành lại đây cho Trinh tỷ nhi ngồi xuống cùng nhau ăn cơm.

Trinh tỷ nhi liếc mắt nhìn thoáng qua Từ Lệnh Nghi trầm mặc một cái, có chút câu nệ ngồi xuống.

Ba vị di nương lại đây thỉnh an.

Thập Nhất Nương có chút ngoài ý muốn.

Không nghĩ tới Kiều Liên Phòng nhanh như vậy liền” Tốt”.

Thỉnh các nàng tiến vào, lại chịu các nàng lễ, Thập Nhất Nương khách khí hỏi thân thể Kiều Liên Phòng.

Kiều Liên Phòng đáp lời Thập Nhất Nương, nhưng ánh mắt lại liếc nhìn Từ Lệnh Nghi:” Cám ơn phu nhân quan tâm. Thay đổi thái y, một lần nữa viết đơn thuốc, quả nhiên liền tốt rất nhiều. Nghĩ nhiều ngày không đến cho tỷ tỷ vấn an, trong lòng thật sự băn khoăn. Hôm nay đặc biệt đến thỉnh an.”

Đáng tiếc Từ Lệnh Nghi vẫn chú ý trên người Trinh tỷ nhi ngồi ở bên mình, đối với Kiều Liên Phòng cũng không có quá nhiều chú ý.

Thập Nhất Nương nhìn thấy mỉm cười, nói:” Vậy tốt.” Nàng thần thái đoan trang, có dáng vẻ đặc biệt của quý phu nhân, nói chuyện phiếm giống như nói cùng Tần di nương cùng Văn di nương,” Về sau mọi người cũng phải chú ý chút. Mắt thấy sắp phải qua năm, tất niên còn nằm ở trên giường sẽ không tốt lắm!”

Ba vị di nương cung thanh đáp ”Vâng”.

Thập Nhất cho các nàng lui ra:”……Ngũ hoàng tử qua đời, đợi lát nữa phải tiến cung phúng điếu.”

Tần di nương nghe không khỏi lộ ra vẻ thương tâm.

Văn di nương lại nói:” Bên ngoài gió to tuyết lớn, phu nhân phải bảo trọng thân thể mới được. Chỗ ta có đôi bao đầu gối bằng da cáo đen. Nếu không, phu nhân mặc đi thôi. Miễn cho quỳ trên mặt đất lạnh.”

Thập Nhất Nương không có nghĩ đến trong trang phục động chút tay chân rồi mới đi.

Lại nghĩ đến thái phu nhân. Lớn tuổi như vậy, nếu có đôi bao gối như vậy, không bằng đưa cho thái phu nhân dùng. Nói:” Vậy đa tạ Văn di nương.”

Văn di nương nghe vui vẻ, vội sai Thu Hồng đi đem bao đầu gối đến. Lại nói:” Hầu Gia muốn mang bao đầu gối hay không, nơi ta còn có đôi da chồn tía.”

” Không cần.” Từ Lệnh Nghi thái độ có chút lãnh đạm,” Ta dùng không được cái kia.”

Nếu là bình thường, Thập Nhất Nương sẽ không tham dự, nhưng có mặt Trinh tỷ nhi, cũng không thể để hắn lau mặt mũi Văn di nương.

Nàng hòa khí hướng Văn di nương giải thích:” Hầu Gia không thể so phụ nữ trẻ em như chúng ta.”

Văn di nương sớm quen Từ Lệnh Nghi lạnh lùng, không sao cả cười cười:” Là nô tì lo lắng không chu đáo.”