Thứ Nữ Công Lược

Chương 162: Kinh biến (Hạ)




Đỗ mama lập tức mang theo người hầu hạ trong phòng lui xuống. Trong phòng chỉ chừa thái phu nhân, Từ Lệnh Nghi, Tam gia, Ngũ gia, cùng Thập Nhất Nương.

Thập Nhất Nương mang cho mọi người trà nóng, rồi đứng ở sau thái phu nhân.

Từ Lệnh Nghi nhìn thái phu nhân:” Nương, ngài trước tiên là nói về tình huống ngài vào cung!”

Thái phu nhân hơi gật đầu. Có thể là nghĩ tới việc gặp nữ nhi, hốc mắt có chút ướt át: “Hoàng hậu nương nương nói, Hoàng Thượng đã điều tra triệt để. Ngũ hoàng tử là ăn hỏng bụng, kết quả Thái y viện xem lầm thành kiết kỵ, lại muốn giữ vững vàng, không dám dùng dược, lúc này mới làm trễ nãi bệnh tình……”

Ngũ gia nghe xong không khỏi quắc mắt nhìn trừng trừng:” Đám lang băm này, lần trước còn đem Nguỵ thái phu nhân mẫu thân nguỵ đại nhân đại lí tự phong thừa trị cho chết. Hẳn là bẩm Hoàng Thượng, đem bọn họ ra mãn môn trảm mới được.”

Tam gia nghe xong liền nhẹ nhàng khụ khụ.

Ngũ gia nhìn thoáng qua mặt không chút thay đổi Từ Lệnh Nghi, có chút không thú vị ngậm miệng.

” Nếu Hoàng Thượng đều nói như vậy, mọi người cũng không phải nghĩ nhiều, đoán nhiều.” Từ Lệnh Nghi chậm rãi mở miệng,” Xảy ra chuyện như vậy, tất cả mọi người nhìn chằm chằm nhà chúng ta. Tam ca,” Ánh mắt hắn dừng ở trên người tam gia,” Ngươi phải quản tốt chuyện trong nhà, đặc biệt là không cần nói ra cái gì không nên nói. Nếu nghe được lời ra tiếng vào gì, hẳn là biết nên ứng đối như thế nào mới được.”

Tam gia lập tức nói:” Ta ngay trong đêm liền đem vài vị quản sự tìm đến dặn bảo một phen. Đặc biệt là nhóm quản sự hồi sự.”

Từ Lệnh Nghi gật đầu.

Tam gia đứng dậy:”Việc không nên chậm trễ. Ta đi triệu tập nhóm quản sự.” Lại nói,” Xem sắc trời này, phỏng chừng người đến Tây Sơn đón Nhị tẩu có thể đã trở lại, ta vừa lúc đi nghênh đón luôn.”

” Đi thôi!” Từ Lệnh Nghi đáp, tam gia tiến lên hành lễ với thái phu nhân, rồi lui ra ngoài.

Đi tới cửa, gặp được Tam phu nhân:” Ngươi như thế nào lại quay trở lại!”

” Ta không phải lo lắng cho ngươi sao?” Tam phu nhân hướng nội viện nhìn,” Đều nói chút gì?”

” Đứng ở nơi này có ánh mắt người.” Tam gia lôi kéo Tam phu nhân đi ra ngoài,” Chúng ta vừa đi vừa nói.”

Tam phu nhân” Ân” một tiếng, đi theo trượng phu hướng ra ngoài.” Chưa nói gì!” Tam gia đem lời Từ Lệnh Nghi nói cho Tam phu nhân,”…… Cho ta phân phó nhóm quản sự một tiếng.”

Tam phu nhân nghe xong bĩu môi:” Ta không tin. Một cái người đang sống tốt, thế nhưng lại chết.”

Tam gia không có trả lời.

Tam phu nhân liền chọc chọc trượng phu:” Uy, Thập Nhất Nương ở bên trong làm gì?”

Tam gia làm sao không biết tâm tư thê tử mình, giả câm vờ điếc nói:” Nha hoàn bà tử đều không ở đó, Tứ đệ muội giúp đỡ bưng trà đổ nước.”

” Ta không tin.” Tam phu nhân nói xong, thanh âm lại khôi phục tinh thần như trước,” Nhị tẩu khi nào thì đến?”

” Ta đang muốn đi đón đây!”

” Ta cùng ngươi đi!” Thanh âm Tam phu nhân mơ hồ lộ ra hưng phấn.

Trong phòng Từ Lệnh Nghi thấy tam gia đi rồi, liền đem ánh mắt để ở trên người Ngũ gia:” Ngày mai đến tư thiện môn khóc tang, ngươi thành thật đợi ở nơi đó cho ta, nếu chạy loạn, ngươi liền ở nhà ngốc cho ta, từ nay về sau bất cứ chuyện gì cũng không cho đi!”

Ngũ gia trừng lớn ánh mắt:” Ta không làm gì……”

Ánh mắt Từ Lệnh Nghi lạnh lùng.

Ngũ gia lập tức yên lặng, thấp giọng nói ” Biết.”

Dáng điệu không tình không nguyện.

Thái phu nhân nhìn thấy không khỏi thở dài, chỉ Thập Nhất Nương:” Ngươi đi mang cho chúng ta một chén trà nữa đến.”

Thập Nhất Nương trả lời mà đi, thấy bên ngoài thính đường một người cũng không có, lẳng lặng đứng ở bên ngoài tấm bình phong nghe vài câu.

” Lệnh Khoan, ngươi là đứa nhỏ ngoan.” Thanh âm Thái phu nhân nói chuyện so với bình thường thấp vài phần, giống như sợ bị nghe thấy,” Tính cách thẳng thắn, đối với người ngoài chân thành. Người khác nhìn thấy ngươi là chính nhân quân tử, không khỏi ức hiếp một phen. Chuyện khác không nói, liền nói Vương lang. Hắn từ nhỏ cùng ngươi lớn lên, ngươi đối với hắn như thân huynh đệ, ta đối với hắn cũng như con cháu bình thường. Nhưng khi hắn đánh chết người, lại tính toán ngươi đi, nghĩ muốn ỷ lại ngươi, kêu ngươi đi nhận tội. Nếu không có Tứ ca phản ứng mau, ngươi nói chuyện đó, như thế nào xong việc?”

Khó trách muốn mình đi ra, nguyên lai đề cập đến Vương lang.

Nếu đúng như lời thái phu nhân nói, lúc hai nhà Từ, Vương trở mặt cũng có thể hiểu…….” Nương,” Thanh âm Ngũ gia có nồng đậm áy náy.” Ta biết sai lầm rồi. Rốt cuộc không dám!”

” Có tính vô tâm, ngươi tự nhiên mắc mưu.” Thanh âm Thái phu nhân không có trách cứ, chỉ có lo lắng,” Nương hiện tại tuổi lớn, rốt cuộc chịu không nổi những chuyện thế này. Ngươi sống cho tốt, đừng đi nghe lời nhàn thoại, quản chuyện nhàn rỗi, nương cũng có thể an tâm sống những ngày thư thả. Tứ ca ngươi cũng là lo lắng cho ngươi, sợ ngươi lại cùng những người đó ầm ĩ dính líu.”

” Nương,” Ngũ gia liên tục duy trì,” Ta nhất định ngốc ở công sở, không chạy loạn. Ngươi đi theo Tứ ca người, Tứ ca ngươi nghỉ làm sao, ngươi liền nghỉ như vậy…”

Thập Nhất Nương đã nghe được cái muốn nghe, liền xoay người đi pha trà nóng, lại thấy Tam gia, Tam phu nhân cùng nữ tử cao gầy mặc áo choàng bạch hồ đi đến.

” Tứ đệ muội, xem ai đã trở lại?” Tam phu nhân giọng điệu mang theo vài phần vui sướng khi người gặp họa.

Thập Nhất Nương tập trung nhìn vào, thế nhưng là Nhị phu nhân.

” Nhị tẩu, ngài đã trở lại!” Thập Nhất Nương khách khí cùng nàng chào hỏi, lại bẩm thái phu nhân:” Nương, Nhị tẩu đã trở lại!”

” Mau vào! Mau vào!” Thanh âm của thái phu nhân mơ hồ hàm chứa kinh hỉ, Ngũ gia đã vén bức rèm, như gió thổi qua,” Nhị tẩu.”

Nhị phu nhân cởi áo choàng, lộ ra khuôn mặt thanh tú.

” Ngũ đệ, Đan Dương có khỏe không?” Nàng cười cùng Ngũ gia chào hỏi.

Ngũ gia thẹn thùng:” Đều là do Đan Dương tùy hứng……”

” Nói bậy gì đó?” Nhị phu nhân thần thái ôn hòa,” Nương thân thể có khỏe không?” Chuyển đề tài, hướng nội thất đi vào.

Ngũ gia vội giúp nàng vén bức rèm:” Nương vẫn tốt!”

Mọi người vây quanh nàng đi vào.

Thập Nhất Nương mang trà nóng bưng vào, đám người Nhị phu nhân đã phân chủ thứ ngồi xuống, đang nói chuyện tang sự của Ngũ hoàng tử. Thấy Thập Nhất Nương tiến vào, Tam phu nhân đứng dậy giúp bưng trà, đề tài cũng bị đánh gảy.

Dâng trà, tam gia uống một ngụm, buông chung trà:” Chúng ta đi trước– ta còn có việc!” Sau đó hướng tới Tam phu nhân đưa ánh mắt.

Tam phu nhân thực không nghĩ đi, nhưng thấy thái độ trượng phu kiên quyết, đành đứng lên theo tam gia đi.

” Ngươi cũng sớm đi nghỉ ngơi đi!” Thái phu nhân thấy liền nói với Ngũ gia,” Đan Dương một người ở hậu hoa viên, ta cũng không yên tâm.”

Ngũ gia đứng dậy đáp ”Vâng”, hướng người trong phòng chào, trở về hậu hoa viên.

Từ Lệnh Nghi liền chỉ ghế bành Ngũ gia ngồi nói Thập Nhất Nương:” Ngươi cũng ngồi đi!”

Nhị phu nhân nghe nâng mắt liếc mắt nhìn Thập Nhất Nương một cái nhanh, sau đó buông mí mắt thật nhanh, cúi đầu uống ngụm trà.

Thập Nhất Nương có chút kinh ngạc.

Không nghĩ tới…… Mình nhanh như vậy có tư cánh tham gia cấp cao của Từ gia. Nàng cung kính ứng”Vâng”, lấy thái độ khiêm tốn của người mới ngồi ở ghế bành.

” Di Thực cũng đã trở lại.” Thái phu nhân biểu tình nghiêm túc nhìn Từ Lệnh Nghi,” Nói đi, rốt cuộc là chuyện như thế nào?” Từ Lệnh Nghi thần sắc ngưng trọng:” Vừa nghe nói Ngũ hoàng tử xảy ra chuyện, ta liền phái người đi tìm Thân mama nhũ nương của Ngũ hoàng tử cùng Toàn Đức nội thị bên người, nhưng là chậm một bước—- Thân mama uống thuốc độc tự sát, Toàn Đức trượt chân rơi xuống nước.

Ta sợ hoàng hậu nương nương nhất thời kích động nói ra lời oán hận sẽ trở nên xa cách với Hoàng Thượng, đành phải dặn bảo người Thái y viện nghĩ biện pháp, vô luận như thế nào cũng phải kéo vài ngày. Lại đề nghị Hoàng Thượng, Ngũ hoàng tử là vì ăn uống mà bệnh, tốt nhất là đem hoàng hậu nương nương cùng đại hoàng tử, Tam hoàng tử đều tạm thời tống xuất cung, miễn lại cho xảy ra chuyện gì khác đến.

Hoàng Thượng phỏng chừng trong lòng cũng thấy việc này kỳ quặc, chưa nói hai lời lập tức đồng ý. Còn lấy cớ nói thân thể Tam hoàng tử không khoẻ, cho hoàng hậu nương nương mang đi Tây Sơn ngâm ôn tuyền. Ngũ hoàng tử hai ngày nay nghịch ngượm, đang bị sư phó giáo huấn, miễn cho nhìn thấy cũng ầm ĩ muốn đi, cho Ngũ hoàng tử đừng tới từ biệt. Đợi qua hai ngày cũng đem Ngũ hoàng tử đưa đến Tây Sơn. Hoàng hậu nương nương không có sinh nghi, mang theo Tam hoàng tử đi Tây Sơn hành cung. Hai ngày sau, Ngũ hoàng tử liền chết bệnh. Hoàng Thượng giữ kín không nói ra, tìm hiểu nguồn gốc, đụng đến Từ Trữ cung…….

Thập Nhất Nương nghe trong lòng căng thẳng.

Hoàng hậu nương nương đối mẫu thân mình nhất định sẽ không giấu diếm, Ngũ hoàng tử là do dùng dược không đúng mà qua đời ” Chân tướng” là Hoàng Thượng nói cho nàng…….. Xem bộ dáng, Hoàng Thượng chuẩn bị ngâm rượu chuyện này. Cho nên, mới có lễ tang giành cho thân vương…….

” Không đúng!” Thái phu nhân đột nhiên nói:” Nếu mạo hiểm yếu hại như thế, như thế nào lại bỏ trưởng tử mà giết ấu tử? Nói thế không thông……….”

Thập Nhất Nương cảm thấy thái phu nhân nói có đạo lý.

Chuyện trong cung, thật thật hư hư, hư hư thật thật, không cẩn thận, sẽ đem ân nhân thành cừu nhân, đem cừu nhân xem ân nhân…….

Nàng tuy không trải qua, nhưng đọc qua trong sử ký.

“Đại hoàng tử năm nay mười bốn tuổi,” Nhị phu nhân trầm ngâm nói,” Tam hoàng tử năm nay cũng có mười một tuổi. Bọn họ đều là ở phủ hoàng tử sinh ra, chính mắt nhìn thấy phụ thân mình như thế nào từ hoàng tử lên chức thái tử đến cửu đỉnh vinh đăng. Ngũ hoàng tử không giông, hắn lúc còn nhỏ, phụ thân đã là Hoàng Thượng, mẫu thân là hoàng hậu, hắn làmột trong những người tôn quý nhất trong thế gian··· hắn năm nay dù sao chỉ có năm tuổi···”

Nhị phu nhân hàm súc biểu đạt quan điểm của mình– đại hoàng tử cùng Tam hoàng tử lớn tuồi chút ít, đối với chuyện trong cung đều có hiểu biết, cũng có kiến thức, không phải dễ dàng bị người bày bố như vậy. Chỉ có Ngũ hoàng tử năm tuổi, vẫn đang tuổi khờ dại ngây thơ, dễ dàng xuống tay.” Huống chi, cho dù đại hoàng tử có việc gì, cũng không tổn hao gì địa vị của Tam hoàng tử cùng Ngũ hoàng tử. Chỉ cần đế hậu ân ái, liền còn có cơ hội sinh hạ hoàng tử···”

Thập Nhất Nương nghe trong lòng khẽ động. Từ Lệnh Nghi từng nói qua, hoàng hậu nương nương kính trọng Hoàng Thượng giống như phu quân mà không phải kính sợ như Hoàng Thượng, ở một phương diện nào đó nói rõ hoàng hậu nương nương còn bảo trì tính ngây thơ chất phác của thiếu nữ, một phương diện khác, cũng thuyết minh tình cảnh đế hậu ở chung sẽ không nhiều cấp bậc thâm nghiêm như vậy. Có phải có thể nói, bọn họ như cuộc sống vợ chồng bình thường, có ân ái ngọt ngào đồng thời, cũng sẽ giống người thường cãi nhâu thậm chí là hờn dỗi hay không…..

Cho nên, kế sách này không phải vì hại con chết, mà chính là cho đế hậu trở mặt. Bởi vì không có con trưởng hậu vị của hoàng hậu tất nhiên là bất ổn có nghi ngại, tuy nhiên phế hậu, chỉ sợ có tần phi thân phận thấp kém xấu hổ hơn, lại càng không đủ gây sợ.

Nàng lại nhớ đến tình cảnh mình ở Khôn Trữ Cung nhìn thấy– Hoàng Thượng đăng cơ bất quá ngắn ngủn bốn năm, trừ Chương tiệp dư cùng Dư mỹ nhân vốn là người cũ trong vương phủ bởi vì sinh con mà phong tước vị cho bên ngoại, lại mới thêm hoàng quý phi một người, phi tử hai người, tiệp dư một người, mỹ nhân một người··· cùng đại đa số nam nhân giống nhau, Hoàng Thượng, hưởng thụ quyền lợi đồng thời, bắt đầu hưởng thụ nữ nhân.